Người dịch: Whistle
Không cần phải nghi ngờ, cho dù là thời đại này hay là ở kiếp sau, những nhân viên tình báo chuyên nghiệp đều có "chủ", nếu Franz muốn thành lập một tổ chức tình báo, hắn phải tự mình đào tạo hoặc là đi "đào người" của chính phủ.
- Ngươi có đề nghị gì thì cứ nói ra, đừng giấu diếm!
Nhìn Raul ấp úng, Franz nhíu mày hỏi.
- Thưa Đại công, thực ra ngài không cần phải tự mình thành lập một tổ chức tình báo, trong tay hoàng gia đã có một tổ chức tình báo, chỉ là những năm gần đây...
Raul nói được một nửa thì đột nhiên dừng lại.
Franz gật đầu, hắn cũng biết về tổ chức tình báo của hoàng gia. Thông thường, tổ chức này chỉ phục tùng hoàng đế.
Tổ chức tình báo này có quy mô rất nhỏ, phạm vi hoạt động cũng khá hạn chế, chủ yếu là giám sát tình hình trong nước và một số nước láng giềng.
Sau khi người bác của hắn lên ngôi, tổ chức này gần như bị bỏ hoang, rất nhiều nhân viên tình báo đã bị Thủ tướng Metternich "đào" đi.
Lòng trung thành của những người còn lại là bao nhiêu, đây cũng là một vấn đề đáng suy nghĩ.
Trong lúc hoàng đế nhu nhược, nếu không nhân cơ hội này để thò tay vào những bộ phận này thì Franz thật sự khinh thường đám quý tộc này.
Điều này cũng có nghĩa là tổ chức tình báo hiện tại của hoàng gia đã trở thành một cái "rổ rá", không biết có bao nhiêu thế lực xen lẫn vào đó.
Nguyên nhân mà Franz muốn bắt đầu từ con số không ngay từ đầu chính là vì lý do này, hắn muốn tạo ra một tổ chức tình báo hoàn toàn trung thành với mình.
Bây giờ xem ra, thời gian đã không còn kịp nữa, chỉ còn một năm nữa là Cách mạng Vienna sẽ bùng nổ, đợi đến khi hắn huấn luyện xong nhân viên tình báo thì sợ là ngay cả một sợi lông cũng không chạm được.
- Ừm, Raul, trước tiên hãy phái người đi điều tra xem có những thế lực lớn nào đã len lỏi vào tổ chức này, nhớ làm bí mật một chút, ta tin rằng trong đó chắc chắn vẫn còn những người trung thành với hoàng gia!
Franz nói với chắc nịch.
Nếu như tất cả mọi người đều bị mua chuộc, vậy thì gia tộc Habsburg cũng không cần phải tồn tại nữa. Có thể duy trì từ thế kỷ 11 đến nay, luôn đứng trên đỉnh cao của châu Âu, gia tộc Habsburg tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.
Franz có thể suy đoán được điều này từ tình hình của nước Áo. Hiện tại, bác của hắn, Ferdinand I, không thể xử lý chính sự, quyền lực rơi vào tay Thủ tướng Metternich.
Nhưng vị quyền thần này lại hành xử rất "đàng hoàng", chẳng những không "ức hiếp" hoàng gia, mà rất nhiều lúc, chính sách của ông ta còn bị ảnh hưởng bởi triều đình Vienna.
Phải biết rằng, người đại diện chính của thế hệ hoàng gia này, Đại công tước Franz Karl, cũng bị khuyết tật bẩm sinh, chỉ số thông minh chính trị bằng 0.
Franz có thể dễ dàng giành được sự ủng hộ của quân đội, chỗ dựa lớn nhất vẫn là xuất thân, người thừa kế của gia tộc Habsburg, Thái tử của Đế quốc Áo.
Nếu không, cho dù hắn có cố gắng thế nào cũng vô dụng, chẳng phải trong lịch sử, sau khi Cách mạng Vienna bùng nổ, Thủ tướng Metternich đã không nhận được sự ủng hộ của quân đội, buộc phải từ chức đó sao?
Như vậy, tình hình cũng không tệ như tưởng tượng, có lẽ những thế lực quý tộc kia đã nhúng tay vào tổ chức tình báo, nhưng điều đó không có nghĩa là họ đã phản bội hoàng gia. Chỉ cần không liên quan đến lợi ích của họ, tổ chức tình báo này vẫn có thể hoạt động bình thường.
Nghĩ đến đây, Franz thở phào nhẹ nhõm, trong những vấn đề khác, mọi người có thể có xung đột lợi ích, nhưng trong vấn đề trấn áp cuộc nổi dậy, các quý tộc Vienna chắc chắn sẽ đứng về phía hoàng đế.
Còn giai cấp tư sản, không phải Franz coi thường họ, mà trong thời đại này, họ chưa đủ tư cách để len lỏi vào tổ chức này, phải biết rằng hầu hết các thành viên trong tổ chức tình báo hiện giờ đều là quý tộc.
Nếu không, chỉ riêng mười mấy năm không được cấp kinh phí thôi cũng khiến họ giải tán từ lâu rồi, còn lại cái gì nữa?
Những quý tộc này phân bố khắp cả nước, thông qua họ, hoàng gia có thể dễ dàng thu thập thông tin tình báo trong nước, thậm chí phần lớn trong số họ còn không cần phải trả lương.
Tổ chức tình báo của gia tộc Habsburg không phải là Cẩm Y Vệ, ngoài việc thu thập thông tin tình báo thông thường ra, họ không có quyền chấp pháp.
Quý tộc châu Âu đều là chế độ phân quyền cát cứ, hoàng đế không có quyền can thiệp vào những việc trong lãnh địa của họ, hơn nữa, những thông tin này đều do chính họ cung cấp, những nội dung họ không muốn hoàng đế biết thì đương nhiên sẽ giấu nhẹm đi.
Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, Franz quyết định cứ tạm thời nắm lấy tổ chức này trước, cho dù tổ chức tình báo này có tệ đến đâu thì vẫn tốt hơn là không có, ít nhất khi địa phương xảy ra bạo loạn, hắn có thể nhận được tin tức ngay lập tức.
Hơn nữa, với tình hình "nghèo rớt mồng tơi" hiện giờ, hắn cũng chỉ có thể nuôi nổi loại tổ chức tình báo này.
…
Franz bận rộn hơn sau khi trở thành tâm điểm chú ý, những buổi giao thiệp liên miên khiến hắn mệt mỏi rã rời. Không còn cách nào khác, đây chính là cuộc sống của các quý tộc ở Vienna.
Người em trai Maximiliano cũng tham dự những buổi gặp mặt này, nhưng cậu ta lại tỏ ra rất ung dung, không những không cảm thấy mệt mỏi mà còn rất thích thú, khiến Franz vô cùng ghen tị.
Giao thiệp chưa bao giờ là điểm mạnh của Franz, đặc biệt là khi phải đối mặt với một đám quý tộc nịnh hót, hắn buộc phải luôn cảnh giác.
- Thưa Đại công, tối nay ngài còn phải tham dự yến tiệc của Đại công tước Louis, hiện giờ có thể xuất phát rồi!
Thị nữ Jenny nhắc nhở.
- Ta biết rồi, gọi Maximiliano, chúng ta cùng đi!
Franz dặn dò.
- Vâng, thưa Đại công!
Jenny đáp.
Nếu không phải mẹ hắn kiên quyết can thiệp, Franz không ngại dẫn theo hai đứa em trai còn lại. Khi phải đối phó với các tiểu thư quý tộc, ít nhất có thể san sẻ bớt "hỏa lực".
Đăng bởi | whistle123 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 32 |