Người dịch: Whistle
Chỉ cần trong tay có binh lính, thì muốn nói gì cũng được, cho dù là đàn áp cách mạng hay là ngồi xuống đàm phán, đều có đủ đường lui.
Chẳng phải chính phủ Guizot đã bị người ta ghét bỏ rồi sao? Vậy thì cứ để bọn họ bị ghét thêm một chút nữa, đổ hết tội lỗi cho bọn họ, dù sao thì trong mắt người dân, bọn họ cũng đã thối nát đến tận xương tủy rồi.
Tóm lại, tất cả những điều xấu xa đều là do bọn họ làm, không liên quan gì đến nhà vua là được.
...
Tuyết rơi dày đặc, gió lạnh vẫn đang hoành hành ở Vienna.
Tin tức về Cách mạng Paris đã không còn là bí mật đối với giới thượng tầng Vienna, có lẽ chỉ một hai ngày nữa thôi, nó sẽ lan truyền khắp nước Áo.
- Albrecht, hãy tiến hành huấn luyện dã ngoại đi, mau chóng để cho người của chúng ta nắm quyền kiểm soát quân đội! - Franz nghiêm túc nói.
- Sao vậy Franz? Sao lại gấp gáp như vậy, nếu huấn luyện thêm một, hai tháng nữa, bọn họ sẽ trở thành những sĩ quan đủ tiêu chuẩn, lúc này, phần lớn bọn họ vẫn còn kém cỏi! - Albrecht nghi ngờ hỏi.
Kể từ khi tin tức về Cách mạng Paris truyền đến, Franz liên tục thúc giục y tăng tốc, như thể sắp có chuyện chẳng lành xảy ra, điều này khiến Albrecht rất bối rối.
- Cách mạng Paris đã bùng nổ, cuộc đại cách mạng sắp sửa lại bùng nổ trên lục địa châu Âu, với tình hình của Áo hiện nay, khả năng Vienna bùng nổ cách mạng là rất cao! - Franz nghiêm nghị nói.
Albrecht há hốc mồm kinh ngạc, như thể có thể nhét vừa một quả trứng vào miệng. Vienna sắp bùng nổ cách mạng? Nói ra câu này, chắc nhiều người sẽ coi đó là một trò đùa.
Chính phủ Áo tuy mục nát nhưng vẫn chưa đến mức khiến người ta oán hận, quân đội vẫn trung thành với hoàng gia, giai cấp tư sản trong nước đang bị giới quý tộc đè bẹp.
Giai cấp công nhân vốn bất mãn với chính phủ, sau khi "Luật bảo vệ lao động" được ban hành, cũng đã chuyển hướng căm phẫn sang giai cấp tư sản.
Trong bối cảnh này mà bùng nổ cách mạng, chẳng lẽ lại trông chờ vào giai cấp tư sản? Hay là trông chờ vào những người theo chủ nghĩa dân chủ trong xã hội?
Franz cười khổ phân tích:
- Đừng ngạc nhiên, giai cấp công nhân không phản đối chính phủ, ngay cả giai cấp tư sản cũng không có mong muốn mạnh mẽ muốn tạo phản. Nhưng hiện thực không cho phép bọn họ làm như vậy!
- Albrecht, ngươi nên biết rõ cuộc khủng hoảng kinh tế lần này đã ảnh hưởng đến đất nước này như thế nào.
- Số người thất nghiệp ở Vienna đã vượt quá 50.000 người, các nhà tư bản bị thiệt hại nặng nề, trong tay rất nhiều người đều đang chất đống một lượng lớn hàng hóa.
- Cách mạng châu Âu bùng nổ, tình hình kinh tế của Áo e rằng sẽ còn tồi tệ hơn nữa, công nhân cần phải ăn, các nhà tư bản muốn tự cứu mình, nhưng chính phủ Áo lại không làm gì cả.
- Còn có một lũ ngu ngốc trong giới quý tộc, thời gian trước, bọn họ đã cùng với các nhà tư bản đẩy giá hàng hóa lên cao, để bù đắp thiệt hại, bọn họ lại tăng cường bóc lột nông nô.
- Nước Áo đã trở thành một thùng thuốc súng, bây giờ chỉ cần một tia lửa là có thể phát nổ!
Albrecht tái mặt gật đầu, những lời này, với tư cách là Thái tử của đế quốc, Franz có thể nói ra, còn y, với tư cách là Tư lệnh lực lượng phòng thủ Vienna, y có thể đồng tình, nhưng không thể nói thẳng ra.
Là quý tộc lớn nhất của Áo, Albrecht chắc chắn là rất phản đối cách mạng, chưa nói đến những yếu tố khác, chỉ riêng 500.000 mẫu đất của y thôi cũng đã không thể dung thứ cho việc có người phá vỡ trật tự rồi.
(500.000 mẫu Anh tương đương với 304.000 mẫu, khoảng 2.000 km2)
Đó mới chỉ là đất phong, ở Vienna, Albrecht còn có rất nhiều tài sản, Franz biết đến cung điện mùa hè Weilburg và cung điện mùa đông ở Vienna (nay là khu vực Bảo tàng Albertina).
Với khối tài sản kếch xù như vậy, Albrecht đương nhiên là coi thường đám tư bản, các nhà tư bản ở Áo này chưa có ai giàu có như vậy.
Nếu không phải là người một nhà, Franz đã nảy lòng tham muốn cướp bóc rồi. Một kẻ giàu có như vậy, ở Áo còn không chỉ có một người, ví dụ như gia tộc Kohary - một nhánh của gia tộc Wettin.
Tất nhiên, người giàu có nhất vẫn là hoàng gia, gia tộc Habsburg đã tích lũy được khối tài sản khổng lồ sau hàng trăm năm.
Ở phương Đông, sở hữu vạn mẫu ruộng tốt đã được coi là đại địa chủ, đại phú hào, nhưng ở lục địa châu Âu, cùng lắm chỉ là một kẻ giàu xổi, gia sản của bất kỳ đại quý tộc nào cũng phải từ triệu mẫu trở lên.
- Franz, những vấn đề này, ngươi đã nói với Thủ tướng Metternich chưa?
Vừa dứt lời, Albrecht đã hối hận, đây là một vấn đề rất rõ ràng. Metternich đã ở vị trí Thủ tướng quá lâu, nhưng lại không đạt được kỳ vọng của mọi người.
Con người rất dễ quên, lúc này, mọi người đã quên mất công lao của Metternich, đặc biệt là sau khi Cách mạng Paris bùng nổ, Hệ thống Vienna bị phá vỡ.
Thành tựu ngoại giao lớn nhất của Metternich đã tan thành mây khói, phe đối lập muốn lật đổ ông ta cũng không còn kiêng dè gì nữa.
Franz không phải là người theo phe đối lập của Metternich, nhưng với tư cách là người thừa kế ngai vàng, hắn vốn đã có ác cảm với quyền thần, đây là điều được quyết định bởi thân phận.
- Những vấn đề này, e rằng Thủ tướng đại nhân đã biết từ lâu rồi, chỉ là ông ta có coi trọng hay không thì rất khó nói!
- Albrecht, chắc ngươi không nghĩ rằng bây giờ ta còn có thể sai khiến ông ta đấy chứ? - Franz cười hỏi.
Albrecht mỉm cười, Thủ tướng Metternich là người rất cứng rắn, ngay cả các thành viên khác trong Hội đồng nhiếp chính cũng bị ông ta đè bẹp, sao có thể để cho người khác sai khiến chứ?
- Vậy thì được rồi, ta sẽ đi sắp xếp. Nhưng mệnh lệnh huấn luyện, ngươi phải tự mình đi giải quyết, Hội đồng nhiếp chính sẽ không nể mặt ta đâu! - Albrecht nói.
Y đã biết Franz muốn làm gì, một khi cách mạng bùng nổ ở Vienna, Metternich chắc chắn sẽ phải từ chức.
Đăng bởi | whistle123 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 29 |