Người dịch: Whistle
Một nhà quân sự học như vậy đã được hình thành. Karl cho rằng, khoa học quân sự bao gồm hai phần là chiến lược và chiến thuật.
Chiến lược là khoa học của thống soái tối cao, nhiệm vụ là lập kế hoạch chiến tranh, xác định hành động quân sự. Chiến thuật là nghệ thuật của các cấp chỉ huy, phục tùng chiến lược.
Cả chiến lược và chiến thuật đều được cấu thành từ những quy tắc hoặc nguyên tắc nhất định, nguyên tắc quan trọng của khoa học quân sự là: Tính toán chính xác lực lượng và vũ khí có thể được sử dụng để đạt được mục tiêu đã định, lực lượng phải phù hợp với mục tiêu.
Cho dù lực lượng lớn hay nhỏ, chỉ khi được sử dụng kịp thời vào thời khắc quyết định thì mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Vì vậy, phán đoán chính xác thời cơ, tập trung lực lượng vào thời điểm có thể đạt được hiệu quả cao nhất mới là phương pháp chiến thắng hiệu quả nhất.
Một điểm quan trọng khác là: Hình thành lợi thế áp đảo kẻ thù ở những địa điểm mang tính quyết định. Lực lượng không chỉ đề cập đến số lượng quân đội mà còn bao gồm cả tinh thần chiến đấu của quân đội, năng lực chỉ huy và điều kiện địa hình.
Đồng thời, Karl cũng chia các loại hình tác chiến thành hai loại là tấn công và phòng thủ, đồng thời cho rằng tấn công có lợi hơn, chỉ ra rằng tác chiến phòng thủ chỉ có ý nghĩa trong trường hợp dự định chuyển sang tấn công.
Ông còn đưa ra khái niệm về lực lượng dự bị, chỉ rõ cho dù là tấn công hay phòng thủ đều phải để lại một lực lượng dự bị để đề phòng những tình huống bất ngờ trên chiến trường.
Karl cho rằng, thống soái có vai trò rất quan trọng đối với vận mệnh của đất nước và sinh mạng của hàng triệu người, nhưng thống soái không phải là bẩm sinh mà là do kiến thức và kinh nghiệm tạo nên.
Thống soái thực thụ phải am hiểu sâu sắc bản chất của chiến tranh, nghiên cứu nghiêm túc quy luật chiến tranh, học tập từ thực tiễn và vận dụng kinh nghiệm của bản thân và của người khác thì mới có thể vận dụng thành thạo các nguyên tắc quân sự.
Một nhà quân sự thiên tài như vậy mà không được trọng dụng thì thật có lỗi với danh tiếng của người xuyên không.
Cải cách quân đội, không chỉ cần đúng là được, thế lực bảo thủ trong quân đội thường mạnh hơn suy nghĩ của người thường rất nhiều, điều này Franz vô cùng thấm thía.
Bất kỳ cải cách nào cũng sẽ động chạm đến lợi ích của một bộ phận người, phản đối là điều không thể tránh khỏi, Franz cho rằng mình không thể gánh vác trách nhiệm này.
Ví dụ như, nếu Franz đề xuất cải cách hệ thống tham mưu, có lẽ mọi người sẽ cười cho qua chuyện, thậm chí còn có người sau lưng nói: "Ranh con, đi bên cạnh chơi đi."
Nhưng nếu đổi lại là Karl thì sẽ khác, dù mọi người có đồng ý hay không thì cũng phải ngồi xuống suy nghĩ cho kỹ.
- Xin Công tước điện hạ đợi một lát, chủ nhân sẽ ra ngay!
Quản gia cung kính nói, trong giọng nói có chút bối rối, Franz không phải là một vị Công tước tầm thường, cứ để hắn đợi như vậy có ổn không?
Tuy nhiên, đối với Karl, những điều này đều là phù du, xét về vai vế trong hoàng tộc, ông ta là bậc cha chú của Franz.
Chưa kể đến với tầm ảnh hưởng của ông ta trong quân đội đế quốc, Franz không thể không nể mặt, bởi vì hôm nay Franz đến bái phỏng với lý do là học hỏi quân sự.
- Không sao, ta đợi ở đây là được rồi, à, pha cho ta một ấm trà, dạo này ta không muốn uống cà phê.
Franz mỉm cười nói.
Hắn không hề tức giận, dù sao thì ông già này cũng sắp "nhận cơm hộp" vào năm sau rồi, không cần phải so đo với một người chết.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, thoáng chốc đã hơn một tiếng đồng hồ, Franz vẫn ngồi đó uống trà, đọc báo, không hề tỏ vẻ sốt ruột.
- Franz bé nhỏ, lâu rồi không gặp, cháu đã cao lớn như vậy rồi!
Một giọng nói hào sảng vang lên, Franz biết người đến chính là Karl, ngoài ông ta ra thì không còn ai dám nói chuyện với hắn như vậy.
- Nguyên soái đáng kính, khi xưng hô với cháu, ngài có thể bỏ chữ "nhỏ" được không? Cháu đã mười sáu tuổi rồi!
Franz bất đắc dĩ nói.
- Vậy sao? Franz bé nhỏ của ta đã lớn rồi, hôm nay đến tìm ta có việc gì
Karl ân cần hỏi.
Franz không để ý đến chi tiết trong lời nói của Karl, thích bé nhỏ thì cứ bé nhỏ đi, ai bảo Karl là anh em với ông nội của Franz chứ?
- Nguyên soái đáng kính, cháu đã đọc qua các tác phẩm quân sự của ngài, cảm thấy rất tâm đắc nên đặc biệt đến đây để xin chỉ giáo!
- Nói đi, có gì không hiểu thì cứ hỏi ta, ta sẽ giải thích cho cháu.
Karl cười ha hả nói.
- Chính là về lý luận về thống soái của ngài, cháu thấy quân đội đế quốc làm rất không tốt ở phương diện này, và vẫn chưa giải quyết được vấn đề một cách triệt để!
Franz lên tiếng.
…
Rời khỏi phủ của Đại công tước Karl, trên mặt Franz lộ ra nụ cười hài lòng, hiển nhiên là cuộc trò chuyện vừa rồi của hai người rất vui vẻ, hắn cũng trở thành học trò mới của Karl.
Ban đầu, Karl vốn có ý định tiếp tục cải cách sâu rộng quân đội Áo, đáng tiếc, ông ta thiếu một người ủng hộ mạnh mẽ trong chính quyền trung ương, sự xuất hiện của Franz đã giải quyết được vấn đề này.
Là người thừa kế tương lai của đế chế, Franz tán thành lý tưởng quân sự của Karl, ủng hộ ông ta tiến hành cải cách cũng là điều đương nhiên.
Hoàng đế Ferdinand I của Áo hiện tại đầu óc có vấn đề, căn bản không thể xử lý chính sự, với tư cách là Thái tử, một khi Franz trưởng thành thì có thể nhiếp chính.
Thời gian này sẽ không quá lâu, những người bất mãn với Thủ tướng Metternich đã quá nhiều, bao gồm cả Karl, đều muốn vị này từ chức.
Sự xuất hiện của Franz vào lúc này rất đúng lúc, không còn lựa chọn nào tốt hơn là ủng hộ Thái tử nhiếp chính, Franz có sự ủng hộ của quân đội, chỉ cần không quá ngu ngốc thì có thể nắm quyền trước thời hạn.
Đăng bởi | whistle123 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 73 |