Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1234 chữ

Người dịch: Whistle

Gia sản của đế chế Áo vẫn còn rất dồi dào, nếu không phải chính phủ Vienna có vấn đề thì nó đã không nhanh chóng suy tàn như vậy.

Lúc này, đế chế Áo vẫn được sánh ngang với Anh, Pháp, Nga, Tây Ban Nha, được gọi là năm cường quốc lớn của châu Âu, người Phổ vẫn chưa trỗi dậy, chỉ là một cường quốc mới nổi.

Đi giao tiếp bên ngoài cũng rất tốn kém, cuộc sống của giới quý tộc Áo rất xa hoa, Franz vẫn chưa có được quyền tự do tài chính.

Hiện tại, thu nhập của Franz rất hạn chế, chủ yếu là do cha mẹ cho tiền, nói chính xác là do mẹ cho tiền tiêu vặt.

Vì cha hắn không quản lý tài chính, nên quyền lực tài chính trong nhà đều do Sophie nắm giữ, Franz vẫn chưa được nhận tài sản đứng tên mình.

Tất nhiên, với thân phận của hắn, muốn kiếm tiền rất dễ dàng, nhưng Franz rất coi trọng danh tiếng, chắc chắn hắn sẽ không làm những chuyện cướp đoạt.

Hoàn cảnh châu Âu hiện nay cũng không thích hợp để đầu tư vào ngành nghề kinh doanh, chỉ còn hơn một năm nữa là Cách mạng tháng Hai ở Pháp sẽ nổ ra, và nhanh chóng lan rộng ra toàn bộ lục địa châu Âu, ngoại trừ Nga, tất cả các quốc gia khác đều bị ảnh hưởng bởi cách mạng.

Trong lịch sử, Vienna đã rơi vào tay quân nổi dậy, nếu không may bị quân nổi dậy phóng hỏa thiêu rụi nhà máy thì hắn biết kêu ai?

Có rất nhiều ngành nghề kinh doanh béo bở, chẳng hạn như buôn bán vũ khí, ma túy, tiền giả, vé số... Franz tự cho rằng những việc phù hợp với hắn là khai thác mỏ, trục vớt kho báu từ những con tàu đắm.

Sau khi tính toán một lượt, Franz đành phải từ bỏ những kế hoạch kiếm tiền hấp dẫn này, lý do rất đơn giản, hắn là người thừa kế của đế chế Áo, chứ không phải là một nhà tư bản bình thường.

Những người theo phe bảo thủ chắc chắn không muốn nhìn thấy một vị hoàng đế là nhà tư bản, cuộc cách mạng ở Vienna sắp nổ ra, Franz vẫn cần sự ủng hộ của phe bảo thủ.

- Franz, con lại học bài sao? Người trẻ tuổi nên hoạt bát một chút, con quá trầm tính rồi, hay là đi săn cùng ta nhé?

Người nói chuyện chính là cha của Franz - Đại công tước Franz Karl, một người đàn ông có tinh thần cực kỳ bất ổn, sở thích lớn nhất dường như là đi săn, sở thích lớn thứ hai là dẫn theo mấy đứa con trai đi săn.

Là một thành viên của Hội đồng Nhiếp chính, Franz Karl là người có cảm giác tồn tại thấp nhất, do khiếm khuyết bẩm sinh, trí tuệ của ông ta rất thấp, tham gia chính trị là quá khó khăn đối với ông ta.

Nếu không phải vì thân phận quá cao quý thì Hội đồng Nhiếp chính Áo căn bản sẽ không để ông ta tham gia.

- Cha, ngài cứ đi một mình đi, hôm nay con còn phải đi bái phỏng Đại công tước Louis, không có thời gian đi săn!

Franz vội vàng từ chối.

Đây là di chứng của việc còn quá nhỏ tuổi, mặc dù Franz cư xử rất chín chắn, nhưng trong mắt nhiều người, hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ.

Lúc bình thường, Franz Karl vẫn là một người cha tốt, rất quan tâm đến hắn, nhưng Franz lại không chịu nổi sự quan tâm kiểu này.

...

- Mẹ, ngài biết đấy, gần đây chi tiêu của con hơi nhiều...

Chưa kịp để Franz nói hết câu, Sophie đã lên tiếng:

- Vì vậy, con muốn lấy lại tài sản đứng tên mình, đúng không?

Là một Đại công tước của nước Áo, làm sao có thể không có sản nghiệp được chứ?

Do cha và bác của Franz đều có chút vấn đề về đầu óc, với tư cách là con trai trưởng trong thế hệ thứ ba của hoàng tộc, sau khi xác định đầu óc bình thường, ông nội của Franz đã rất vui mừng phong hắn làm Đại công tước.

Tuy nhiên, tước vị Đại công tước của Franz vẫn còn có chút "hư", dường như lãnh địa của hắn không nằm trong phạm vi kiểm soát của Áo, vì vậy không thể trông chờ vào thu nhập từ lãnh địa.

Những tước vị "hư" như vậy trong gia tộc Habsburg còn rất nhiều, ví dụ như quốc vương Jerusalem, nếu một ngày nào đó nước Áo có thể chiếm lại Jerusalem thì tước vị này sẽ trở nên danh chính ngôn thuận.

Có một người ông nội tốt thật sự rất khác biệt, mặc dù tước vị chỉ mang tính chất danh dự, nhưng là cháu trai được yêu quý nhất, Franz vẫn được thừa kế một khoản tài sản kếch xù.

Theo như Franz được biết, trong đó bao gồm năm trang viên, hai khu mỏ, một số xưởng nhỏ và hàng chục nghìn đồng forint tiền mặt.

(Một đồng vàng forint nặng 8 gam, hàm lượng vàng phụ thuộc vào "đạo đức" của người đúc tiền, không có tiêu chuẩn thống nhất.)

Vào thời đại này, đây cũng là một khoản tiền khổng lồ, đủ để chi trả cho chi tiêu cá nhân của Franz.

- Đúng vậy, mẹ! Ngài biết đấy, con đã lớn rồi, có thể tự do chi phối tài sản cá nhân rồi!

Franz thẳng thắn trả lời.

Truyền thống văn hóa của châu Âu khác với phương Đông, tài sản của cha mẹ và tài sản của con cái được phân chia rất rõ ràng.

Trong xã hội phương Đông, nếu ai dám nói như vậy thì chắc chắn sẽ bị đánh cho một trận, nhưng ở phương Tây, yêu cầu của Franz hoàn toàn bình thường.

Cha mẹ với tư cách là người giám hộ, sau khi con cái trưởng thành, sẽ không thể tiếp tục chi phối tài sản của chúng, bao gồm cả thu nhập và chi tiêu của những trang viên này, Franz đều có thể kiểm tra sổ sách.

- Được rồi, đó là quyền của con! Tuy nhiên, xét đến tuổi tác của con, trong vòng một năm tới, ta sẽ không từ bỏ quyền giám sát của một người mẹ, những khoản chi tiêu lớn của con đều phải báo cáo với ta!

Sophie nghĩ ngợi rồi nói.

- Không thành vấn đề!

Franz không chút do dự đáp.

Đây đều là những vấn đề nhỏ, chỉ cần có thể lấy lại quyền quản lý tài sản trong tay, báo cáo thì cứ báo cáo, dù sao tiền của mình cũng có thể tiêu xài tùy ý.

- Ừm, vậy thì Franz, con hãy dẫn theo nhân viên tài chính của mình đến đây để quyết toán với ta, sau khi trừ đi các khoản chi tiêu trong những năm qua của con và phí quản lý tài sản của ta, số tài sản còn lại ta sẽ giao hết cho con!

Sophie bình tĩnh nói.

Bạn đang đọc Đế Quốc La Mã Thần Thánh (Dịch) của Tân Hải Nguyệt 1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whistle123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.