Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại truyện 1 (9)

Phiên bản Dịch · 919 chữ

Rất nhanh, cô đã tìm được một bộ tiểu thuyết giả tưởng của Pháp, "Thiếu Nữ Mắt Quỷ - Peggy Sue".

Tuy bộ tiểu thuyết này không nổi tiếng ở Trung Quốc như "Harry Potter", nhưng nó lại rất hợp gu với Phùng Nam Thư.

Bởi vì nhân vật chính trong câu chuyện cũng là một cô bé, nhưng cô bé đó lại dũng cảm hơn cô rất nhiều.

Điều khiến Phùng Nam Thư vui mừng nữa chính là từ khi thư ký Lý rời đi, mỗi ngày, chú Cung đều chuẩn bị rất nhiều đồ ăn vặt cho cô.

Nào là bánh ngọt, trà sữa, hoa quả, tất cả những món ngon mà trước đây cô chưa từng được ăn, bây giờ đều dễ dàng có được.

Vì vậy, Phùng Nam Thư ngày ngày đắm chìm trong thế giới của "Thiếu Nữ Mắt Quỷ". Cô đọc rất nhanh, gần như mỗi ngày đọc hết một cuốn, chẳng mấy chốc đã đọc xong hai quyển đầu của bộ truyện.

Câu chuyện hấp dẫn giống như một dải ngân hà rực rỡ sắc màu bỗng nhiên ùa vào tâm trí cô.

Nhưng sau khi thỏa mãn cơn thèm truyện, Phùng Nam Thư vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối.

Từ hồi lớp mười, cô đã nghe mọi người truyền tai nhau về một khu phố đi bộ sầm uất bậc nhất ở Tế Châu, nhưng vậy mà tới tận khi tốt nghiệp cấp ba, cô vẫn chưa một lần đặt chân đến.

Cô thầm nghĩ: Chắc chắn phải ghé qua đó một lần mới được!

Nghĩ vậy, Phùng Nam Thư nhìn mặt trời ngoài cửa sổ dần buông xuống.

Thời gian cứ thế trôi đi, cho đến một buổi trưa thứ Tư. Phùng Nam Thư đến thư viện như thường lệ, mở quyển ba của "Thiếu Nữ Mắt Quỷ" ra đọc. Bỗng nhiên, cô cảm thấy có ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người quen, à không, cũng không thể tính là quen, chỉ là không xa lạ mà thôi.

"Xin lỗi, mình vừa đọc sách quá nhập tâm."

"Không sao, mình mời cậu uống nước nhé. Coi như là lời xin lỗi."

"…"

Hôm đó, Phùng Nam Thư thấy hoàng hôn hôm ấy đẹp một cách lạ thường. Cô nhìn thấy Giang Cần đã cắt tóc, tay cầm một cuốn sách có tiêu đề "Lời chào đầu tiên khi gặp một phú bà", trong mắt cô như hiện lên dòng chữ "Ít nhất thì bài làm sạch sẽ cũng đáng năm điểm. Giỏi thật!"

Thế là cô dành vài ngày để chuẩn bị tâm lý, đọc đi đọc lại quyển "Làm thế nào để kết bạn hiệu quả". Cuối cùng, Phùng Nam Thư cũng quyết định nói ra câu mà đáng lẽ ra cô phải thốt ra từ trước kỳ thi đại học.

"Mình muốn kết bạn với cậu."

"Khi nào thì cậu dẫn mình đi chơi?"

Dưới ánh đèn ngủ dịu nhẹ, Phùng Nam Thư co chân ngồi trên giường, lật giở từng trang nhật ký thời cấp ba, những hình ảnh trong ký ức như những thước phim quay chậm, lần lượt hiện lên trước mắt cô.

Cô hiếm khi nhớ lại những chuyện đã qua, nhưng hôm nay, khi tình cờ lật giở cuốn nhật ký cũ, những ký ức đó lại ùa về.

Tiếp đó, cô mở sang trang nhật ký tiếp theo, phát hiện những trang sau đó đều tràn ngập cái tên quen thuộc: Giang Cần… Giang Cần… và Giang Cần...

Sau này, cô kết hôn với hắn, sinh cho hắn một cô con gái xinh đẹp.

Phùng Nam Thư đỏ mặt, nhẹ nhàng vuốt ve những dòng chữ nguệch ngoạc trong nhật ký. Lúc này, cô nghe thấy tiếng Giang Cần gọi con gái ở phòng bên cạnh:

"Giang Ái Nam, mau đánh răng, rửa mặt rồi đi ngủ!"

Tiếng con gái cười khanh khách, tiếng bước chân chạy lon ton vang vọng khắp phòng.

Rất nhanh sau đó, Giang Ái Nam bị bắt lại, Giang Cần bế cô nhóc vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt.

Phùng Nam Thư nhìn ra ngoài cửa sổ, mỉm cười, cất cuốn nhật ký vào ngăn kéo. Lúc này, cửa phòng ngủ chính bất ngờ mở ra.

Giang Cần mặc đồ ngủ đi tới, ôm lấy cô, bước vào nhà vệ sinh.

"Con gái nhỏ đánh răng xong rồi, giờ đến lượt con gái lớn đánh răng này."

"Ai là con gái của anh chứ." Phùng Nam Thư đỏ mặt lầm bầm.

Giang Cần cố ý hỏi: "Vậy em là ai?"

"Em là vợ của anh."

Giang Cần mặc kệ cô nói gì, bế cô đặt lên bồn rửa mặt. Sau đó, hắn bước ra ngoài, nhìn con gái ngoan ngoãn nằm trên giường, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Khi Giang Cần trở về phòng ngủ chính, hắn bỗng nghe thấy tiếng nhạc quen thuộc phát ra từ chiếc điện thoại di động được đặt trên bên gối.

Đó là ca khúc "Bài Ca Của Fuwa", bài hát chủ đề của Thế Vận Hội Olympic 2008 từng "làm mưa làm gió" suốt một thời gian dài.

Giang Cần ngẩn người, không hiểu sao vợ yêu lại nghe bài hát cũ kỹ này. Tuy nhiên, hắn cũng không nhịn được mà ngân nga theo giai điệu quen thuộc:

"Chúng ta bước qua cánh cổng thời gian,

Cùng nhau đi tìm bảo bối hạnh phúc."

Bạn đang đọc Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A? (Dịch) của Thác Na Nhi Liễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 253

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.