Năm 2175
Chương 3: Năm 2175
Trần Hùng trở lại với thực tại liền hét lên, gỡ bỏ thiết bị cảm biến , mở nắp ra khỏi phòng máy.
Trên mặt còn vương lấy phấn khích.
Chợt nhớ đến cộng đồng mạng xã hội, nơi hắn là một thành viên.
Bật máy tính ,truy cập vào.Trần Hùng liếc nhìn các mục tiêu đề.
-Trực tiếp liveshow ca nhạc của L-TA
Một tên ca sĩ rất nổi tiếng của nước mình trên thế giới.
-Du lịch Đà Nẵng.
Chỉ cần vào máy đăng nhập vào link thì sẽ được trải nghiệm.Tất nhiên chi phí không thấp.
Nhưng bởi vì hoàn cảnh ác liệt bên ngoài mà vẫn đứng đầu danh sách thịnh hành
Trần Hùng chề môi, lúc này hắn lại thấy mấy cái này đã không còn chút hấp dẫn.
Nhấp vào bài đăng, nhấp vào mục tải lên, con trỏ đến mục chỉ video.
Tải lên trong vòng 2 tiếng.Gật máy lại , bẻ cổ.
Hắn không đăng nguồn của thế giới ảo này.Cho bọn đồng đạo trên đây tức chết.
Nhìn lên đồng hồ, 6 giờ sáng.Trần Hùng thở dài.
-Ngày dài thật.
Lê người vào vệ sinh , chợp lấy đi vận động.Hôm nay thể lực sung mãn cần phát ra.
Mở cửa đi trong hành lang kính của chưng cư, nhìn ra bên ngoài là một mảng tối đen, có vài điểm sáng đô thị.
Xuống dưới liền có một chiếc xe hộp, phương tiện di chuyển phổ biến ở đây.Leo lên trên, chiếc xe vút đi lao về phía trước.
-Anh trai, tới khu công viên gần nhất.
-Được, em tuổi này mà dậy sớm thế.
Trần Hùng mỉm cười, hắn cũng bao người trẻ thường chơi game đến sáng, thiết bị game thời nay tiên tiến có thể cung ứng tín hiệu cho não một cách thụ động.Vì thế mà não bộ người chơi game không bị quá tải.
-Lâu lâu dậy sớm, ngắm bình minh chứ anh trai.
Anh tài xế nhìn ra bầu trời bên ngoài lớp kính, lại nhìn thanh niên, khá vui tính.
Dừng chuyến xe bước vào bên trong, là một khuôn viên rộng lớn khuất tầm mắt, cây cối xanh um đặt quanh tạo nên một bầu không khí trong lành.
Trần Hùng lắc đầu, mỗi lần hắn nhìn thấy điều này, liền nhớ đến một câu nói quen thuộc.
-Tại sao đến khi mất đi thì con người mới biết trân trọng.
Bầu trời đã mất rồi, thì mới biết quý trọng cây xanh.Nhe răng lao tới phía trước, băng qua các cô chú đá cầu, các cụ múa dưỡng sinh, chọn lấy một góc vắng vẻ mà làm nóng cơ thể.
Đầu nhớ lại các động tác di chuyển, tránh né mà theo đó vận đông.
Trong tình huống với lão đại, hắn đã có chút không đủ tốt.Hắn tấn công vào những vị trí không tốt.
Bởi vì lần đầu va chạm nên hắn không đủ nhạy để tấn công vào những khe hở của giáp da, hay là câc bộ phận không có bảo vệ.
Trần Hùng tiếp tục diễn luyện các tình huống nguy hiểm.
-Anh là Trần Hùng người vừa tải lên video này.
Trần Hùng dừng lại lau mồ hôi trên người, bổ sung nước cho cơ thể đang nóng nảy.
Nhìn về phía một thằng nhóc kính cận đang quay màn hình máy tính lại phía hắn.
Nhóc con đẩy kính cool ngầu, hé miệng
-Các động tác này giống hoàn toàn trong video.
Trần Hùng gật đầu ngồi xuống bên cạnh.
-Đúng vậy, là anh , có vấn đề gì
-Nó vừa được tải lên 10 phút trước, và đứng đầu danh sách mới cập nhật 1 tiếng trước.
Trần Hùng giật mình, vậy mà đã qua 2 tiếng.
Vội chạy đi.
-Đi học kìa nhóc con.
Kính cận nhóc xoay đầu lại, chợt nhớ đến đã 8h. Xách cặp chạy đi.
Về đến liền chạy sang nhà bên cạnh, cha mẹ hắn.
Ăn cơm với những lời răn đe về lẽ phải, dọa nạt đầy hung hiểm về vấn đề muôn thở.
-Chừng nào tôi mới có cháu bồng đây...
Mẹ than thở.
-Con trai, ba có ông bạn có bé gái ngoan lắm.....
Thời gian đó có chút khó khăn chống đỡ.Đâu phải hắn không muốn, mà là duyên phận chưa gặp được em mà thôi.
Về nhà mình liền bật máy xem một chút giá chứng khoán, lại xanh toàn màn hình, lắc người tươi tắn.
Trang chuyển đến mạng xã hội.Video của hắn đã trở thành top thịnh hành.Và vẫn không ngừng tăng lên.
Kéo xuống phần bình luận là các game thủ, chị gái mang thai ,trẻ trâu manh động, rộn ràng xin link.
Đúng như hắn mong đợi, vào chuyển thành ẩn danh.
-Mình ta độc bước bình thiên hạ.
Thu lại uy nghiêm , bá khí.
Kết
HômHôm
Đăng bởi | gianthuong96 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |