Lý Hiển
Chương 4: Lý Hiển
Tầm mắt mở ra là một cái trấn có kiến trúc hơn trước đây.
Xem xét khung cảnh khác là chung quanh, như vậy mỗi lần chết đi sẽ bị dịch chuyển đến 1 vị trí khác.
Chợt trố mắt, sờ quanh người.Mấy đồng tiền hắn nhét quanh người, mất hết rồi.
Lại phải lay lất đi về phía trước.
Uỳnh, hự
Một tên thanh niên bị đánh bay vang ra lề đường, khục ra một ngụm máu.
-Hôm nay lại dám chống trả.
Thanh niên áo đen nằm trên đất hung ác quát.
-Hai con chó mà thôi.
Câu mỉa va chạm nặng khiến 2 tên kia lao vào đánh túi bụi thanh niên.
Càng đánh càng khó kiềm chế, một tên rút ra bội kiếm bên hông.
-Để ta chém cho hắn hết nói.
-Kiếm hạ lưu nhân.
Tên thanh niên rút ra kiếm nhìn đến nơi đó, một thanh niên mỉm cười ôn hòa đi tới.
Miệng nhếch lên.
-Nhiều chuyện, sống không lâu
Dứt lời nhe răng lao đến, kiếm bên hông di chuyển, mũi kiếm chìa ra lộ rõ ý đồ đâm đến.
Trần Hùng thấy đến gần, chân phải phía trước xoay lại 90 độ , đỡ lấy trọng tâm, lưỡi kiếm đâm xượt qua phía trước,nắm tay phải co lại một mốc vào mặt tên thanh niên khiến hắn lui lại phía sau, mỉm cười bồi tới cuồng đả.
Tên còn lại thấy vậy liền bỏ qua thanh niên áo đen, xách kiếm lao tới.
Trần Hùng dùng sực hạ gục tên này, chớp lấy kiếm rơi dưới đất đỡ lấy nhát chém tới.
Keng.
Thanh niên một kiếm bị chặn,liền lui lại nhíu mặt, ánh sáng hội tụ nơi bàn tay, rồi truyền vào lưỡi kiếm làm Trần Hùng giật mình.
-Nhật Nguyệt Trảm.
Thanh niên theo đà lao đến.Chợt
Phụp
Âm thanh xuyên vào gia thịt ẩn đi bởi thể xác theo đà chạy mà ngã xuống đất.
Trần Hùng nuốt một ngụm nhìn về phía thanh niên áo đen đang đi xa.
Nhìn tới nơi lưng là một đầu mũi tên nhỏ.Cao thủ là đây chứ đâu.
Nhếch mép đi theo phía sau.Thanh niên không để ý đến, đi đến một khu nhà lớn.
Trần Hùng nhìn lên phía trên.Lý gia trang.Thanh niên đi vào phía sau đên một lối nhỏ.
Mở của tiến vào, nhưng lại khựng người lại.Trần Hùng chạy lại nhú đầu xem.
Là một cô gái xinh đẹp dịu dàng như gió mùa thu là rụng. Nhưng lúc này đang nhăn mặt nhìn thanh niên.
-Lại bị thương rồi.
Chợt cô gái thấy tên lạ mặt.
-Ngươi là ai
-Ta là bạn sinh tử với Lý huynh.
Trần Hùng gật đầu thân thiện.
-Ta không biết ngươi là ai.
Trần Hùng kể sơ cho cô gái nghe, liền thu được tin tưởng.
-Trần đại ca , ta thây hắn cảm tạ.Tên này là vậy mong bỏ qua, vào dùng bữa cơm...
Trên bàn ăn , Trần Hùng ăn một miếng lớn.
-Lý muội nấu ăn rất tốt, cho bát nữa.
Một cái tay chặn ngang, nhìn tới là khuôn mặt lành lùng.
-Này, ăn hơi nhiều.
Trần Hùng cười hehe, gãi đầu xấu hổ.
-Hiển ca, ngươi làm gì đó.
Một cái liếc mắt, cùng kẹo mạch nha giọng nói làm mềm đi cái tay đang ngăn chặn.
Trần Hùng vỗ vai thanh niên.
-Lý huynh mệnh quá tốt.
Ăn uống xong xuôi chừa không gian cho 2 bạn trẻ, hắn muốn lĩnh giáo một chút Lý Hiển nhưng không vội.
Đi dạo xung quanh liền theo lối đi đến một khu hoa viên đầy cỏ dại.
Ngồi vào gần hồ nước cho thoải mái con người.
-Hà ca, khi nào mới ra tay, ta không muốn gặp tên đó.
-Diệu muội an tâm , gia tộc hội sẽ là cơ hội của ta.
-Còn bây giờ, ta nên .....
Giọng nam phát lên bắt đầu sai sai,nhưng theo phía sau đã xác nhận điều đó.
-Hà ca, xấu quá.
Tới đây đủ làm ghen tị , độc thân cẩu trỗi dậy trong người.Há miệng hô.
-Gia chủ , tại sao ngài ở đây.
Tiếng hô vang vọng đập bể âm thanh kì cục nơi xa.
Nhìn thấy tiểng nước chảy yên bình trở lại, hài lòng rời đi.
Nhưng hắn nào biết lúc này, bên trong một bụi lùm khuất tầm nhìn là một tên ngơ ngác , sụi người nhìn nơi đó.
-Lên đi mà.
Về đến tiểu viện liền thấy tên này đang tập bắn vào các khúc gỗ phía xa. Mũi tên xuyên phá chuẩn xác lao ra tận phía xa lệch chút hồng tâm.Vỗ tay tiến lại,
-Rất là khéo léo.
Tên này cho làm vận động viên bắn tên thì cúp cầm mỏi tay.
-Có chuyện gì
Kể khúc đầu cho trong sáng thanh niên nghe.
Chỉ thấy tên này liên tục gật đầu.
-Cảm tạ
Trần Hùng moi móc các thông tin quan trọng về nơi này.
Đây là một vùng ở phía đông Sơn La thành, chỉ một ngày đường là đến.Cùng với đó là về yêu thú, thủ lĩnh hay đầu đàn của dã thú,Thức võ giả mới có thể ngang sức.
Võ giả được phân chia 3 cảnh giới chính.
Luyện thể giả , Thức cảnh, Bậc thầy cảnh giới.
Thức cảnh là võ giả vận dụng linh khí tăng cường sức mạnh chiêu thức thông qua một loại hình thức.
Phong ấn hình lên các bộ phận cơ thể.Mà người làm điều này được gọi là Phong Ấn sư.
Các Phong ấn hình giúp dễ dàng vận dụng chiêu thức một cách hữu hiệu nhất.
Gật đầu hẹn hôm sau so tài một phen.Trần Hùng đi ra bên ngoài trấn săn chút dã thú kiếm tiền.Đã biết có yêu thú, nên cũng cần tăng thực lực, hắn không muốn bị chúng nó gặm.
Tối hôm đó, một nhóm người áo đen xuất hiện quanh
-Đến Lý gia, mang tiểu thư về, cản , giết.
Trần Hùng thức đậy liền xuống nhà trọ bên cạnh Lý gia , liền thấy phía trước là thê lương khung cảnh.Chợt có âm thanh.
-Nghe nói Lý gia chết gần 70 người.
-Cái gì.
Xì xầm làm Trần Hùng nhíu mày.
Đi ra cửa quan sát.
-Khách nhân có lời nhắn.
Nhận phong thư mở ra xem xét.
Trần Huynh bảo trọng, gặp lại quyết một trận long trời lỡ đất.
Bên trong còn có một tấm bản đồ.Một dấu đỏ đánh lên vị trí hiện tại.Chắc Lý huynh thêm vào.
Gắp lại phong thư, rời đi nơi này, tiến về Sơn La thành.
Đăng bởi | gianthuong96 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |