Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bân bân thật thái tốn!

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

【 66 tuổi, Pháp Bân đột phá Tông Sư đỉnh phong, hắn báo tin vui này cho ngươi, ngươi cổ vũ hắn tiếp tục cố gắng. 】

【 Cùng năm đó, tin tức Giáo chủ Ma giáo đột phá lên trên Tiên Thiên truyền ra giang hồ, Pháp Bân cảm thấy áp lực nặng nề nên bắt đầu bế tử quan, quyết tâm không đột phá Đại Tông Sư sẽ không xuất quan. 】

【 70 tuổi, ngươi vẫn ngẩn ngơ nhìn Kim Cương Bất Hoại Kinh. 】

【 74 tuổi, Pháp Bân nóng vội cầu thành dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, không những đột phá thất bại mà thực lực còn thụt lùi về Tông Sư sơ kỳ. Ngươi nghiêm khắc khiển trách hắn, Pháp Bân xấu hổ không còn mặt mũi nào. 】

【 75 tuổi, Giáo chủ Ma giáo xuất quan, bắt đầu huyết tẩy võ lâm Triệu quốc. 】

【 Ngươi nói "còn rừng xanh ắt còn củi đốt", dẫn theo cao tầng và đệ tử tinh anh của Kim Phật tự chạy sang nước láng giềng. 】

【 Trên đường chạy trốn lại bị Ma giáo tập kích. Trong lúc hỗn chiến, Pháp Bân vô tình làm Đường chủ Bàn Nhược Đường là Pháp Kiệt bị thương, dẫn đến Pháp Kiệt chết dưới tay truy binh của Ma giáo. 】

【 Khi sắp đến biên giới nước láng giềng, Giáo chủ Ma giáo xuất hiện giết chết tất cả mọi người, ngươi chết! 】

Lần mô phỏng này khiến Lục Trường Sinh im lặng.

Trong lòng hắn có một câu không nói ra không được.

Pháp Bân, ngươi thật sự quá kém!

Từ trước đến nay, có Phật tử nào đột phá chậm như ngươi không?

Đột phá chậm thì thôi đi, bế quan còn tẩu hỏa nhập ma, thực lực không những không tăng mà còn giảm.

Chuyện đó cũng có thể nhịn.

Nhưng kỳ lạ nhất là lúc giao chiến với Ma giáo, ngươi lại còn làm đồng môn bị thương!

Ngươi là Tông Sư đấy, ngay cả lực lượng và chiêu thức cũng không khống chế được sao?

Quá kém, chưa thấy Tông Sư nào kém như ngươi!

Lục Trường Sinh phải dẫn dắt người như vậy, làm sao mà dẫn dắt được đây????

Lục Trường Sinh thậm chí còn nghi ngờ tư chất và ngộ tính của Pháp Bân, không biết hắn ta có phải đi cửa sau mới được làm Phật tử hay không.

Lục Trường Sinh kiên quyết không thừa nhận rằng hắn đang di chuyển oán khí từ Kim Cương Bất Hoại Kinh.

Nhưng bộ kinh này thật sự quá khó hiểu!

Nghiên cứu 20 năm, chẳng lĩnh ngộ được gì cả.

Hay là hắn thật sự không có chút ngộ tính nào?

【 Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể lựa chọn giữ lại một trong những điều sau: 】

【 1. Cảnh giới tu hành lúc 75 tuổi. 】

【 2. Kinh nghiệm tu hành lúc 75 tuổi. 】

"Chọn hai."

Lục Trường Sinh không do dự, trực tiếp chọn hai.

Thực lực của hắn đã gặp phải bình cảnh, tu luyện bấy lâu nay ở Kim Phật tự cũng không có tiến bộ gì, đương nhiên phải chọn hai.

Trong nháy mắt, một lượng lớn kinh văn và cảm ngộ Phật pháp xuất hiện trong đầu Lục Trường Sinh.

Sau khi tiêu hóa hết những cảm ngộ kinh Phật này, trên người Lục Trường Sinh dần toát ra Phật tính, mang dáng vẻ của một "cao tăng đắc đạo".

Người đọc sách có khí chất thư sinh.

Hiệp khách có khí chất hiệp nghĩa.

Người trong Ma giáo có sát khí.

Còn Lục Trường Sinh, sau khi kế thừa kinh nghiệm nghiên cứu Phật pháp mấy chục năm ròng rã trong máy mô phỏng, cộng thêm việc hắn vốn đã tu luyện những công pháp Phật môn như Kim Chung Tráo và A La Hán Thần Công nên sẽ toát ra khí chất của một cao nhân Phật pháp.

Lục Trường Sinh đương nhiên không để tâm đến khí chất cao nhân Phật pháp này.

Lý do hắn tiếp nhận những kinh nghiệm và cảm ngộ Phật pháp đơn giản chỉ là để sau này dễ dàng lĩnh hội Kim Cương Bất Hoại Kinh hơn.

Dù sao Lâm Quang tổ sư cũng đã nói, chỉ có người có tạo nghệ Phật pháp thâm hậu mới có thể lĩnh ngộ được chút ít ảo diệu từ đó.

Ngộ tính nếu đã không đủ, vậy thì dùng kinh nghiệm Phật pháp để bù đắp.

Liên tục tiếp nhận cảm ngộ về khinh công và Phật pháp khiến thể xác Lục Trường Sinh trở nên mệt mỏi, hắn buộc phải nghỉ ngơi một chút.

Lục Trường Sinh quyết định lên boong thuyền hóng gió.

Vừa ra khỏi phòng, hắn đã thấy Tống Phi Yến cùng hai nha hoàn đang đi lên lầu về phía hắn.

Thấy Lục Trường Sinh mở cửa đi ra, Tống Phi Yến sững người, sau đó có vẻ muốn nói lại thôi.

Lục Trường Sinh ghét nhất kiểu nói vòng vo tam quốc, nàng ta đã không nói, hắn cũng chẳng buồn hỏi.

Lục Trường Sinh đi xuống lầu, vừa đến boong thuyền, đám hộ vệ và nô bộc liền đồng loạt cúi chào.

Mọi người đều vô cùng kinh hãi trước thủ đoạn mà hắn thi triển ở Hắc Thủy trại, đồng thời cũng e dè không thôi.

Tống Phi Yến cùng nha hoàn đi đến boong thuyền.

Lục Trường Sinh nhìn về phía xa, không quay đầu lại.

Xa xa, mây đen ùn ùn kéo đến.

Gió cuốn theo những đám mây đen khổng lồ, cuồn cuộn tiến về phía này.

"Sắp mưa rồi."

Lục Trường Sinh khẽ thở dài, hắn vốn định ra boong thuyền ngắm cảnh.

"Lục công tử..."

Do dự một hồi, Tống Phi Yến cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói có chút lo lắng.

"Không biết Tống cô nương tìm ta có việc gì?"

Lục Trường Sinh xoay người nhìn Tống Phi Yến thản nhiên hỏi.

Thực ra trong lòng hắn đang cười thầm, so xem ai kiên nhẫn hơn ai nào?

Bạn đang đọc Điên rồi! Ta vừa Tiên Thiên, hắn thì Tiên Đế! (Bản Dịch) của Vĩnh Hằng Hỏa Diễm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yuri254
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.