Thuỷ hệ lôi thuật (1)
Tống Chung suy tính tình cảnh đặc thù của mình, thực sự không biết nên học loại pháp thuật nào, liền quyết định một bước lên mây, bỏ qua quá trình rèn luyện pháp thuật thông thường, trực tiếp tu luyện Lôi thuật mạnh nhất. Đây là con đường chỉ có đệ tử dòng chính của đại gia tộc mới dám đi.
Dù sao Tống Chung hiện giờ có điều kiện, đương nhiên phải nắm chắc.
Vì thế, đối với nghi vấn của lão giả, Tống Chung đáp lời kiên quyết:
- Ngươi không nghe nhầm, ta chính là muốn Lôi pháp, càng cao cấp càng tốt! Ngươi sẽ không nói với ta rằng, đường đường Hối Bảo Trai các ngươi, lại không có một kiện ngọc phù ghi chép Lôi thuật chứ?
Tống Chung đã nói đến thanh danh của Hối Bảo Trai, lão giả nào dám yếu thế?
Hắn lập tức nói:
- Vị khách quan này, Hối Bảo Trai ở Lăng Tiêu thành có ba chi nhánh, ngay cả tầng cao nhất cũng có, đó là chỗ tiếp đãi siêu cấp cao thủ, chúng ta đều có thể làm hài lòng bọn họ, sao lại không lấy ra được một Lôi phù nhỏ nhặt?
- Nếu có, liền lấy ra cho ta xem!
Tống Chung lập tức nói.
Lão giả trầm ngâm một chút, liền nói:
- Khách quan, theo ta được biết, trong tiệm nhỏ này có một kiện Lôi phù ghi chép Thuỷ hệ Lôi thuật, ta bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra! Nhưng...
- Nhưng cái gì?
Tống Chung lập tức hỏi.
- Nhưng thứ này không phải của chúng ta, mà là người khác gửi bán, chủ nhân Lôi phù chỉ muốn đổi một khối Thông Linh Hoả Ngọc! Nếu ngươi không có thứ đó, e rằng không lấy được Lôi phù!
Lão giả thản nhiên nói.
- Thông Linh Hoả Ngọc?
Tống Chung cau mày:
- Đó là vật gì? Ngươi có thể nói cho ta biết không? Nói không chừng ta thực sự có!
Lão giả nghe xong, suýt nữa ngất xỉu, thầm nghĩ, ngươi ngay cả đó là vật gì cũng không biết, mà dám nói có?
Đó là vật liệu cực phẩm mà cao thủ Kim Đan kỳ đều thèm muốn, ngươi mới vào cảnh giới Tiên Thiên mà cũng dám nói có, vậy mặt trời cũng có thể mọc đằng Tây rồi!
Tuy nhiên, lão giả tuy có chút tức giận, nhưng không tiện phát tác, dù sao khách tới là quý. Hắn không thể làm hỏng thanh danh của Hối Bảo Trai, nếu không sau này sẽ không ai tới nữa. Vì vậy, hắn chỉ có thể cố nén tức giận, hơi không kiên nhẫn nói:
- Thông Linh Hoả Ngọc là cực phẩm trong Hoả Ngọc, bình thường chỉ có sâu trong núi lửa mới có, vô cùng hiếm có. Vật đó tuy là ngọc, nhưng lại mềm như keo, toàn thân đỏ tươi, là vật liệu cao cấp luyện chế pháp bảo Hoả hệ, nếu ngươi có một khối bằng hạt đào, ta có thể làm chủ giao Lôi phù cho ngươi. Nếu không có, khách quan vẫn nên làm việc của mình đi...
Lão giả vừa nói xong, đột nhiên cảm thấy trong phòng có một luồng khí nóng. Hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy trong tay Tống Chung có một khối vật thể lớn bằng quả trứng gà, đỏ tươi sáng bóng.
- Thông Linh Hoả Ngọc!
Lão giả lập tức kêu lên.
Hắn ở Hối Bảo Trai nhiều năm như vậy, kiến thức uyên bác, tự nhiên liếc mắt một cái đã nhận ra vật này, hai mắt trợn tròn.
Lão giả sau đó mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc nói:
- Ngươi… ngươi làm sao có được thứ này?
- Chuyện này quan trọng sao?
Tống Chung liếc lão giả một cái, rồi không nói gì nữa.
Lão giả lập tức nhận ra mình phạm phải điều cấm kỵ, theo quy củ, lai lịch của đồ vật người ta hắn không thể hỏi, vội vàng cười làm lành:
- Xin lỗi, xin lỗi, ta lỡ lời rồi, vậy thì khách quan chờ một chút, ta đi ngay trở lại!
Nói xong, hắn liền đứng dậy rời đi.
Tống Chung mỉm cười gật đầu, nhìn hắn rời đi. Hắn không sợ lão giả thấy của cải mà nổi lòng tham giết mình, chỉ là một khối Thông Linh Hoả Ngọc, dù trong mắt tu sĩ trung cấp là bảo bối, nhưng đối với Hối Bảo Trai này mà nói, cũng không phải là vật quá quý giá.
Không đáng vì thứ này mà làm hỏng bảng hiệu của mình.
Quả nhiên, lát sau, lão giả mang theo một cái hộp gỗ trở lại, hắn đặt cái hộp gỗ dài hơn ba tấc nhẹ nhàng trước mặt Tống Chung, cười nói:
- Khách quan mời xem!
Tống Chung kiểm tra sơ qua, không có vấn đề gì, liền lui ra, rồi đặt Lôi phù vào hộp, thản nhiên nói:
- Đồ không sai, nhưng Thông Linh Hoả Ngọc ta đưa lớn bằng trứng gà, lớn hơn yêu cầu của ngươi nhiều!
- Ha ha, ta hiểu rồi, ta sẽ không để ngươi chịu thiệt, nếu ngươi còn cần đồ, ta sẽ tiếp tục chuẩn bị, nếu không cần, ta sẽ bồi thường linh thạch, hoặc cắt một ít Thông Linh Hoả Ngọc trả lại cho ngươi.
- Rất tốt!
Tống Chung hài lòng gật đầu, rồi nói:
- Ta còn muốn một số thứ...
Khoảng một khắc đồng hồ sau, Tống Chung hài lòng rời khỏi Hối Bảo Trai. Hắn rời đi, có thể nói là thu hoạch đầy mình. Trong túi trữ vật, lại thêm không ít đồ vật. Có một quyển công pháp sơ cấp hệ Mộc khá tốt, là cho tiểu hầu tử. Còn có một kiện pháp khí cấp thấp, áo giáp tơ nhện, mặc trong áo, khả năng phòng hộ cũng không tệ.
Tống Chung coi trọng nhất là nó kín đáo, không cần phô trương gây họa.
Ngoài ra, Tống Chung còn lấy từ lão giả hơn mười tấm phù chú trung cấp, và 100 tấm phù chú hạ cấp. Phù chú, là vật phẩm phong ấn pháp thuật, có nó, dù không biết pháp thuật, Tống Chung cũng có thể trực tiếp thi triển. Phù chú hạ cấp là tu sĩ Tiên Thiên cảnh vẽ, còn phù chú trung cấp, là cao thủ Trúc Cơ mới vẽ được.
Phù chú hạ cấp, một khối linh thạch có thể mua vài tấm, còn phù chú trung cấp, cần mười mấy, thậm chí hơn trăm linh thạch mới mua được. Tu sĩ Tiên Thiên bình thường, đều không dùng nổi thứ này.
Tống Chung có nó, coi như có tư cách khiêu chiến Vương Trung và Hàn Linh Phượng.
Vỗ vỗ túi trữ vật cũ nát, Tống Chung cười lạnh thầm nghĩ: Ta đánh không lại các ngươi, thì dùng linh thạch đập chết các ngươi!
Ta xem các ngươi, những tên gà mờ này, làm sao chống lại pháp thuật tương đương với tu sĩ Trúc Cơ!
Đăng bởi | LinhNhi.Epx |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 22 |