Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

62-Lực bại tiên thiên, tông sư xuất thủ

Tiểu thuyết gốc · 2088 chữ

Nhìn thấy Vương Khải thái độ, đám người càng thêm tức giận.

Một tên nam tử trong đó tức giận không thôi, không chờ người khác liền trực tiếp lao lên.

Ầm!

Nhưng hắn lao tới chưa được bao lâu, cả người đã như mũi tên bay về đám người, đập trúng không ít thân ảnh.

Nhưng người khác thấy thế liền muốn xông lên hỗ trợ, ý đồ tá lực.

Như khi tiếp xúc cơ thể kia, bọn hắn mới cảm nhận được lực đạo khổng lồ, cả đám vội vàng rút lui.

Đám người kinh hãi nhìn về thân ảnh đang lẳng lặng đứng thẳng kia, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi cùng tham lam.

Thấy đám người vẫn không có ý định từ bỏ, Vương Khải cũng không tiếp tục chơi đùa.

Cả người hắn nháy mắt biến mất, khi xuất hiện đã đứng trước đám người.

Ầm

Chưa kịp phản ứng, đã có mấy chục người bị đánh bay, thân thể bị đánh thì huyết vụ.

Đám người lúc này mới lấy lại tinh thần, vội vàng lao tới tấn công.

Có thể do tu luyện công pháp, bị cảm xúc chi phối nên đám người này tất cả đều không quan tâm tính mệnh, dù nhiều người bị giết như vậy vẫn điên cuồng lao tới.

Vương Khải cũng đang muốn kiểm tra sức mạnh hiện tại của bản thân, vì thế cũng không vội vàng kết thúc trận chiến này.

Hắn như một giao long, tránh chuyện xê dịch trong đám người, mỗi nơi hắn đi quá đều có một đám người bị đánh giết, trong nhất thời mùa máu lan tỏa khắp viện phủ.

Hắn chỉ sử dụng thuần túy nhục thân để chiến đấu, nhưng dù vậy vẫn không có người nào có thể chịu hắn một quyền.

Mấy tên tiên thiên cao thủ đứng ngoài quan sát nãy giờ thấy thế cũng không thể đứng nhìn, lao vào cùng Vương Khải chiến đấu.

Có tiên thân cảnh gia nhập, áp lực của đám người trong nhất thời giảm mạnh.

Nhưng mấy tên tiên thiên cảnh thì kêu khổ không thôi, vốn tưởng có thể dễ dàng nghiền ép tiểu bối, không nghĩ tới vừa va chạm đã khiến khí huyết chấn động, xương cốt tề vang.

Một một quyền một cước của người này đều mang đáng sợ cự lực, dù là tiên thiên cảnh cũng không dám tranh phong.

Nếu tiếp tục kéo dài như vậy, bọn hắn sớm muộn gì cũng sẽ thất bại, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.

Vì thế bọn hắn không còn quan tâm mặt mũi, bắt đầu sử dụng thủ đoạn mà tiên thiên cảnh mới có.

Tiên thiên tràng vực.

Vương Khải thấy thế khóe miệng hơi nhếch lên, cuối cùng cũng đã chịu ra tay toàn lực rồi sao.

Nếu không phải vì bận tâm khảo thí sức mạnh, Vương Khải hắn đã sớm có thể kết thúc trận chiến nhàm chán này.

Đám tiên thiên cường giả này thực lực rất mạnh, nhưng dù vậy bọn hắn còn không thể mang cho hắn tới chút áp lực nào.

Chỉ khi sử dụng đến lĩnh vực, cũng chính là Tiên thiên tràng vực ở thế giới này hắn mới bắt đầu cảm giác.

Thân thể hắn như cõng mấy tấn cân nặng, mỗi bước đi đều phải dùng rất lớn khí lực.

Nếu là một cái lĩnh vực, tuyệt đối không thể làm ra áp lực to lớn như vậy.

Nhưng đừng quên nơi này cũng không chỉ có một vị tiên thiên cường giả, vài cái lĩnh vực điệp gia, có được áp lực như vậy cũng xem như hợp lý.

Nhưng một chút áp lực này đối với hắn cũng chỉ là trò trẻ con, hơi thích ứng một chút đã có thể tự do di chuyển.

Cái gì

Đám người thấy thế cũng há hốc miệng, tiên thiên tràng vực mạnh cỡ nào bọn hắn là biết rõ.

Một câu tiên thiên không là địch cũng không phải nói đùa, không đạt tới tiên thiên, dù ngươi bộc phát cỡ nào cũng chỉ là vô ích.

Chỉ có tiên thiên mới đánh bại được tiên thiên, đây đã là nhận thức chung của mọi người.

Thân ảnh Vương Khải lần nữa biến mất, khi xuất hiện đã tới gần một vị tiên thiên cường giả.

Khác với những người kia, tiên thiên cảnh có tiên thiên tràng vực, vì thế bọn hắn có thể xác định chính xác vị trí của Vương Khải sau đó kịp thời làm ra phản kích.

Oanh

Một quyền một chưởng đụng nhau, khí lãng bắn ra bốn phía.

Dư ba như cuồng phong tàn phá khắp nơi, một số võ giả tu vi yếu kém liền bị dư ba đả thương, cả người bay ra xa nôn mấy ngụm máu.

Một thân ảnh như diều đứt dây bay ra, chính là vị tiên thiên cường giả kia.

Trên không lộn nhào vài vòng xua tan lực đạo, dù là vậy nhưng khi rơi xuống mắt đất hắn vẫn không nhịn được rút lui vài bước.

Cảm nhận đau đớn từ cánh tay truyền lại, hắn nhất thời có chút khó tin.

Một người bình thường làm sao lại có đáng sợ như thế sức mạnh, đây không phải là yêu ma biến thành đi.

Nhưng không chờ hắn kịp thời phản ứng, Vương Khải đắc thế không tha người lập tức lao tới tấn công.

Nhưng còn may những tiên thiên cao thủ khác cũng kịp phản ứng lại, đồng loạt lao tới tấn công.

Đao quang kiếm ảnh, quyền cước va chạm, trong nhất thời đánh lên thành đoàn, tốc độ nhanh chóng chỉ kịp nhìn thấy tàn ảnh.

Một đám người bên ngoài chỉ có thể mở to hai mắt, ý đồ bắt được một chút hình ảnh.

Nhưng tất cả đều là vô ích, song phương cảnh giới đã không nằm trên một tầng thứ, dù cho muốn quan sát thôi cũng là không được.

Lại có một thân ảnh bị đánh ra, đám người vội vàng nhìn lại liền hít một hơi khí lạnh.

Người bị đánh ra cũng không phải là ma đầu mà bọn hắn mong chờ, mà là một vị tiên thiên cao thủ.

Chỉ thấy một bộ bạch y lúc này đã xốc xếch không chịu được, trên ngực còn im một dấu dài hết sức rõ ràng.

Nhưng vị tiên thiên cao thủ này không có thời gian để ý những chuyện này, hắn vội vàng ngồi xuống bắt đầu trị thương.

Một cước kia đánh vỡ lồng ngực của hắn, không ít xương cốt đâm sâu vào nội tạng.

Nếu không kịp thời ngăn chặn, dù là tiên thiên cao thủ chắc chắn cũng phải chết.

Một bên chữa thương, một bên hắn lại không tự chủ nghĩ tới thân ảnh kia.

Mạnh, quá mạnh, mạnh đến mức ngạt thở.

Dù cho mấy tên tiên thiên cảnh vây công, người kia vẫn hết sức nhẹ nhàng ứng đối, cứ như thể không để mấy tên tiên thiên cao thủ vào trong mắt.

Nhưng người kia có thực lực để ngông cuồng như vậy, giao chiến đến hiện tại tất cả đều đã dốc hết bản sự, nhưng vẫn không thể tổn thương kẻ kia mảy may.

Lại sau vài phút, một thân ảnh lần nữa bị đánh bay.

Đám người vội vàng nhìn lại, vậy mà lại là một tên tiên thiên cao thủ.

Đám người lúc này đối với Vương Khải thực lực càng thêm hiểu rõ, nhưng cũng là vì vậy bọn hắn càng khát vọng đạt được bí mật trên thân người này.

Kẻ này quá thần bí, xuất hiện trên giang hồ này chưa tới một năm, nhưng đã có bao nhiêu cao thủ bị hắn đánh bại, không biết bao nhiêu người đã chết dưới tay hắn.

Hắn một đường quét ngang, lấy vô địch tư thế xuất hiện trên giang hồ.

Bất kể đối thủ là kẻ nào, tu vi ra sao đều bị người này dùng tư thế bá đạo đánh bại.

Vương Khải càng mạng càng chứng tỏ bí mật trên người này càng có giá trị, bọn hắn hận không đủ thực lực cùng nhau lao lên vây công kẻ này.

Chiến đấu kéo dài hơn một tiếng mới kết thúc, gần mười tên tiên thiên cao thủ tất cả đều bị đánh bại, người người mang thương.

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kính sợ nhìn về thân ảnh đang đứng kia, dù là chiến đấu kịch liệt như vậy, nhưng thân ảnh kia vẫn không có lấy một vết thương.

Vương Khải thở ra một hơi, hắn hiện tại đối với thực lực của bản thân cũng bước đầu hiểu rõ.

Chỉ cần dùng nhục thân liền có thể dễ dàng đánh bại võ giả cấp 4, thậm chí võ giả cấp 5 cũng có thể nếm thử va một cái.

Dù sao đến hiện tại hắn vẫn chưa thể khảo thí nhục thân hiện tại mạnh đến mức nào, vừa rồi chiến đấu hắn cũng chỉ sử dụng gần 5 thành sức mạnh.

Hơn nữa đám người này tấn công hắn như là gãi ngứa một dạng, hoàn toàn không thể để hắn phá phòng.

Sau khi chơi đùa một chút, hắn cũng đã nhàm chán nên về sau trận chiến mới kết thúc nhanh như vậy.

“Các ngươi hiện tại cút đi càng xa càng tốt, nếu để ta còn nhìn thấy các ngươi đến lúc đó đừng trách ta ác độc”

Vương Khải đối với đám người lạnh lùng nói một tiếng, sau đó quay người rời đi.

Nhưng đúng lúc này, hắn bỗng cảm nhận được nguy hiểm, hơi nghiêng người tránh né.

Một đạo hắc ảnh sát cổ của hắn bay đi, dù đâm thẳng xuống mặt đất vẫn thế đi không giảm.

“Muốn chết”

Vương Khải lạnh lùng nhìn lại, một lão giả mặc cảm bào lẳng lặng đứng đó.

Một đạo hắc ảnh vừa rồi cũng là hắn ném ra, lúc này dùng ánh mắt hơi kinh ngạc nhìn phía Vương Khải.

“Tiểu tử, phản ứng không tệ, xem ra bí mật trên người ngươi quả nhiên không tầm thường, đám người kia quả nhiên không lừa ta”

Vương Khải nghe vậy thì lạnh lùng nhìn lại, không nói một lời.

Lão giả nhíu mày nhìn về phía Vương Khải, ánh mắt kia hắn rất quen thuộc, chính là ánh mắt hắn dùng để đối đãi với những kẻ yếu hơn mình.

“Vốn còn muốn cùng ngươi trò chuyện vài câu, để ngươi trước khi chết cũng có thể nói vài câu, nhưng ngươi thành công chọc giận ta”

Dứt lời, khí thế khổng lồ từ trên người lão giả tỏa ra khiến một đám võ giả cùng tiên thiên cảnh ồ ạt hộc máu.

Dù là vậy bọn hắn vẫn dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn về thân ảnh già nua kia, có thể làm được điều này chỉ sợ cảnh giới trong truyền thuyết kia mới làm dược.

Tông sư cảnh

Lúc này lão giả đâu còn lại bộ dạng già nua lúc nãy, cơ bắp cuồn cuộn mà rắn chắc, cả người như một một cây cột khổng lồ, đầu tóc không gió tự bay.

Vương Khải thấy thế lúc này mới hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh lần nữa dãn ra.

Người này thực lực rất mạnh, dù là võ giả cấp 5 cũng chưa chắc có thể cùng lão già trước mắt so ra.

Nhưng hắn cũng không sợ, hắn vừa rồi còn mới đáng tiếc không thể tìm được đối thủ thích hợp để nếm thử nhục thân cực hạn đâu, đây không phải là tự mang tới cửa sao.

Khởi động một chút xương khớp, Vương Khải đối với lão giả nở một nụ cười gằn.

Nhìn thấy Vương Khải một mặt không quan trọng, thậm chí đối với mình còn muốn động thủ, lão giả trong mắt lóe lên một tia sát ý.

Tông sư không thể nhục, chỉ là một mao đầu tiểu tử vậy mà dám đối với hắn không tôn trọng đến như vậy, thậm chí còn muốn cùng hắn giao thủ.

Không biết sống chết !

Bữa giờ lười quá, chắc tốc độ ra chương sẽ chậm lại, mọi người thông cảm nha =))

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.