71-Xuất hiện yêu thú, bí ẩn phía sau
Đầu óc nhất thời có chút choáng váng, nhưng sau đó rất nhanh khôi phục lại như thường.
Vương Khải biết đây là di cảnh giới hiện tại của hắn quá yếu, di chuyển trong không gian chí ít cũng cần hắn mạnh lên một chút nữa mới có thể không bị ảnh hưởng.
Nhưng cũng có thể từ đó nhìn ra, bí cảnh này khoảng cách thế giới này cũng khá xa, nếu không cũng không cần dùng tới nhiều không gian chi lực đến vậy.
Khi hắn phản ứng lại đã đến một nơi cây xanh nước biếc, không cảnh tú mỹ.
Nhưng rất nhanh cảnh tượng này liền vặn vẹo, như hình ảnh trên mặt nước bị một hòn đá ném vào mà phá hủy.
Chờ cảnh tượng đó biến mất, xuất hiện trước mặt hắn là một khu rừng đầy cây, hắn đang một mình đứng giữa khu rừng.
“Vừa vào đã dùng tới ảo cảnh, chỉ sợ lần này sẽ không ít người dính chiêu, độ khó bí cảnh này xem ra đối với đám người kia có chút siêu cương.
Đúng như hắn đoán, không ít người vừa vào đã bị kéo vào ảo cảnh, chìm đắm không thể tự mình thoát ra.
Thậm chí số lượng này so với Vương Khải đoán càng thêm nhiều, bời vì đám người này cả đời chỉ sợ cũng chưa nghe qua tới linh hồn bí thuật, dù có nghe tới cũng sẽ không mấy để ý, dù sao bọn hắn cũng không nghĩ tới mình có ngày sẽ phải gặp loại thủ đoạn này.
Chỉ có vài cường giả tâm chí kiên định, hoặc cũng là tâm tư tỉ mỉ, có thể nhìn thấu ảo cảnh mà thoát ra.
Trong đó đám thuộc hạ của nhị hoàng tử do được Vương Khải huấn luyện một thời gian, vì thế đối với cái này cũng có chút kinh nghiệm, vậy mà tất cả đều có thể tránh thoát.
Những người khác lâm vào ảo cảnh, nếu không phải tự mình nỗ lực tránh thoát, cũng là chỉ có thể chờ động bạn đánh thức.
Còn nếu như một số tên không may mắn, đồng bạn không thể kịp thời tìm tới chỉ có thể mong chờ không bị những thứ khác không phát hiện ra bản thân, nếu không tính mạng chỉ sợ khó lòng mà giữ được.
Vương Khải bắt đầu đi dạo khắp khu rừng, làm hắn bất ngờ là trong bí cảnh này vậy mà xuất hiện yêu thú, hơn nữa tu vì còn không yếu.
Nếu đổi là cái khác thế giới hắn cũng chưa chắc sẽ bất ngờ, nhưng thế giới này hắn mấy năm này đọc không ít sách vở, còn chưa từng một lần nhìn thấy có quyển sách nào nhắc tới yêu thú hoặc đại loại gần như vậy.
Là do những kiến thức này bị quản cấm, hay là chỉ bí cảnh này mới tồn tại yêu thú? Những yêu thú này khác gì với yêu thú của chủ thế giới?
Vương Khải có chút trầm tư suy nghĩ, hắn quyết định lựa chọn một đối tượng may mắn làm thí nghiệm.
Đối tượng may mắn là một con hổ yêu, nó vốn đang trong hang ngủ ngon lành bị Vương Khải đột nhiên xuất hiện một quyền đánh chết.
Sau một hồi giải phẫu, Vương Khải cau mày trầm tư.
Giống, quá giống, có thể nói không khác gì yêu thú ở chủ thế giới. Như vậy làm sao thế giới này lại có loại yêu thú này đây, tại sao chỉ có bí cảnh này tồn tại yêu thú mà thế giới ngoài kia lại không có.
Vô số câu hỏi xuất hiện trong não hải, không ngừng thôi thúc hắn tìm kiếm đáp án.
Yêu thú xuất hiện ở chủ thế giới đã mấy trăm năm, tuy nhiên đến hiện tại vẫn chưa có một chủng tộc nào biết những yêu thú này là từ đâu xuất hiện, tại sao lại phải tấn công các chủng tộc khác.
Phải biết cho dù là lang tộc, hổ tộc và một số tộc khác hình dáng gần giống yếu thú, có thể nói là họ hàng gần đám yêu thú này vẫn không hề có ý định bỏ qua.
Có lẽ lần này hắn có thể từ thế giới này tìm được một số đầu mối cũng có thể, còn nói tìm đến chân tướng, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nói đùa, lấy thân thể này của hắn, muốn tìm hiểu chân tướng chả khác nào là đi tìm chết.
Dù cho cường giả siêu việt cấp 9 cũng biệt vô âm tín, một tên nhãi con như hắn nào có gan nhúng chàm chuyện này.
Tuy vậy, Vương Khải lúc này đối với bí cảnh này cũng bắt đầu có chút hứng thú, không biết chủ nhân bí cảnh này là thần thánh phương nào.
Trong quá trình tìm hiểu, Vương Khải đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua một số thiên tài địa bảo, dù sao để đó cũng là lãng phí, không bằng vì hắn phát huy hết chút nhiệt lượng thừa.
Biết được sắp vào bí cảnh vơ vét tài nguyên, Vương Khải đương nhiên sẽ có sự chuẩn bị từ trước.
Chỉ thấy hắn lúc này mười ngón tay đeo mười chiếc nhẫn, tất cả đều là Tinh giới do hắn mới chế tạo.
Còn nguyên liệu hắn là mượn từ nhị hoàng tử bảo khố, tin tưởng nhị hoàng tử sẽ không quan tâm một chút tiền lẻ này đâu.
Do không tìm được vật liệu ẩn chứa không gian chi lực, vì thế Vương Khải đành phải khắc trận văn lên tinh giới, thông qua trận văn hấp thụ không gian chi lực khai phát không gian.
Mặc dù vẫn có thể chứa đựng đồ vật, nhưng nếu so với phiên bản tinh giới ban đầu mà nói, tinh giới này cũng chỉ có thể coi là bán thành phẩm.
Vương Khải một đường càn quét tài nguyên, trong quá trình này hắn cũng bắt gặp không ít người đang chìm đắm trong ảo cảnh.
Tuy nhiên hắn cũng không có ý định đánh thức mấy người này, nói đùa, không tiện tay giết chết đã xem như hắn nhân từ.
Lấy tốc độ của hắn không mất quá nhiều thời gian liền tìm được nhị hoàng tử đám người, nhị hoàng tử lúc này đang cùng một tên thuộc hạ hợp sức cùng một con báo yêu chém giết.
Vương Khải thấy thế cũng không vội vàng hiện thân, đứng trên cây bắt đầu quan sát.
Nhị hoàng tử tuy nói không có thể lực nào chống lưng, nhưng bù lại thiên phú tu luyện của người này lại rất xuất sắc, ba mấy tuổi đã là tiên thiên hậu kỳ.
Đại hoàng tử cùng tam hoàng tử tu vi cũng là tiên thiên, nhưng cũng mới là tiên thiên sơ kỳ.
Đại hoàng tử đơn thuần là thiên phú quá kém, dùng một đống tài nguyên mới có thể chồng chất lên tiên thiên cảnh.
Tam hoàng tử thiên phú so với nhị hoàng tử cũng không kém cạnh, nhưng nhị hoàng tử có ưu thế tuổi tác, vì thế may mắn dẫn trước.
Có thể nói lão hoàng đế gen quả thật tốt quá mức, sinh con trai thì đều là loại ưa nhìn, thiên phú trong giang hồ cũng có thể tính là thiên tài, sinh con gái thì người người đều là đại mỹ nhân.
Tuy hắn hiện tại công chúa cũng chỉ mới gặp mặt một người, nhưng lấy cửu công chúa khuôn mặt, các tỷ muội khác chỉ sợ cũng là không kém.
Báo yêu cũng là tứ giai yêu thú, tu vi cũng chỉ mới là cấp 4 sơ kì, tuy nhiên dựa vào thể phách cường đại cứ như vậy đánh cho nhị hoàng tử cùng một tên thuộc hạ có chút chật vật.
Vương Khải cũng có thể nhìn ra đây là nhị hoàng tử kéo chân sau tên thuộc hạ kia, nếu không song phương cũng có thể tính 5/5.
Nhưng hiện tại có mặt nhị hoàng tử, tên thuộc hạ này không thể không phân tâm chú ý, sợ chủ tử mình xuất hiện vấn đề gì, vì thế không thể toàn lực phát huy hết sức mạnh.
Vương Khải một bên thấy vậy cũng thay tên thuộc hạ này cảm thấy im lặng, đổi là hắn sớm đã đem tên ngốc này đá bay càng xa càng tốt.
Nhìn thấy trận chiến này trong nhất thời không thể kết thúc, Vương Khải cũng không muốn lãng phí nhiều thời gian như vậy liền tiện tay bứt một phiến lá ném ra.
Phiến lá trong tay Vương Khải như thần binh lợi khí, nháy mắt đâm xuyên não con báo yêu.
Biến cố bất ngờ khiến nhị hoàng tử có chút sững sờ, quay người nhìn lại, khi nhìn thấy là Vương Khải hắn mới thở dài ra một hơi.
Vương Khải từ trên cây nhảy xuống, đối với nhị hoàng tử cũng không nể mặt mũi nói thẳng:
“Ngươi cũng quá kéo hông đi, nếu không phải vì bảo vệ ngươi tiểu tử này sớm đã đem con súc sinh này chém giết”
Nhị hoàng tử nghe vậy cũng có chút xấu hổ, hiện tại hắn mời bình tĩnh nghĩ kỹ lại liền phát hiện mình quả thật kéo thuộc hạ chân sau.
Vương Khải thấy thế cũng chỉ có thể thở dài, không tiếp tục đả kích tiểu tử này.
“Ngươi lần này cũng tham gia huấn luyện luôn đi, lấy chiến lực của ngươi bị người giết chết quả thật quá dễ dàng”
“Tốt”
Nhị hoàng tử cũng không già mồm, gật đầu đồng ý.
Sau đó Vương Khải dẫn hai người này lại đi tìm mấy tên thủ hạ còn lại, trên đường đi hắn sẽ cố tình dẫn dắt cả hai chạm trán với một số yêu thú cấp 4.
Có hắn bên cạnh lược trận cùng chỉ điểm, chiến lực của hai người có thể dùng tăng vọt để hình dung.
Nhất là nhị hoàng tử, hắn trước đây một thân tu vi chỉ có thể phát huy 7 thành thực lực, chiến lực có thể nói cực kỳ kéo hông.
Hiện tại trải qua vài lần còn yêu thú chém giết, chiến lực cũng đã có sự thay đổi, khí chất cũng trở nên sắc bén hơn không ít.
Vương Khải một bên chỉ điểm hai người một bên quan sát địa hình xung quanh, muốn tìm ra nguyên nhân yêu thú xuất hiện tại nơi này.
Nhưng để hắn tìm nửa ngày vẫn không mò tới một cọng lông, xem ra muốn biết chuyện gì xảy ra cũng chỉ có thể tìm đến chủ nhân của bí cảnh này.
Bí cảnh này thực chất cũng không phải là của Bạch hổ vương triều, chỉ là Bạch hổ vương triều trong một lần tình cờ tìm được, sau đó đem bí cảnh này làm thí luyện chi địa.
Còn chủ nhân của bí cảnh này vấn là một ẩn số, Vương Khải nhất thời lâm vào ngõ cụt.
Thôi vậy, chỉ có thể mong manh mối có thể vẫn còn ở trong này đi, nếu không chuyện này cũng chỉ có thể tạm thời gác lại.
Vương Khải mục đích rất rõ ràng, chính là đi tới tòa tháp cao chọc trời phía xa xa kia.
Không biết tòa tháp này có tác dụng gì, nhưng xây dựng khí phái như vậy chắc cũng không phải vật tầm thường, rấy có thể câu trả lời hắn muốn nằm ở nơi đó.
Trong quá trình di chuyển, Vương Khải đám người cũng bắt gặp không ít người của các hoàng tử khác.
Tuy nhiên song phương cũng chỉ xa xa nhìn nhau, không có phương nào có ý định ra tay.
Tình hình hiện tại cũng chưa rõ ràng, hơn nữa cũng mới qua chưa tới một ngày, động thủ lúc này cũng quá không có lời.
Vương Khải ngược lại cũng không ngại ra tay, nhưng sau một hồi thăm dò hắn cũng xác định, phía ngoài này ngoại trừ một ít được thảo, khoáng sản quá giá ra cũng không có công pháp bí tịch gì tồn tại.
Hắn tới nơi này chủ yếu là vì võ học, bí tịch, hiện tại biết phía ngoài này không có cũng không có động lực cướp đoạt.
Chờ đám người này tập hợp một chỗ, lúc đó ra tay trấn lột cũng không muộn, có một đám công nhân thay mình tìm kiếm tài nguyên, hắn đương nhiên sẽ không từ chối.
Đăng bởi | balckdragon |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 57 |