Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

72-Lung linh tháp

Tiểu thuyết gốc · 2011 chữ

Một đường thuận lợi đi tới tháp cao, dù lại gần nhưng cũng cảm nhận được sự rung động to lớn.

Tòa tháp này cao chí ít cũng gần 100 mét, như một thanh kiếm đâm thẳng lên bầu trời xanh.

Quét mắt một vòng, đã thấy không ít người đã đến đây từ trước, dù sao một tòa tháp cao như vậy, chỉ cần không ngu xuẩn cũng biết nơi này chắc chắn ẩn chứa cơ duyên to lớn.

Hơn nữa nếu hắn đoán không nhầm thì tòa tháp này rất có thể chính là nơi thí luyện đám hoàng tử, quyết định thứ tự trong bí cảnh lần này.

Vương Khải vừa tiến lại gần liền cảm nhận được phía trước có một tầng bình trướng tồn tại.

Hắn giơ tay chạm vào lớp bình trướng, nhắm mắt hơi cảm nhận liền biết lấy thực lực hiện tại của hắn muốn phá vỡ bình trướng này là không thể nào.

Đương nhiên như vậy cũng không phải nói hắn không thể làm gì được lớp bình trướng này, lớp bình trướng này chẳng qua là do một tầng trận pháp hình thành được chôn dưới mặt đất.

Lấy ngộ tính của hắn, chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian hiểu rõ trận pháp này không thành vấn đề.

Tuy nhiên hắn cũng không dự tính làm như vậy, vì theo như hắn cảm nhận, lớp bình trướng này chẳng mấy chốc sẽ tan biến.

Nếu đã không cần ra tay hắn đương nhiên là không ra tay, kiểu gì sắp tới cũng sẽ có mấy tên chủ động lao lên làm đá dò đường, hắn chỉ cần một bên quan sát là có thể.

Nhìn thấy Vương Khải đám người không tự đại nếm thử công kích bình trướng, mấy người đến trước có chút thất vọng.

Nhưng cũng không lâu lắm, một đám người từ trong rừng rậm bước ra.

Vương Khải hơi liếc nhìn có chút bất ngờ, không nghĩ tới đây còn là người quen đâu.

Đám người này chính là tam hoàng tử cùng một đám đệ tử tông môn, nhìn qua hình như thiếu đi hai người, không biết là không tìm được hay đã gặp chuyện không may.

Lúc này tam hoàng tử khuôn mặt có chút âm trầm, chưa kịp làm gì hai người dưới trướng của bản thân đã bị mất mạng.

Điều này ảnh hưởng rất lớn đến chiến lực của hắn, như này bảo hắn làm sao vui vẻ cho nổi.

Đang đi đi tới bỗng nhiên người trước mắt như đụng phải thứ gì, cả người ngã về phía sau, máu mũi bắt đầu chảy ra.

“Chuyện gì xảy ra”

“Không, không biết, phía trước dường như có đồ vật gì, ta đang đi bỗng nhiên đụng phải”

Tên xui xẻo cũng có chút ngơ ngác, không hiểu đang yên đang lành đột nhiên lại bị thương.

Một người nghe vậy liền bước về phía trước, lấy kiếm đâm lên thử dò xét.

Keng!

Trường kiếm vừa đâm ra một đoạn liền phát ra âm thanh va phải đồ vật, một người thấy thanh kiếm không có chuyện gì liền cẩn thân đưa tay hướng về phía trước.

Bỗng cánh tay hắn như chạm phải đồ vật gì, có chút giật mình tên kia vội vàng rút tay lại.

Sau một lúc không phát hiện có gì khác xuất hiện, đám người lúc này mới an tâm bắt đầu tìm hiểu phía trước là chuyện gì xảy ra.

Sau một hồi đám người liền lập tức hiểu ra, trận pháp thứ đồ chơi này bọn hắn cũng nghe nói qua.

Chẳng qua chưa từng nghe nói có trận pháp nào lại ẩn mình như trận pháp này, vì thế đám người mới không nhất thời nhận ra.

Lại nhìn thấy những người khác một bộ xem trò hề, đám người làm sao không hiểu chuyện gì xảy ra.

“Đáng chết, vậy mà không có tên nào nhắc nhở chúng ta”

Tam hoàng tử có chút tức giận mắng, tuy nhiên hắn biết nếu đổi lại là hắn cũng sẽ làm như vậy.

Thế là đám người tam hoàng tử cũng lui về phía sau, chờ đợi đối tượng xui xẻo tiếp theo.

Tiếp theo xuất hiện mấy đợt người, tất cả đều không tránh khỏi số phận bị làm trò hề.

Duy chỉ có đại hoàng tử đám người, vừa tới gần bình thường tên tông sư nam tử kia liền phát hiện ra có điều gì bất thường, cũng nhờ đó mới tránh khỏi một kiếp mất mặt.

Lại sau mấy tiếng, không còn có người nào tiếp tục xuất hiện.

Có thể là trong bóng tối ẩn nấp, quan sát sát tình huống, cũng có thể là không còn cơ hội để đi tới chỗ này.

Trong đám người dù ít hay nhiều vẫn thiếu mất một số người, duy chỉ có đại hoàng tử, thất hoàng tử cùng Vương Khải đám người là đội hình đầy đủ.

Điều này khiến Vương Khải có chút bất ngờ, nếu như đại hoàng tử là nhờ vào tông sư nam tử, vậy thất hoàng tử là dựa vào cái gì đâu.

Đúng lúc có người không kiên nhẫn, muốn rời đi tranh thủ kiếm một chút tài nguyên thời điểm, bỗng xuất hiện dị biến.

Chỉ thấy bình trướng vố ẩn thân lúc này đột ngột xuất hiện, sau đó lớp bình trướng này từ từ tan biến.

Đám người mấy mắt nhìn nhau, trong nhất thời không có ai dám vào trước.

Ai ở đây cũng biết, phía trong ai biết còn ẩn chứa thủ đoạn gì, hiện tại vào trước chẳng khác nào là vì người khác dò đường.

Chuyện hại mình lợi người như vậy, không có ai là muốn làm cả.

Đang lúc cục diện lâm vào giằng co, một giọng nói thanh thúy xuất hiện:

“Chào mừng các ngươi đến với lung linh tháp, nơi này là nơi dùng để thí luyện. Các ngươi leo tháp càng cao, phần thưởng sẽ càng phong phú. Công pháp, võ kỹ, đan được, bí tích, chỉ cần ngươi leo tháp đủ cao liền có thể có được. Kẻ nào leo được lên lầu 60 sẽ có được quyền sở hữu Lung linh tháp, cũng như là tòa bí cảnh này”

“Khi leo tháp sẽ không phải chịu bất cớ nguy hiểm nào, cùng lắm là cơ thể có chút mất sức, nghỉ ngơi vài ngày liền có thể khỏe lại”

“Mỗi một người chỉ có một cơ hội leo, vì thế trước khi leo tháp hãy chuẩn bị kỹ càng”

Dứt lời, âm thanh kia cũng biến mất, mặc kệ những người khác có nói gì cũng chưa từng đáp lại.

Biết được tòa tháp này là gì, đám người cũng buông lỏng không ít.

Một người chậm rãi bước tới, sau khi không phát hiện ra có gì bất thường liền tiếp tục đi tới.

Những người khác thấy thế cũng lập tức đi tới, bắt đầu quan sát tòa tháp này.

Vương Khải cũng lẫn trong đám người, bắt đầu đánh giá tòa tháp khổng lồ này.

Khác với những người khác, chỉ đơn giản đánh giá ngoại hình cùng thảo luận vật liệu tạo thành, Vương Khải lại có thể nhận ra đây không phải là một tòa tháp bình thường.

“Thật nồng nặc không gian chi lực, đây chắc hẳn phải là một cái binh khí cấp 7, hơn nữa cấp bậc tuyệt đối không thấp”

Lấy tầm mắt của hắn hiện tại, cũng chỉ có thể miễn cưỡng suy đoán ra tòa tháp này chí ít cấp 7, bởi vì hắn cao nhất cũng chỉ mới nhìn thấy binh khí cấp 6.

Dù là vậy cũng đủ khiến hắn động tâm, một thanh binh khí cấp 7, giá trị tuyệt đối liên thành.

Phải biết dù đã đạt tới võ giả cấp 7, thậm chí cấp 8 những vẫn còn rất nhiều người đang sử dụng binh khí cấp 6.

Như vậy cũng có thể nhìn ra giá trị của nó lớn bao nhiêu, nhất là lúc này chiến lực của hắn còn đang rất yếu, cần lắm một binh khí mạnh mẽ để phòng thân.

Quan sát một lúc, cuối cùng vẫn là có người không nhịn được dụ hoặc tiến vào tháp cao.

Người kia vừa bước vào thân hình liền biến mất, đám người bên ngoài thấy vậy có chút sững sờ, mấy người đang muốn tiến vào cũng lặng lẽ lui ra.

Chờ hơn 20 phút trôi qua, thân ảnh người kia mới lần nữa xuất hiện, khuôn mặt của hắn lúc này có chút trắng bệch, hoảng sợ bắt đầu kiểm tra cơ thể.

Sau khi xác nhận bản thân không thiếu cánh tay cánh chân nào, hắn mới an tâm thở ra một hơi.

Người kia rất nhanh bị một đám người bu lại, bắt đầu hỏi thăm chuyện gì xảy ra.

Sau khi xác nhận không có gì nguy hiểm, cùng lắm chỉ là hơi đau đớn một chút đám người liến yên tâm, hơn nữa khi người này từ trong người lấy ra mấy bình đan dược cùng một quyển công pháp, mấy người xung quanh liền lập tức mắt đỏ.

Vương Khải từ xa quan sát từ đầu đến cuối, sau khi xác nhận người này chẳng qua là bị tổn hao một chút linh hồn lực, hơn nữa lấy mức độ này quả thật chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian liền có thể khôi phục hắn cũng yên tâm.

Vương Khải cũng không vội vã đi vào, hắn muốn chờ đám người vào hết mới bắt đầu đi vào.

Dù sao đám người này đi vào cũng là vì hắn làm công, đi vào càng nhiều thì lát nữa hắn kiếm sẽ càng nhiều, vì thế cần gì phải vội.

Còn nếu hỏi hắn không sợ có người lấy đi bảo tháp hay sao? Đương nhiên không sợ, theo đúng như người vừa đi ra nói thì 9 tầng đầu tường ứng với võ giả cấp 1, cứ như vậy mà tính lên.

Như vậy muốn leo lên tầng 60, chiến lực người này phải đạt tới võ giả cấp 6, cũng chính là lục địa thần tiên cảnh giới.

Không phải hắn xem thường người, những người ở đây cao nhất cùng lắm đạt tới tông sư sơ kỳ, cao nhất cũng chỉ là tông sư trung kì.

Muốn leo lên tầng 60, nghĩ cũng đừng nghĩ.

Đây cũng là vì yêu cầu tiến vào bí cảnh này phải dưới 100 tuổi, nếu không chỉ sợ tòa tháp này đã sớm bị Bạch hổ vương triều đạt được, hiện tại xem như là tiện nghi hắn.

Đám người lần lượt bước vào, sau đi mặc dù có chút suy yếu nhưng vẫn vui vẻ bước ra.

Thời gian thấm thoát trôi qua, cứ như vậy trôi qua một ngày, đến ngày thứ 2 còn mười mấy người vẫn chưa vào.

Những người này ngoại trừ Vương Khải ra, tất cả đều đang cố gắng đột phá, hy vọng kiếm thêm một ít tài nguyên.

Vương Khải thấy thế cũng có chút im lặng, tuy nhiên cũng giả vờ ra dáng vẻ cố gắng tu luyện.

Đến ngày thứ 7, một số người lúc này cũng không còn có thể tiếp tục tu luyện, bắt đầu xông tháp.

Làm Vương Khải chú ý là thất hoàng tử, người này vốn chỉ là nhất lưu tu vi, không nghĩ tới mấy ngày tu luyện thành công đột phá tiên thiên.

Nếu đổi là lúc trước, không có chút chuẩn bị nào mà đột phá như vậy đã sớm bị người ra tay đánh lén.

Nhưng hiện tại lại không có người nào dám làm như vậy, nhiều ánh mắt nhìn như vậy, chỉ cần ngươi dám ra tay ngày mai cửu tộc của ngươi sẽ cùng ngươi xuống địa ngục.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.