Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

90-Ngoại môn khảo thí 3

Tiểu thuyết gốc · 2029 chữ

Đến ải thứ 3, Vương Khải đầu tiên rút thăm đến một tên tông sư trung kỳ, hắn dùng hơn trăm chiêu liền đem người này đánh bại.

Tiếp đó Vương Khải đều thể hiện không quá nổi bật, mặc dù đều đánh bại tất cả đối thủ nhưng mỗi trận chiến ngày càng gian nan.

Đến cuối cùng, Vương Khải nhìn đối thủ trước mắt lâm vào trầm tư.

Mặc dù sớm biết kiểu gì chuyện này sớm muộn gì cũng diễn ra, nhưng khi rút phải đối thủ là tông sư viên mãn Vương Khải cũng có chút đau đầu.

Còn may vận khí của hắn xem như không tệ, không rút trúng hai tên lão ngân tệ kia, nếu không chỉ có thể từ bỏ tấn cấp nội môn lần này.

Lục địa thần tiên cảnh giới, không phải một tên tông sư trung cấp có thể đánh bại, trừ khi ngươi là siêu cấp thiên tài.

Vương Khải muốn ẩn nấp bản thân, đương nhiên sẽ không làm ra loại chuyện thu hút tầm mắt này.

Hai tay Vương Khải cầm thương, cả người đứng thế.

Trưởng lão vừa hô bắt đầu hắn liền như một mũi tên lao tới, thương trong tay trong vòng một giây liền đâm ra chục phát.

Đối thủ vị thủ đoạn của Vương Khải làm cho giật mình, hắn không nghĩ tới trên đời này còn có người có thể xuất thủ nhanh như vậy.

Không dám chậm trễ, hắn lấy năng lượng hình thành một lớp lá chắn trước người, đao trong tay cũng nhanh chóng chém ra.

Đoang! Đoang! Đoang!

Âm thanh binh khí va chạm liên tiếp bộc phát, Vương Khải cùng đối phương nháy mắt lâm vào liều mạng trạng thái.

Thương của Vương Khải vừa nhanh vừa mạnh, đối phương mặc dù tu vi chiếm ưu thế nhưng vẫn bị hắn đâm ra mấy lỗ máu.

Ngược lại đối thủ muốn tấn công Vương Khải liền sẽ bị liên miên mũi thương đâm tới, hắn chỉ có thể biệt khuất phòng ngự.

Nhưng nếu tiếp tục như vậy, hắn chắc chắn sẽ bị thua không chút nghi ngờ.

Nghĩ tới mình ít nhiều gì cũng là ngoại môn cao thủ, nếu hiện tại bị một người tu vi so với mình còn kém hai tiểu cảnh giới đánh bại, hơn nữa người này cũng chỉ là đệ tử mới nhập môn không lâu hắn thật không dám nghĩ tới hậu quả.

Đến lúc đó chỉ sợ mặt mũi của hắn sẽ bị quét rác, đám người kia chắc chắn sẽ đem chuyện này cười nhạo hắn cả đời.

Nghĩ tới cảnh tưởng đó, hắn tuyệt đối không chấp, trận chiến này hắn phải thắng, hơn nữa phải thắng thật xinh đẹp, dù phải trả bất cứ giá nào.

Đang lúc hắn không thèm quan tâm, muốn liều mạng một phen.

Vương Khải dường như phát giác được đối thủ bất thường, mũi thương nháy mắt trở nên quỷ quyệt, biến hóa khó lường.

Mũi thương như độc xà, nháy mắt hướng cổ tay đối thủ đâm tới.

Nhưng đối phương nhanh chóng đỡ được một đòn này, một đao chém ra.

Keng

Mũi thương bị chém ra, bỗng nhiên một cách thần kỳ rẽ ngoặt, hướng cổ họng đối thủ đâm tới.

Đối thủ cũng bị Vương Khải một chiêu này làm cho bất ngờ, nhất thời không phòng bị.

Mũi thương dừng tại cổ họng chưa tới 1cm, cảm nhận được lãnh ý từ mũi thương truyền tới, đệ tử này có chút kĩnh hãi nuốt một ngụm nước bọt.

Hắn không nghĩ ngờ gì, nếu đối phương không kịp thời dừng tay, hắn tuyệt đối sẽ bị một thương này đâm xuyên cổ họng.

Hắn mặc dù tu luyện một môn công pháp luyện thể, thân thể phòng ngự không kém, nhưng mấy lỗ máu trên người hắn cũng đã nói rõ, một thương này hắn tuyệt đối không đỡ được.

Vương Khải lúc này cũng thu hồi thương, đối với đối thủ chắp tay thi lễ mới bước xuống lôi đài.

Vương Khải giả ra một bộ cơ thể tiêu hao quá độ, khí tức trên thân cũng một đợt suy yếu.

Biểu hiện của Vương Khải cũng được lượng lớn đệ tử chú ý tới, dù sao hai người vừa mới bắt đầu chính là liều mạng, không một chút thăm dò thu hút rất nhiều ánh mắt.

Nhất là Vương Khải lấy tông sư trung kỳ đem một vị tông sư viên mãn đè ép càng mang tính chủ đề, vì thế hơn phân nửa người đều chú tới hai song phương giao chiến.

“Người sư đệ này là ai, thương pháp quả thật đáng sợ”

“Không biết, dường như là đệ tử mới nhập môn không lâu”

“Đệ tử mới nhập môn? Không lầm chứ, mới nhập môn liền mạnh như vậy? Có thể đánh bại đối thủ hơn mình hai tiểu cảnh giới”

“Tiểu tử này chẳng qua cũng là đùa nghịch một chút thông minh, biết nếu bình thường tuyệt đối không là đối thủ của đối phương, vì thế mới vào liền bắt đối thủ cùng mình liều mạng, không kịp sử dụng ra lĩnh vực so đấu”

“Mặc dù là vậy nhưng cũng đủ ưu tú, đổi lại bất cứ người nào trong chúng ta lên đều sẽ bị treo lên đánh”

…..

Một đám đệ tử ở phía dưới bàn luận, đối với Vương Khải cũng có rất nhiều ý kiến bất đồng.

Có đối với Vương Khải có thể vượt cấp chiến đấu biểu thị thán phục, cũng có người cho rằng Vương Khải chẳng qua có chút thủ đoạn nhỏ, không đáng nhắc tới.

Mặc kệ đám người đối với bản thân đánh giá, Vương Khải tìm một chỗ đất trống ngồi xuống xếp bằng, giả ra một bộ bắt đầu khôi phục.

Vương Khải đối với biểu hiện của bản thân rất hài lòng, phân tấc nắm chắc vừa đủ, không thừa cũng không thiếu.

Nếu lấy biểu hiện của Vương Khải hiện tại, tiến vào 10 vị trí đầu hoàn toàn không thành vấn đề.

Đừng nhìn đối thủ vừa rồi của Vương Khải bị hắn đánh cho rất chật vật, nếu đổi lại là một tông sư viên mãn khác cùng đối phương chiến đấu, người kia cũng có 7 thành khả năng chiến thắng.

Trưởng lão lúc này đang xếp bằng trên không trung vừa rồi cũng chú ý tới Vương Khải chiến đấu một màn, đối với Vương Khải cũng cho ra rất cao đánh giá.

“Thương thế đã sắp đạt tới viên mãn chi cảnh, chỉ cần bồi dưỡng một phen liền có thể trở thành vô địch tông sư”

Vô địch tông sư cũng không phải là một cấp bậc tu luyện, nó là chỉ một tầng thứ cảnh giới, những người có thể xưng là vô địch tông sư đều mang trong mình chiến lực kinh người, có thể đem hầu hết người trong cảnh giới đánh bại dễ dàng.

Vương Khải vừa rồi đánh bại đối thủ mặc dù có chút mựu lợi hiềm nghi, nhưng đối với chiến lực Vương Khải thể hiện ra trưởng lão này cũng nhìn rõ rõ ràng ràng.

Nếu song phương công bằng giao chiến, Vương Khải rất lớn sẽ bị đối phương đánh bại, nhưng tên đệ tử kia chắc chắn cũng sẽ phải bỏ ra cái giá không nhỏ.

Đó là trong trường hợp Vương Khải không còn ẩn chứa lá bài tẩy nào, nếu không trận chiến này chưa chắc ai thắng ai thua.

“Có ý tứ, tiểu tử này chỉ cần tiếp đó biểu hiện không tệ, ta cũng không ngại đem hắn nhận làm ký danh đệ tử”

Tiếp đó Vương Khải lần lượt rút trung một tên tông sư hậu kì, một tên tông sư viên mãn.

Vương Khải đều dùng bộ dáng hiểm tượng hoàn sinh, cờ cao một chiêu đem đối phương đánh bại.

Cũng chính vì thế, những người này đối với việc mình bị Vương Khải đánh bại đều tỏ ra rất không cam lòng.

Ai cũng cảm giác, chỉ còn kém một chút nữa hắn liền có thể đem đối phương đánh bại.

Đối với điều này, Vương Khải cũng chỉ có thể biểu thị.

Ân! Quả thật có chút đáng tiếc!

Vương Khải cuối cùng thất bại trước một đệ tử tu vi tông sư viễn mãn, xếp hạng 10 thành công tấn cấp nội môn.

Đối với điều này, rất nhiều đệ tử biểu thị không phục, cảm giác Vương Khải chẳng qua là nhờ vào may mắn.

Nhất là mấy tên đệ tử tu vi tông sư viên mãn, hai mắt đều biến đỏ, hận không thể lao lên cùng Vương Khải đồng quy vu tận.

Nhưng Trương lão biểu thị phản đối vô hiệu, đồ ăn thì luyện nhiều, đừng đổ cho vận khí.

Mặc dù không cam lòng đến cực hạn, nhưng những đệ tử khác cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Cuối cùng cuộc khảo thí này lấy hai tên đệ tử tu vi lục địa thần tiên giao chiến đoạt hạng nhất mà kết thúc, trở thành chủ đề được đám người bàn luận.

Trưởng lão thì lấy từ trong không gian pháp bảo ra một chiếc thuyền.

Vừa đem chiếc thuyền ném ra, chiếc thuyền nhanh chóng biến lớn, chẳng mấy chốc đã to lên gấp mấy ngàn lần.

Đám người nhìn chiếc thuyền đậu trên không trung, hai mắt đều tỏa ra khát vọng.

Phi hành pháp bảo, nếu nói về giá trị cũng chỉ kém không gian pháp bảo một bậc, giá trị liên thành.

Nhìn thấy biểu hiện của đám người, trưởng lão lúc này liền cảm giác một trận sung sướng lan tỏa khắp toàn thân, tâm tình cũng tốt hơn không ít.

Nhưng bên ngoài hắn vẫn giả trang một bộ cao lạnh, thậm chí có chút không để ý.

“Một chiếc phi hành pháp bảo mà thôi, đừng làm ra bộ mặt kia, người ngoài nhìn vào không biết còn tưởng ngũ hành môn đệ tử đều là một đám nhà quê đâu”

“Nếu không phải các ngươi tu vi quá yếu, không chịu nổi không gian xuyên toa, ta còn không thèm tới cái đồ chơi này đâu”

Nói rồi, vị trưởng lão này còn làm ra vẻ mặt ghét bỏ.

Đám người nghe vậy thì đối với vị trưởng lão này biểu thị, nếu ngươi không cần vậy để ta đến.

Cuối cùng mười người Vương Khải bước lên chiếc thuyền, sau đó hóa thành thành một đạo quang mang biến mất.

Trên thuyền trưởng lão đối với đám người nói một ít điều cần chú ý khi vào nội môn, phòng ngừa đệ tử nào đầu óc không thông minh chọc phải người không nên chọc.

“……Phải rồi, nếu đã vào nội môn, các ngươi chắc hẳn cũng đã chuẩn bị tâm lý nên vào phong nào rồi, chuyện này ta cũng không nói nhiều. Ta cũng chỉ căn dặn nhiêu đó mà thôi, có gì không hiểu có thể tìm các sư huynh sư tỷ hỏi sau”

Vương Khải nghe vậy ánh mắt cũng có chút lập lòe, nói thật hắn đến hiện tại mới nghe nói còn có chuyện chọn phong chủ để gia nhập, vì thế sắc mặt hắn có chút xoắn xuýt.

Ngũ hành môn có hết thảy 5 ngọn núi, mỗi ngọn núi đều có một vị phong chủ.

Mỗi phong đều có ưu nhược điểm riêng, không có phong nào là mạnh hơn, cũng không có phong nào là vô dụng.

Nếu có thể, Vương Khải muốn vỗ ngực nói một câu, ta tất cả đều muốn.

Nhưng nghĩ tới mình nói ra lời này chỉ sợ sẽ bị đánh thành đầu heo, thậm chí bị cho đầu óc có vấn đề hắn vẫn ngậm miệng.

Không cho Vương Khải quá nhiều thời gian suy nghĩ, chưa tới 10 phút phi thuyền đã dừng lại trước một quảng trường lớn.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.