"Mẹ nó,sảng khoái"
"Không biết thế tử chơi đùa thế nào rồi"
" mày làm như không hiểu rõ hắn ấy,chỉ có nhìn thì ngon chứ chả được tích sự gì"
" đúng vậy có khi bây giờ đã kiệt sức lăn ra ngủ rồi ấy chứ"
" như thế có phải chúng ta cũng có cơ hội chơi còn ả kia không"
"Phải ha,thuốc đó dược lực mạnh như thế chắc chắn hắn không thể thỏa mãn được con ả kia,đi chúng ta quay lại xem"
Mấy tên tay sai của, Nguyễn Gia Khải sau khi tải hoạ xong mấy cô học viên mới,bắt đầu bàn bạc với nhau quyết định quay lại chỗ căn phòng kia.
" cốc,cốc, cốc"
" thế tử là chúng ta đây,ngài còn thức chứ"
" không có động tĩnh,xem ra thật sự chơi đùa quá sức rồi"
" đi chúng ta vào xem"
" thế mày đi mở cửa xem đi"
" sao mày không đi"
" hai thắng mày cứ lằng nhà lằng nhằng,để tao"
Trong đám một tên cao to ngông nghênh tiến lên,đưa tay tách ra đám người tiến lên đẩy ra cửa phòng.
Nhưng khi ánh mắt hắn vừa quét qua căn phòng,cả người như bị đờ đẫn đứng chết lặng tại chỗ.
Những tên khác thấy thế tiến đến đẩy hắn ra nhìn vào,một khung cảnh máu me xuất hiện khiến bọn chúng hốt hoảng ngã hết về sau,đó hét toáng lên .
"Máu, toàn là máu"
" đây là thế tử"
" mẹ ơi,chết người rồi,thế tử bị người diết rồi"
" các ngươi,nhanh nhanh đi báo cho giáo viên và hiệu trưởng"
Một lát sau một đoàn người cấp tốc chạy đến,dẫn đầu là một nữ nhân khí phách hiên ngang,khuôn mặt thiên sứ dáng người mà quỷ,cả người toả ra quý khí,lại cho người ta cảm giác người lại chớ tới gần.
Vừa đến nàng ra lạnh giọng uy nghiêm nhìn qua bọn chúng một lượt nói
" nói,chuyện này rốt cuộc là sao,tại sao nó lại chết"
" hiệu trưởng chúng em thật sự không biết gì hết "
" ngài phải tin tụi em"
" đúng vậy,đúng vậy"
Mấy tên kia hoảng sợ quỳ trên mặt đất,cả người tái mét,có tên còn són cả ra quần,làm bầu không khí căng thẳng lại thêm bốc lên một mùi tanh hôi.
Nguyễn Hạ Băng khó chịu lấy tay bịt mũi,sắc mặt không kiên nhẫn nhìn sang mấy giáo viên bên cạnh,chỉ vào một người.
"Ngươi đi vào,mang đầu não của nó ra đây"
" nhưng,thế tử hắn vừa mới...."
"Vâng"
Tên kia vốn muốn từ chối nhưng nhìn ánh mắt lạnh lẽo của nàng lại ngậm miệng, bất đắc dĩ đi vào.
Nắm lấy đầu tên thế tử trong tay,Nguyễn Hạ Băng ngắm mắt lại sự dụng tính thần xám nhập vào trong.
Những hình ảnh trong đầu Nguyễn Gia Khải như một cuộn phim chiếu lại trước mắt nàng,xem đến hết nàng " hừ" lạnh một tiếng, vứt chiếc đầu lại cho tên giáo viên.
"Tên phế vật,thân là con cháu Hoàng thất,không chăm chỉ học tập từ luyện suốt ngày chỉ biết làm xằng làm bậy, nếu bị người ngoài biết mặt mũi hoàng thất cũng bị nó vứt sạch,
chết cũng đáng đời"
"Chuyện này kết thúc ở đây,ta không hy vọng chuyện này truyền ra ngoài, tất cả hiểu ý ta chứ"
Nói xong nàng nhìn lại mấy tên tay sai đang quỳ dưới đất,ánh mắt chán ghét nói
"Còn mấy tên rác rưởi này,phế bỏ tư vì đuổi ra học viện"
"Hiệu trưởng chuyện này chắc chắn phải điều tra rõ ràng"
"Gia khải thế tử là người của hoàng tộc không thể chết đi không lý do thế được"
"Phải, Thanh Bình Vương bên kia,chúng ta cũng cần phải có một lời giải thích"
"Hơn nữa mấy học viên này chỉ là tổ chức ăn uống, cũng không đến nỗi xử phạt nặng như thế"
Mấy tên giáo viên xung quanh lập tức lên tiếng phải đối.
Nguyễn Hạ Băng cả người đột nhiên phát ra một áp lực đáng sợ,nhìn về đám người lạnh giọng nói
"Các ngươi là đang chất vấn quyết định của ta sao,chuyện của hoàng thất chính hoàng thất chúng ta sẽ xử lý"
" còn mấy tên này, thường ngày làm xằng làm bậy,bắt nạy học sinh mới,dâm ô nữ sinh ta nghĩ không thể nào các ngươi không biết "
Cả đám giáo viên vội vàng thay đổi thái độ,nịnh nọt nói
" chuyện của mấy tên này chúng ta thật sự không biết, đúng không"
" phải,nếu thật sự như hiệu trưởng nói,mấy tên này xử phạt như thế quả là đúng người đúng tội"
" đúng, đúng, hiệu trưởng anh mình"
" hừ, tốt nhất là như thế"
Nguyễn Hạ Băng hừ lạnh quay đầu đi thẳng một mạch.
"Còn đàn bà thối,có gì mà kiêu căng "
" nếu có cơ hội ta nhất định đè cô ta ra chơi đùa đến sống không bằng chết"
Mấy tên giáo viên ánh mắt nhìn theo léo lên vẻ oán độc,bình thường bị Nguyễn Hạ Băng,áp chế trong lòng bọn họ đã sớm bất mãn,nhưng trở ngại thân phận và tu vi của nàng không dám biểu hiện ra ngoài.
Nguyễn Hạ Băng nhưng là trưởng công chúa,chị ruột của hoàng đế đương triều lại có từ vi linh tôn tầng chín, không phải bọn hắn có thể đắc tội.
"Aaaaaa đau quá, cầu xin các thầy đừng đánh nữa"
"Thầy có ghì từ từ thương lượng"
" thầy đừng đánh,em có rất nhiều linh thạch,em cho thầy hết"
Mấy tên giáo viên bị tích một bụng tức giận,nhìn mấy tên quỳ dưới đất lại càng không vừa mắt,thế là mỗi người một chân từng có cước đấm đá.
" mấy tên chết tiệt này, người đến kéo bọn nó ra ngoài"
Đăng bởi | luuluu |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 81 |