Dịch Chuyển Tới Hoang Địa
Một bóng dáng người xiêu vẹo bước đi trên vùng cát lạnh lẽo giữa trời đêm. Long đang hướng về phía mặt trời lặn trước đó.
Lý do Long có thể đi được đó là vì sau khi hắn hấp thụ linh hồn của con Kền Kền kia thì linh hồn đó trở thành dinh dưỡng nuôi cơ thể hắn, nó làm phục hồi những thương tổn trước đó mà Long mang trên người. Linh hồn con Kền Kền vừa đủ để hồi phục đôi chân cho hắn giúp hắn có thể đi lại được.
Vì không biết mình đang ở đâu nên Long chọn bừa một hướng mà đi. Vừa đi hắn vừa nghe Xích Quỷ phổ biến về Linh Lực và những cách thức tu luyện khác nhau.
Đẳng cấp tu luyện Linh Lực được chia làm ba cấp chính gồm Chiến Sĩ, Chiến Tướng, Chiến Thần, mà mỗi cấp lại chia nhiều cấp nhỏ từ 1 tới 10.
Chiến Sĩ cấp một và người thường khác xa nhau, nếu để giao chiến chẳng khác nào lấy trứng trọi đá.
Từ cấp Chiến Thần trở lên thì sức mạnh lại càng khủng bố, có thể san bằng cả quả núi bằng sức của bản thân, chân đạp hư không, nhịn thở hàng giờ dưới nước, cả năm không cần ăn uống vẫn sống nhăn răng, nói chung là sức mạnh phi thường. Qua hai ngàn năm thì hệ thống phân cấp bậc này vẫn được dùng tới ngày nay.
Long đang đi thì bỗng gặp một thứ mà hắn không thể ngờ, dưới ánh trăng sáng một ốc đảo xanh tươi hiện ra phía xa xa. Đây không phải làn ban ngày nên sẽ không có ảo giác, Long sung sướng chạy về phía đó.
Càng tới gần thì ốc đảo càng rõ nét hơn, những cơn gió mát đem theo mùi cây cỏ. Long đã tới gần đủ để biết rằng mình không bị ảo giác.
Hắn đặt chân lên thảm cỏ mềm mại, tận hưởng làn gió nhẹ mát lạnh. Đã cả ngày nay hắn không được một giọt nước nào vào bụng rồi. Hắn bước chậm rồi tăng dần tốc độ sau đó thì như kẻ điên mà nhảy ùm xuống hồ nước trước mặt. Được ngâm mình trong làn nước mát khiến hắn sảng khoái vô cùng, hắn há miệng ra sức uống từng ngụm nước lớn, vị nước ngọt thanh làm cho hắn đỡ khát.
Sau khi uống một bụng nước thì hắn mới leo lên bờ, tìm một gốc cây rồi túm mấy tán lá cây lại thành một chiếc giường tạm bợ để ngủ qua đêm.
Nửa đêm khi đang ngủ, Long bị đánh thức bởi một cơn nhồn nhột nơi bàn chân. Hắn ngẩng đầu lên thì thấy một bóng đen to lớn đang đang ở phía dưới, một thứ dài và ướt đang quét lấy bàn chân của hắn.
Long sợ hãi hét lên sau đó vùng dậy bỏ chạy, thứ kia cũng lập tức đuổi theo hắn. Hắn chạy được hơn chục bước thì bị thứ kia đuổi kịp ôm chặt lấy rồi đè hắn xuống thảm cỏ.
Theo cảm nhận thì Long có thể đoán đối phương có hình người, bởi một bàn tay giống tay người đang nắm chặt vai hắn. Tiếp theo đó có một giọng nói thì thầm vào tai khiến Long sợ hãi : " Con người...ngươi muốn chạy đi đâu?"
" Tôi....tôi chỉ vô tình đi ngang qua....xin đừng làm hại tôi!" Long sợ hãi cầu xin, đây là cách mà hắn nghĩ tới ngay lúc này.
Bóng đen kia đứng dậy rồi kéo chân Long trở về nơi hắn nằm ban nãy. Sau đó dưới ánh trăng sinh vật kia dần gỡ bỏ thứ xù xì trên thân, hóa ra đó chỉ là một lớp áo. Khi gỡ lớp áo xù xì xuống thì thân hình giống người hiện ra.
Từ giọng nói thì có thể đoán được giới tính là nữ, nhưng tuyệt đối không phải con người, con người không thể cao lớn đến vậy.
Xích Quỷ ở trong đầu của Long, nó hớn hở mà lên tiếng : " Là Thú Tộc?"
" Thú Tộc?" Long sững sờ.
Khi đi học Long được dạy rằng trên Trái Đất tồn tại con người và rất nhiều loài sinh vật. Nhưng loài mà có thể cạnh tranh với con người thì chỉ có Thú Tộc.
Thú Tộc là loài thú tiến hóa nhờ tu luyện Linh Lực. Chúng có trí tuệ, có hành vi xã hội riêng, có ngôn ngữ riêng của mình.
Cách đây một ngàn năm con người và Thú Tộc xảy ra đại chiến, cuộc chiến khiến cả hai bên thương vong thảm trọng. Kết quả Thú Tộc thua và phải lui tới một lục địa biệt lập tách khỏi loài người.
Lại nói về Trái Đất, khác so với Trái Đất mà chúng ta biết thì Trái Đất nơi Long sinh sống không có đa dạng quốc gia và vùng lãnh thổ, ở đây chỉ có bốn vùng đất chính, cùng với đó là một đại dương suy nhất.
Đại Lục Địa, Bắc Băng Sơn, Nam Băng Sơn và Hoang Địa.
Đại Lục Địa là phần diện tích lớn nhất bao gồm vùng đất rộng lớn nhất, nhiều tài nguyên phong phú nhất nằm ở trung tâm của Trái Đất, là nơi gần như toàn bộ loài người sinh sống. Bắc Băng Sơn nằm ở phía bắc còn Nam Băng Sơn nằm ở phía Nam, hai nơi này khí hậu khắc nghiệt lạnh lẽo vô cùng, những cơn gió tuyết có thể đóng đá sinh vật sống. Nơi này có vài loài sinh vật đặc thù cùng một số ít con người đủ sức chống chọi với cái lạnh.
Hoang địa là vùng đất không có con người mà nó là địa bàn của Thú Tộc. Đã ngàn năm rồi con người không đặt chân tới Hoang Địa nên không hề có nhiều thông tin về Thú Tộc.
" Vậy là mình đang ở Hoang Địa?" Long sợ đến xanh mặt thầm nói.
Lúc này người kia cũng bước tới, lộ ra hình dáng giống một con người, khi gương mặt nàng ta ghé sát vào thì Long nhìn kĩ hơn, gương mặt nàng ta cũng khá giống con người nhưng mang một vài nét của loài báo săn. Cơ thể mặc bộ đồ giống như dân tộc thiểu số với những hoa văn đơn giản, trên mặt và tay chân vẽ những hình thù kì lạ khó hiểu.
Nổi bật nhất là đôi tai của nàng, đôi tai lông mềm mại khác xa so với tai người.
Ban đầu tưởng đối phương có gương mặt đáng sợ nhưng sau khi thấy cũng dễ nhìn nên Long cũng đỡ sợ hơn.
" Con người kia...nói xem ta có thể gọi ngươi là gì?" Cô gái Thú Tộc kia khịt khịt mũi mà hỏi, giọng nói nàng trong trẻo, đặc biệt là nàng nói tiếng người chứ không phải tiếng của Thú Tộc.
" Tôi....tôi tên Long, tôi bị lạc đường thôi chứ không hề muốn tới đây...xin cô đừng ăn thịt tôi!" Long van xin không ngừng, nét sợ hãi lộ rõ trên gương mặt.
Cô gái Thú Tộc có cái miệng rất xinh, nở ra một nụ cười hỏi : " Ta đâu có làm gì ngươi mà ngươi lại sợ hãi như vậy, nhìn ta đáng sợ lắm hay sao hả?"
Long lắc đầu : " Không...cô rất xinh...rất đẹp!"
Cô gái Thú Tộc ngạc nhiên hỏi : " Xinh? Đẹp? Hai từ đó để miêu tả điều gì?"
Long ngẩn ra : " Cô không biết sao?"
Cô gái Thú Tộc ngồi xuống, chớp chớp đôi mắt đẹp của loài thú săn mồi, miệng xinh hơi nhếch lên mà nói : " Cách đây vài năm ta cũng gặp một con người và học tiếng người từ đó, tuy nhiên ta chỉ học cách giao tiếp đơn giản."
Long đảo mắt một cái, nhìn kĩ cô gái này rất xinh, nếu có thể.....
Trong đầu Long nổi ý nghĩ không hay, hắn đang ở độ tuổi nổi loạn và tìm hiểu về giới tính. Đương nhiên tim hắn đập loạn nhịp khi gặp cô gái này, lại có một loại cảm giác rất yêu thích.
Nhìn đối phương không phải là hung dữ, Long hạ dần đề phòng và nói : " Đẹp là miêu tả một thứ lung linh, nổi bật và thuận mắt."
Cô gái Thú Tộc càng tò mò : " Vậy ta nổi bật sao?"
Long đáp : " Phải, cô rất đẹp, nếu như cô ở thế giới con người thì sẽ rất được nhiều đàn ông yêu thích."
Cô gái Thú Tộc có cảm giác con người trước mặt giống với người kia là một người thú vị. Chính vì vậy nàng càng muốn làm quen và muốn biết nhiều thứ hơn.
" Gàoooo!"
Một tiếng gầm vang lên làm cho Long và cô gái Thú Tộc giật mình. Rất nhanh một bóng đen xuất hiện, bóng đen to lớn với đôi mắt màu vàng cực kì đáng sợ.
Long sợ hãi vì nhận ra bóng đen kia giống với một con báo lớn, một loài thú dữ có thể dễ dàng đoạt mạng hắn.
Cô gái Thú Tộc thấy vậy ngay lập tức cất tiếng giải thích, nàng nói bằng ngôn ngữ của Thú Tộc mà Long không thể hiểu.
Con báo lớn kia cũng đáp lại bằng những tiếng gầm gừ ra vẻ vô cùng tức giận, sau đó nó vặn mình biến hình thành một thanh niên cao lớn với gương mặt hung dữ, hiển nhiên cũng là một Thú Tộc.
Tên Thú Tộc này xòe móng vuốt muốn lao tới xé xác Long ngay nhưng bị cô gái Thú Tộc kia cản lại. Cả hai tranh cãi quyết liệt về chuyện gì đó, Long thì không hề hiểu ngôn ngữ của họ.
Hắn sợ hãi vì rất có thể tên Thú Tộc kia muốn giết mình, hắn nhân cơ hội mà hai kẻ kia không để ý tới mình và vùng dậy rồi bỏ chạy. Nhưng chặn đường lui của hắn là vô số đôi mắt vàng khè đáng sợ, rất nhiều con báo đang bao quanh lấy khu vực này.
Ngay sau đó thì một vật cứng đập vào gáy của Long khiến hắn đau đớn và bất tỉnh. Long lăn ra rồi không còn biết gì nữa.
Khi hắn tỉnh lại thì thấy bản thân đang bị nhốt trong một chiếc lồng bằng gỗ, được phủ bên ngoài bởi một tấm vải lớn.
Hắn vội bò tới sát cửa và kéo hé tấm vải lên để nhìn ra ngoài. Bên ngoài ánh nắng hắt vào, tiếng thú tiếng rít nhộn nhạo vô cùng.
Vô vàn tộc nhân của Thú Tộc ở xung quanh, có vẻ như đây là địa bàn của họ. Long sợ hãi vô cùng, hắn không dám nhìn ra bên ngoài nữa, hắn hỏi Xích Quỷ : " Tôi có bị chúng làm thịt không?"
Xích Quỷ đáp : " Đã hơn hai ngàn năm rồi, ta không hề biết được bản tính của Thú Tộc đã thay đổi hay chưa nhưng nếu vẫn như hồi ta còn sống thì ngươi sắp lên thớt rồi!"
Long sợ dựng tóc gáy nhưng cũng chẳng thể làm gì, hắn chỉ có thể thầm cầu nguyện cho bản thân không chết tức tưởi ở đây.
Khoảng một thời gian sau, có hai bóng người đi tới kéo tấm vải che lên. Là hai người Thú Tộc với hình dáng người và cái đầu của loài chó rừng. Cả hai nhe nanh múa vuốt với Long sau đó mở cửa lôi hắn ra ngoài.
Long bị áp giải đi, trên đường đi hắn kịp quan sát khung cảnh bên ngoài. Một vùng đất cằn cỗi thiếu màu xanh. Xung quanh là những ngôi nhà được đắp bằng đất cao quá đầu người mọc san sát nhau. Có đủ loại người Thú Tộc ở đây, từ báo, chó rừng, linh cẩu,....hầu hết đều là loài săn mồi.
Nhưng cũng có những loài động vật nguyên thủy đi bằng bốn chân, đó là những người Thú Tộc chưa đủ khả năng để biến thành hình người.
Suốt đoạn đường áp giải Long liên tục bị hai tên chó rừng kia gầm gừ vào tay những ngôn ngữ khó hiểu, hắn cũng không hề hiểu nhưng chỉ biết rằng cả hai không hề thích mình. Hắn cũng không hề thích nơi này, một nơi toàn là thú vật.
Sau đó hắn bị giải tới một ngôi nhà đất lớn nhất và cao nhất, bên trong lúc này có vài người Thú Tộc. Gồm một người to cao mang gương mặt hung dữ với đường nét của loài báo, bên cạnh là hai người một nam một nữ, trong số đó có cô gái Thú Tộc đêm hôm qua.
Lúc này người đàn ông Thú Tộc cao to dùng ánh mắt đáng sợ để nhìn khiến Long bủn rủn tay chân, toàn thân toát lên một nỗi sợ vô hình, hai chân hắn không chịu được mà quỳ xuống.
" Gào....gào...gào!"
Người đàn ông Thú Tộc gầm gừ thứ ngôn ngữ của mình, cô gái Thú Tộc kia cũng đáp lại bằng những tiếng gầm gừ, cả hai có vẻ trao đổi rất gắt gao. Sau một hồi giao tiếp thì cô gái Thú Tộc quay ra nói với Long : " Tên kia, nếu ngươi muốn sống thì hãy cúi đầu xuống trước cha của ta."
Long nghe vậy thì lập tức cúi đầu xuống, quỳ xuống để tìm được con đường sống.
Thấy Long cúi đầu như vậy thì người đàn ông Thú Tộc lại gầm gừ giao tiếp với cô gái Thú Tộc. Sau thêm một hồi giao tiếp nữa thì cô gái đứng dậy tiến đến chỗ của Long rồi nói với giọng vui vẻ : " Theo luật thì con người xuất hiện ở đây sẽ bị phanh thây treo xác trên vách đá, nhưng ta đã xin cho ngươi thoát khỏi cái chết trong một thời gian."
Long nghe vế đầu thì mừng nhưng vế sau thấy hơi cấn cấn, hắn liền hỏi : " Trong một thời gian là sao?"
Cô gái Thú Tộc đáp : " Để sống sót ngươi phải tham gia một cuộc đấu sinh tử, ngươi có một tuần để chuẩn bị trước khi bước vào cuộc đấu ấy."
Long nghe vậy thì liền lắc đầu sợ hãi : " Không, tôi không muốn đấu."
Cô gái Thú Tộc bật cười : " Ngươi không còn sự lựa chọn, hoặc là ngươi tham gia cuộc đấu hoặc là ngươi chết ngay bây giờ. Ta đã dùng hết khả năng của mình để xin cho ngươi rồi nên không còn cách nào khác đâu."
Long trở nên tuyệt vọng, hắn cảm thấy số mình đến đây là tận.
Một lát sau, Long bị áp giải tới một căn nhà đất bé xíu khác, đây là nơi giam giữ cầm tù của Thú Tộc. Bên trong chỉ có một chiếc bát mẻ cùng một đống rơm khô.
Nhìn ngôi nhà có vẻ bé và mỏng manh nhưng Long dùng sức phá hoại cũng không thể làm nó bị sứt mẻ, sau một hồi cố thoát ra nhưng không được Long ngồi thở dốc vì mệt.
Thời gian trôi nhanh, rất nhanh đã tới sáng hôm sau. Long tỉnh lại khi nghe được tiếng gầm gừ ồn ào. Hắn nhìn qua cái lỗ nhỏ của ngôi nhà đất, bên ngoài là cô gái Thú Tộc đang hướng dẫn tộc loài của mình chiến đấu.
Xích Quỷ hiện lên rồi nhắc nhở : " Xem ra cô báo kia có ý với ngươi."
Long khó hiểu : " Ý gì cơ?"
Xích Quỷ đáp : " Ngu, mau quan sát kĩ cách cô gái đó chiến đấu đi, cô ta đang chỉ dạy cho ngươi đấy."
Long nhận ra, thảo nào thỉnh thoảng cô gái Thú Tộc kia lại nhìn về hướng của hắn, giống như là muốn hắn nhìn cho kĩ những động tác của mình. Nhưng sao cô ta lại muốn giúp hắn, chẳng lẽ vì hắn có thể dạy cô ta ngôn ngữ của loài người.
--
Đăng tạm 3 chương trước xem nhận xét của đọc giả.
Đăng bởi | HiepLion |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 14 |