Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giam Cầm

Tiểu thuyết gốc · 2612 chữ

Vài ngày sau ở Đại Lục Địa, Một thiếu niên ăn mặc sang chảnh với gương mặt đẹp như con gái bước vào một nhà hàng, hắn ngồi vào bàn sau đó đợi phục vụ ra để gọi món.

" Xin chào quý khách, quý khách dùng gì ạ?" Cô nhân viên phục vụ xinh đẹp tiến đến và hỏi.

Thiếu niên đáp : " Cho tôi một bát phở bò loại đặc biệt."

" Dạ quý khách đợi một chút!" Cô nhân viên phục vụ mỉm cười nói, rời đi với dáng đi uyển chuyển quyến rũ.

Thiếu niên không mấy bận tâm với ngoại hình của cô nhân viên phục vụ, hắn chỉ đảo mắt quan sát xung quanh để tìm đối tượng. Một lát sau hắn bắt gặp hai người một nam một nữ đang ngồi ăn uống vui vẻ, có thể họ là vợ chồng.

Thiếu niên liền đứng dậy sau đó tiến tới chỗ hai người họ để chào hỏi : " Chào anh chị, em có thể nói chuyện với anh chị một chút được không?"

Gã đàn ông hơi khó chịu vì ăn còn bị làm phiền, người phụ nữ bên cạnh hắn thì dễ tính hơn bèn lên tiếng : " Được, chuyện gì vậy em?"

Thiếu niên ngồi xuống và đáp : " Anh chị có muốn kiếm tiền không em chỉ cho một cách cực kì hay."

Gã đàn ông nghe mùi đa cấp thì nhếch mép mà nói : " Còn nhỏ không lo học lại muốn đi làm đa cấp thôi biến đi cho bọn anh ăn."

Trái với gã đàn ông thì người phụ nữ lại khá hứng thú : " Kiếm thế nào?"

Thiếu niên cười đáp : " Chỉ cần một thiết bị ghi hình, sau đó là một kịch bản ấn tượng cùng với diễn xuất của anh chị thì....!"

Ầm...

Một tiếng nộ lớn phát ra từ bên ngoài làm vỡ kính của nhà hàng, kẻ gây ra vụ nổ là một cô gái với mái tóc đỏ rực ăn mặc cực kì quyến rũ gồm quần ngắn tới bẹn và áo hai dây.

Gương mặt cô gái xinh đẹp vô cùng nhưng đang có một sự giận dữ khủng khiếp. Cô gái lập tức lao vào nhà hàng để tìm ai đó.

" Chính mày rồi!" Cô gái nhìn một vòng thì phát hiện ra thiếu niên sang trọng kia thì gằn giọng.

Thiếu niên kia sợ xanh cả mặt lùi lại và lên tiếng : " Hì hì chị gái xinh đẹp, từ từ chúng ta nói chuyện...em đảm bảo đó là loại thuốc tốt nhất."

Cô gái không thể kìm được cơn tức giận, cánh tay nàng bốc lên ngọn lửa đỏ rực làm nhiệt độ trong nhà hàng lập tức tăng lên, mọi người nhanh chóng bỏ chạy ra ngoài.

" Mau...báo Công An!" Một người hô to.

Lúc này trong nhà hàng chỉ còn cô gái và thiếu niên kia, cô gái bước về phía thiếu niên rồi gằn từng chữ : " Mày là thằng lừa đảo, thuốc của mày là đồ dởm."

Thiếu niên cười khổ giải thích : " Em đảm bảo thuốc em là thuốc xịn...người dởm ở đây là chị."

Ầm...

Nhà hàng lập tức bốc cháy, thiếu niên kia thì bị đánh bay ra ngoài trong tình trạng quần áo rách rưới bị cháy mất nhiều chỗ, gương mặt đen nhẻm.

Lúc này Công An đã xuất hiện, những người mặc đồng phục xanh đỏ đầu đội mũ cùng còng số 8 đeo bên hông.

" Hai người mau dập tắt đám cháy, còn tôi sẽ đi bắt hung thủ." Một cô gái là đội trưởng lập tức phân phó khi nắm rõ tình hình.

" Rõ!" Hai người một nam một nữ kia lập tức gật đầu, cả hai xông tới nơi đám cháy rồi dùng nước và băng để dập lửa.

Trong khi đó xô đội trưởng thì đi bắt cô gái tóc đỏ, cả hai chiến đấu một hồi thì cô gái tóc đỏ bị bắt lại và giải đi.

Thiếu niên kia cũng bị đưa về đồn nốt. Sau đó cả hai bị thẩm vấn, cô gái tóc đỏ kia sau một hồi lưỡng lự thì mới trả lời.

Hóa ra đây là một vụ lừa đảo, cô gái tóc đỏ tên Hồng Liên. Do tự ti về bộ ngực lép của mình nên đã tìm cách khiến nó to lên, nhưng nàng không muốn bơm hay phẫu thuật nên chọn cách an toàn hơn là dùng thuốc uống kết hợp massage.

Ma xui quỷ khiến thế nào nàng lại đặt thuốc ở địa chỉ của thiếu niên kia. Hắn ta tên Hoài Lâm, một thiếu niên có tiền sử lừa đảo nổi tiếng. Chuyên môn lừa đảo những cô gái nhẹ dạ cả tin.

Vậy là Hoài Lâm đã bán cho Hồng Liên một lọ thuốc làm tăng kích thước vòng một với cam kết sau 1 tháng sẽ có hiệu quả. Tuy nhiên đã hơn một tháng trôi qua mà chẳng thấy hiệu quả đâu mà ngực của Hồng Liên còn nhỏ đi một chút.

Quá cay đắng vì bỏ ra số tiền lớn mà ăn quả lừa, Hồng Liên đã tìm Hoài Lâm để tính sổ và kết quả phải vào đồn như bây giờ. Khi nghe câu chuyện này xong Công An cũng bất lực.

Mấu chốt ở đây là Hoài Lâm đã từng bị bắt rất nhiều lần vì lừa đảo, cách thức lừa đảo thì cực kì đơn giản nhưng chẳng hiểu sao lần nào cũng hiệu quả.

Một là do hắn quá giỏi hai là do đối tượng hắn lừa quá ngu. Công An tạm thời không thể chứng minh được hai điều này nhưng Hoài Lâm sẽ bị tạm giam còn Hồng Liên sẽ phải đền bù tổn hại cho nhà hàng.

Hồng Liên chỉ là một cô gái bình thường, công việc của nàng là làm thêm tại nhà hàng hầu gái. Đó là công việc lương cao nhất nàng có thể tìm được.

Lần này gánh thêm khoản nợ khủng bố kia thì chỉ có nước bán thân. Nhưng ở nơi này là vậy, ngươi phải chịu trách nhiệm với những gì ngươi gây ra.

Số tiền mà Hồng Liên kiếm được kể từ bây giờ sẽ bị cắt 50% để đưa vào khoản bồi thường tổn hại cho nhà hàng. Đến khi nào đủ tiền thì thôi, nếu đời nàng không trả hết thì đời con nàng trả. Còn nếu nàng chẳng may chết yểu thì tất cả tài sản của nàng sẽ bị tịch thu và đem bán lấy tiền trả nợ.

Lại nhắc tới tiền thì ở thế giới này Linh Thạch là loại tiền tệ phổ biến nhất. Trước Công Nguyên không hề có Linh Thạch nên con người vẫn buôn bán bằng tiền có dạng đồng xu hoặc là vàng bạc.

Tuy nhiên sau Công Nguyên thì tiền tệ đổi thành Linh Thạch. Linh Thạch là do những khoáng chất sâu trong lòng đất hấp thụ Linh Lực mà sinh ra.

Có hai loại Linh Thạch phổ biến nhất là Linh Thạch bình thường có màu xanh lục và Tử Linh Thạch có màu tím đậm.

Một viên Tử Linh Thạch có giá trị bằng 20 viên Linh Thạch.

Số tiền mà Hồng Liên phải bồi thường cho nhà hàng là khoảng 5000 Tử Linh Thạch. Tức là bằng 100.000 Linh Thạch một con số trên trời đối với Hồng Liên.

Đêm tờ giấy nợ về nhà Hồng Liên mệt mỏi nằm vật lên giường. Đã sẵn nghèo rồi còn ôm thêm đống nợ, có lẽ nàng phải viết di ngôn cho cháu để đến đời nó trả nợ cho nàng thì mới hết.

Nghỉ ngơi một chút Hồng Liên đi vào phòng tắm rửa sạch sẽ, sau đó trang điểm xinh đẹp đem theo chiếc vali đi tới chỗ làm.

Chỗ Hồng Liên làm việc là một nhà hàng với phương pháp kinh doanh độc đáo. Tất cả các nhân viên phục vụ đều là gái trẻ và đều phải độc thân, ngoài ra còn phải mặc đồ hầu gái trong lúc làm việc. Những bộ đồ này được tên chủ nhà hàng đích thân thiết kế, phần váy ngắn cũn chỉ đủ che đi bộ mông căng tròn của các nhân viên, nếu cúi người một chút là lộ quần lót ngay. Phần ngực áo thì khoét sâu lộ ra khe ngực của các nữ nhân viên. Đương nhiên ngực phải càng to càng tốt, đây chính là thứ hút khách tới nhà hàng.

Hồng Liên thuộc top những nữ nhân viên cùi bắp nhất, mặc dù nàng rất xinh nhưng ngực lại chẳng có, khi mặc đồng phục thì như sân bay làm cho những vị khách nam không mấy hứng thú.

Nàng thay đồ ở phòng thay đồ, trong lúc đang mặc áo thì một cô gái khá xinh đẹp với bộ ngực khủng vừa thay đồ xong đi ra. Ả ta nhìn Hồng Liên bằng ánh mắt châm chọc và nhìn bộ ngực của nàng với vẻ mặt đầy diễu cợt.

Ả ta là Ánh Nga, là nữ nhân viên thuộc top đầu của nhà hàng vì có bộ ngực khủng khách hàng rất mê, xét về nhan sắc thì thua Hồng Liên một chút nhưng không đáng kể.

Đợi cho Ánh Nga đi khỏi thì Hồng Liên mới hừ lạnh thầm nói : " Con ả đáng ghét, rồi sẽ có một ngày ngực tao lớn hơn ngực mày."

Hoang Địa....

Trong một đường hầm sâu dưới lòng đất, trong một căn phòng tối tăm ẩm thấp có một thiếu niên đang bị xích lại bằng xích sắt.

Toàn thân thiếu niên không một mảnh vải, đầu gục xuống không biết đã chết hay chưa. Lúc này một làn khói màu đỏ bay ra từ cơ thể của hắn rồi tụ lại thành hình cầu.

Xích Quỷ nhìn cơ thể tàn tạ của Long mà thở dài : " Haizzzz, Rốt cuộc thì không bị giết cũng bị nhốt ở đây chờ chết."

Quay trở lại vài ngày trước bên trong đấu trường sinh tử. Tên người đầu gấu đang gầm lên chúc mừng cho chiến thắng của bản thân thì một bóng người nhanh như chớp phóng đến tiễn hắn lên bảng đếm số.

Đó chính là Long nhưng trong tình trạng mất kiểm soát, tay và chân được phủ bởi một lớp vảy giống như vảy cá nhưng cứng và dày hơn nhiều. Đầu ngón tay ngón chân mọc vuốt sắc, răng nanh cũng mọc dài, nhìn hắn không khác thì một Thú Tộc cả.

Đôi mắt đỏ rực đầy sự tức giận, Long sau khi tiễn đối thủ về thế giới bên kia thì lao vào cái xác của hắn và cắn xé điên cuồng, moi hết nội tạng của nạn nhân ra.

" Thật là kinh khủng...hắn là thứ quái gì vậy?"

" Mau ngăn hắn lại."

" Ta đi nôn đây, nhìn ghê quá đi."

Khán giả ngồi xem không khỏi kinh ngạc, ban đầu ai cũng nghĩ hắn là con người nhưng giờ lại có hình dạng nửa người nửa thú thế kia. Mà điều làm mọi người Thú Tộc kinh ngạc là rất ít kẻ trong số họ có hình dạng như vậy, hầu như là không có.

" Lính gác, bắt hắn lại."

Ngay lập tức mấy kẻ thân người đầu báo lao xuống khống chế được Long. Nhưng cũng phải rất chật vật, trong trạng thái này Long cực kì khỏe và máu chó.

Sau khi bị bắt hắn bị nhốt ở nơi hầm tối này chờ đợi sự phán quyết của Thú Tộc. Mà thứ khiến Long như vậy là do Xích Quỷ, nó đã sử dụng Kẻ Ăn Hồn, đi ăn vô số linh hồn của bọn động vật dưới lòng đất, sau đó đem toàn bộ truyền cho Long.

Long không thể chịu nổi lượng linh hồn lớn như vậy nên lập tức phản kháng, Kẻ Ăn Hồn hắn cũng thi triển ra để trấn áp đống linh hồn đang làm loạn trong cơ thể hắn. Kết quả cho ra hình dạng cùng độ máu chó kia.

Mà sau khi hết mất kiểm soát Long trở nên yếu vô cùng, hắn chỉ ngồi dựa lưng vào tường cúi đầu xuống, không hề biết sống hay chết.

Xích Quỷ cũng lo lắng hắn sẽ chết, đến lúc đó nó lại có lỗi với người kia. Nhưng Xích Quỷ chẳng thể làm gì khác ngoài chờ đợi kì tích.

Một ngày rồi một tuần, hai tuần...một tháng.

Một tháng đã trôi ra, Long vẫn là như vậy không chút động tĩnh nào. Ngay khi Xích Quỷ nghĩ tới trường hợp xấu nhất thì Long đột nhiên mở chừng hai mắt, hắn hớp lấy từng hụm không khí một cách điên cuồng như vừa nhịn thở sắp chết vậy.

Hớp không khí một hồi, Long đảo mắt nhìn xung quanh với vẻ ngơ ngác. Sau khi thấy Xích Quỷ đang ở bên cạnh thì liền hỏi : " Xảy ra chuyện gì vậy? Sao tôi lại ở đây?"

Xích Quỷ đáp : " Ngươi bị mất kiểm soát do ta cho ngươi ăn quá nhiều linh hồn, sau đó ngươi giành chiến thắng và bị nhốt tại đây."

" Vậy sao? Tôi ngất đi bao lâu rồi?" Long lại hỏi.

" Một tháng rồi!" Xích Quỷ đáp.

Long kinh ngạc, vậy là hắn đã ở đây một tháng, mùi hôi thối bốc lên làm hắn thấy khó chịu vô cùng. Bỗng bụng hắn réo lên òng ọc, cơn đói cồn cào làm hắn thấy muốn ăn ngay lập tức.

" Hàng ngày có người tới đưa cơm cho tôi không?" Long hỏi Xích Quỷ với một sự hi vọng.

Xích Quỷ lắc đầu : " Ngày đầu thì có nhưng những ngày tiếp theo thì không."

Long trợn mắt nghi vấn : " Có lẽ họ nghĩ tôi đã chết, vậy phải làm cho họ biết tôi còn sống."

Long thấy ý tưởng của mình không tồi, liền dùng sức đập còng tay vào tường tạo ra tiếng động lớn rồi kêu gào.

Tiếng gào thét của Long đã có tác dụng, chỉ thấy phía trên có hai tên thân người mặt chuột đang ngồi chơi chẵn lẻ, nghe thấy tiếng kêu gào phía dưới thì kinh ngạc nhìn nhau, một tên nói : " Thằng đó tỉnh rồi à?"

" Làm theo lời Tộc Trưởng đem đồ ăn tới cho hắn." Tên còn lại đứng dậy chuẩn bị đồ ăn.

Sau đó cả hai tên cùng đi xuống căn hầm, sau khi đi hết mấy chục bậc thang, lại đi qua một hành lang dài. Cả hai tới trước nơi giam giữ Long.

Ánh lửa từ ngọn đuốc hắt vào làm Long phải nheo mắt, ở nơi này hoàn toàn là bóng tối hắn chỉ có thể thấy được Xích Quỷ mà thôi.

Ánh lửa làm Long thấy được song sắt cùng hai tên thân người mặt chuột, hắn rùng mình vì lần đầu thấy con chuột to như vậy.

" Mau ăn đi!" Hai tên đưa đồ ăn vào trong sau đó nhanh chóng rời đi, để lại một bóng tối vô tận.

Long lần mò trong bóng tối tìm được đồ ăn, hắn không biết đó là thứ gì nhưng biết nó có thể ăn, hắn liền bốc cho vào miệng nhai như chưa từng được nhai.

Bạn đang đọc Đoạt Hồn Đạp Chư Thiên sáng tác bởi HiepLion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HiepLion
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.