Đất
Sau khi ăn xong Long vẫn cảm thấy đói, hắn mệt mỏi và ngủ thiếp đi.
Ở phía trên, một trong hai tên chuột đã đi báo cáo sự tỉnh lại của Long. Thông tin truyền qua nhiều đối tượng và đến tai của Tộc Trưởng tộc chuột.
Ngồi trên ngai vàng bằng đất, một kẻ thân người đầu chuột béo ú đang được những cô nàng chuột nóng bỏng thon thả đút đồ ăn cho.
Từ bên ngoài một tên chuột xông vào thông báo : " Thưa Tộc Trưởng, tù nhân đã tỉnh lại rồi ạ."
Nghe vậy Tộc Trưởng tộc chuột hưng phấn cười, hắn kéo một cô nàng chuột vào lòng mân mê cặp đùi thon của nàng rồi ra lệnh : " Mau, đem hắn đi tắm rửa sạch sẽ, lát nữa ta sẽ tiếp hắn."
" Vâng thưa Tộc Trưởng!"
Long đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng kim loại gõ vào song sắt. Hai tên chuột cầm đuốc đang đứng trước cửa phòng giam mà nói : " Ra ngoài đi, Tộc Trưởng muốn gặp ngươi."
Long chẳng hiểu bọn này nói cái gì, hắn hỏi : " Các ngươi nói gì cơ?"
Hai tên chuột cũng nhìn nhau rồi gãi đầu : " Nó nói cái mẹ gì vậy?"
Nghe hai tên người đầu chuột nói chuyện với nhau Long không hiểu gì hết, nhưng có Xích Quỷ dịch cho hắn nên hắn mới gật đầu.
" Mà sao ngài lại biết ngôn ngữ của chúng?" Long hỏi Xích Quỷ.
Xích Quỷ đáp : " Nghe nhiều thành quen."
Bán tính bán nghi, Long được hai tên chuột kia cởi trói rồi dẫn lên trên. Cả hai tên kia vừa đi vừa bịt mũi vì mùi hôi thối từ cơ thể Long bốc ra.
Sau đó Long được đưa tới một bồn tắm, hắn nhìn lại hai tên chuột kia, chúng liền chỉ tay vào bồn tắm. Long hiểu ra bèn nhảy vào. Hắn tắm rửa kì cọ đã đời, bù lại những ngày bị nhốt.
Sau khi tắm xong, Long được hai tên chuột kia chuẩn bị cho một bộ đồ khá là đẹp. Không ngờ bọn chuột này lại có gu ăn mặc đến vậy. Mặc xong Long thấy mình sắp phải đi gặp một nhân vật lớn.
Nhưng hắn chợt khựng lại, đang bị nhốt mà lại được thả ra, lại còn được cho tắm rửa sạch sẽ thơm tho không lẽ là có một mỹ nữ đang chờ hắn hầu hạ.
Nghĩ tới đây thôi mà Long đã có chút mơ tưởng, ở cái tuổi này thì việc mơ tưởng tới người khác giới rất dễ hiểu.
Tắm và thay đồ xong Long được đưa tới một nơi rộng lớn hơn, nơi này có một chiếc bàn lớn và đồ ăn nhiều vô số. Ngồi sẵn ở đó có một gã thân người đầu chuột to béo.
" Haha...quý nhân của ta mời cậu ngồi!" Gã chuột béo khó khăn đứng dậy khỏi ghế mà thân thiện nói.
Long thấy hơi lo lo, hắn nhìn dáo dác xung quanh xem có bẫy hay không. Thời gian ở Hoang Địa tuy rất ngắn nhưng đủ cho Long đủ tỉnh táo và trưởng thành hơn. Hắn hiểu những gì tên chuột béo kia nói vì có Xích Quỷ dịch cho. Nhìn phong thái bệ vệ của tên chuột béo này Long biết có lẽ hắn cũng có địa vị trong đàn chuột này.
Nhưng Long không thể nói ngôn ngữ của chúng, vậy nên không biết trả lời thế nào.
Bỗng tên chuột béo nói tiếp : " Haha cậu không hiểu ta nói gì và cũng không thể trả lời đúng không, yên tâm đi ta có người hỗ trợ đây."
Bỗng cánh cửa phòng mở ra, xuất hiện là một người phụ nữ nóng bỏng với gương mặt xinh đẹp, nàng ta mặc chiếc váy màu đỏ phong cách sườn xám trung hoa. Long nhìn muốn lé cả mắt, tại sao lại có con người ở vùng Hoang Địa này?
Chưa để Long kịp thắc mắc, người phụ nữ tiến về phía tên chuột béo một cách thân tình. Còn tên chuột béo cũng đưa tay ra ôm lấy làn eo thon của nàng.
Người phụ nữ nhìn Long bằng ánh mắt thân thiện và nói bằng ngôn ngữ loài người : " Ta là Mộc Khuê là thê tử của con chuột béo này, ta sẽ thay chồng ta nói chuyện cùng cậu. Chính chồng ta đã cứu cậu khỏi đấu trường sau khi cậu chiến thắng, nếu không phải nhờ chồng ta thì cậu đã chết từ lâu rồi."
Long thiếu điều muốn tháo tai hắn ra để vệ sinh để xem có bị bít tắc hay không, nhưng hắn không nghe lầm. Mỹ nữ đẹp mặn mà này lại là vợ của con chuột béo hôi hám kia, nghĩ tới cảnh hai người ân ái, bờ môi quyến rũ của nàng hôn bờ môi lông lá của con chuột béo kia mà Long không khỏi rùng mình nôn ọe. Còn việc con chuột béo kia cứu hắn, hắn hỏi Xích Quỷ và được xác nhận là đúng một nửa.
Tuy nhiên hắn cũng có chút thắc mắc về người phụ nữ này : " Tại sao cô lại ở đây?"
" Ta già lắm hay gì? Gọi bằng chị."
" Dạ vâng....tại sao chị lại ở đây ạ, em tưởng vùng Hoang Địa là địa bàn của Thú Tộc?" Long thắc mắc.
Mộc Khuê đáp : " Ta ở đây vì một vài lý do, kết hôn cùng con chuột béo này cũng vì một vài lý do. Và cậu ngồi ở đây cũng vì một vài lý do."
Long ngạc nhiên hỏi : " Lý do gì ạ?"
Mộc Khuê tay vuốt ve gương mặt đầy lông của chồng, nàng nói : " Thú Tộc cần một kẻ dẫn dắt, ta cứ nghĩ kẻ đó sẽ là chồng ta...nhưng không kẻ đó là cậu."
Long khó hiểu : " Là em sao? Em làm được gì đâu em mới có 12 tuổi thôi ạ, với cả em là con người chứ đâu phải Thú Tộc."
Mộc Khuê cười nhạt : " Là con người? Cái hình dạng mà cậu biến thành lúc giết chết gã to con đó mà là con người hay sao?"
Long kinh ngạc, hắn chỉ nhớ lúc bị rơi xuống hố thì mất dần ý thức cho đến khi tỉnh lại thì đã bị nhốt trong buồng giam. Còn lại hắn không nhớ gì hết cả.
Hắn hỏi Xích Quỷ để tìm câu trả lời, Xích Quỷ lúc này lại im lặng không trả lời.
Con chuột béo chợt nói gì đó với Mộc Khuê, nàng gật đầu rồi nói với Long : " Chồng ta muốn cậu làm khách quý ở đây một thời gian, bên ngoài kia cũng không an toàn cho cậu nên chồng ta sẽ cho thuộc hạ dạy kĩ năng chiến đấu cho cậu để cậu có thể tự bảo vệ bản thân."
Long nghe vậy thì hơi đắn đo, nhưng thấy nét mặt đắn đo của Long thì Mộc Khuê lên tiếng dụ dỗ : " Nào nào, ở đây cậu sẽ ăn ngon mặc đẹp, có cao thủ dạy giỗ, điều này chỉ có lợi chứ không có hại."
Đương nhiên Long không hề muốn ở đây, nhưng không ở đây hắn có thể đi đâu. Với sức của Long bây giờ chỉ cần ra khỏi nơi này thì sẽ mất mạng ngay lập tức. Hắn biết bản thân có thứ gì có thể lợi dụng nên hai người này mới giữ hắn ở lại, dẫu biết vậy nhưng không còn sự lựa chọn.
" Vậy được ạ!" Long gật đầu chấp thuận ở lại nơi này.
Mộc Khuê cười thân thiện, sau đó nói với chồng nàng rằng Long đã đồng ý. Tên chuột béo lập tức vỗ đùi đen đét sau đó hồ hởi nói một chàng dài với Long mà Long chẳng hiểu con mẹ gì.
Mộc Khuê liền giải thích : " À, chồng ta nói muốn mời cậu ăn những món này, cứ ăn thoải mái đi sau đó thì nghỉ ngơi."
Long nhìn đống đồ ăn trên bàn, hắn nuốt nước bọt vì thèm nhưng lại sợ có độc nên chưa dám ăn. Một lát sau, Long ăn như chết đói vớ được bào ngư.
Ăn xong hắn còn được chuẩn bị cho một gian phòng tốt, một chiếc giường êm ái. Xích Quỷ khuyên Long cứ tạm thời ăn nhờ ở đâu ở đây một thời gian.
Lúc này tại phòng của Mộc Khuê, quỳ dưới đất là con chuột béo ban nãy, dáng vẻ cực kì sợ sệt giành cho nàng.
Mộc Khuê ngồi ngắm mình trước gương, từ từ tẩy đi những lớp trang điểm đậm trên mặt và nói : " Chuyện chúng ta làm có gây chú ý tới những tộc khác không?"
Tên chuột béo kia đáp : " Dạ thuộc hạ đã cho người đi nghe ngóng và thu về tin tức rằng có vài tộc đã và đang âm thầm nhắm vào chúng ta."
Mộc Khuê tẩy trang xong, lộ ra gương mặt già nua xấu xí nhưng thân hình vẫn chuẩn mực mỹ nhân. Nàng hừ lạnh : " Còn tên con người kia hãy nuôi hắn cho tốt, đợi tới khi hắn đủ lớn ta sẽ dùng hắn làm dinh dưỡng giúp ta có lại nhan sắc cực phẩm."
" Vâng thưa chủ nhân, à hôm nay cảm ơn chủ nhân rất nhiều!" Gã chuột béo muốn lui xuống nhưng dừng lại và chắp tay nói với vẻ mặt cực kì biết ơn.
Mộc Khuê hỏi : " Vì điều gì?"
Chuột béo đáp : " Vì hôm nay chủ nhân đã cho thuộc hạ diễn làm chồng của người, đây là vinh dự lớn nhất đời của thuộc hạ, thuộc hạ dù có chết cũng không quên."
Mộc Khuê cười nhạt : " Ta chỉ muốn vai diễn hoàn hảo hơn thôi, mau ra ngoài đi."
" Dạ vâng!"
Sau khi đuổi tên chuột béo kia ra ngoài Mộc Khuê tự nhìn bản thân trong gương mà nói chuyện : " Sớm thôi nhan sắc của ta sẽ trở lại như xưa."
Sáng hôm sau, Long tỉnh lại sau một giấc ngủ ngon. Đã lâu rồi hắn mới ngủ sảng khoái như vậy.
Hắn được hai tên chuột đứng canh gác bên ngoài đưa tới căn phòng tối hôm qua để ăn sáng, một bữa sáng thịnh soạn, sau đó được tới gặp một gã thân người đầu chuột to cao vạm vỡ.
3 tháng sau....
Bốp....binh...binh....
" Hự!" Long nằm sấp mặt trên nền đất, mặt mũi hắn bầm dập vì những đòn đánh cực thốn lãnh phải.
Kẻ gây ra vết thương cho hắn chính là gã có thân người đầu chuột cao to vạm vỡ, hắn tên Bạch Mi vì lông của hắn màu trắng.
Bạch Mi vỗ tay khen ngợi Long vừa đưa tay kéo hắn đứng dậy : " Khá lắm, nhóc tiến bộ rất nhanh."
Long gượng đứng dậy với gương mặt te tua, hắn mệt mỏi nhìn Bạch Mi và nói bằng ngôn ngữ của Thú Tộc : " Ta mệt rồi, chúng ta nghỉ được chứ?"
Bạch Mi gật đầu : " Nghỉ thì nghỉ."
Sau đó cả hai ngồi xuống nghỉ ngơi, 3 tháng qua Long được ăn uống đầy đủ, được tập luyện cùng Bạch Mi nên kĩ năng chiến đấu của hắn tăng mạnh. Bạch Mi phải nói là một kẻ mạnh, Long ngày nào cũng ăn hành thay cơm.
Lý do Long cố gắng bởi hắn muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi này, càng nhanh càng tốt.
Sau khi tập luyện cùng Bạch Mi, Long về phòng tắm rửa thay đồ rồi đi ăn. Vẫn như mọi khi hắn được ăn toàn sơn hào hải vị.
Ăn xong hắn được Mộc Khuê cho gọi, Long cảm thấy hơi căng thẳng về chuyện này bởi vì hắn đã biết được chút thông tin của Mộc Khuê từ Xích Quỷ.
Mấy ngày trước Xích Quỷ buồn chán nên hóa thành làn khói đi lang thang, bỗng nó nghe lỏm được cuộc trò chuyện của Mộc Khuê và Bạch Mi.
" Người muốn giữ hắn tới bao giờ thưa chủ nhân?" Bạch Mi quỳ một chân cung kính hỏi Mộc Khuê.
Mộc Khuê đáp : " Sớm thôi, vài tháng nữa ta sẽ cần dùng tới hắn. Đến lúc đó ta sẽ nhắc nhở ngươi sau, còn hiện tại cứ đối xử với hắn thật tốt đi đã."
Bạch Mi nói : " Còn một chuyện nữa thưa chủ nhân, Long hắn rất có thiên phú trong việc tu luyện, chi bằng chúng ta....!"
" Câm miệng, nếu còn có suy nghĩ kiểu đó nữa ta sẽ ăn thịt ngươi!" Mộc Khuê gằn giọng sau đó tỏa ra một thứ sức mạnh khiến cho Bạch Mi phải run sợ.
Xích Quỷ nhanh chóng quay trở lại và báo cho Long biết việc này, hóa ra tất cả chỉ là lợi dụng, Mộc Khuê đang muốn nuôi béo hắn để làm gì đó.
Dù là điều gì thì cũng chẳng có lợi với Long, chính vì vậy hắn và Xích Quỷ cùng nhau lên một kế hoạch để tẩu thoát.
Bề ngoài hắn vờ như không biết gì nhưng bên trong âm thầm tu luyện, hắn được Bạch Mi dạy cho bản lĩnh còn hắn tự mình tìm cách tu luyện để nâng cao thực lực.
Để Kẻ Ăn Hồn phát huy tối đa tác dụng thì Long cần phải có Linh Hồn để ăn, nếu không thì hắn sẽ cứ mãi dậm chân ở sức mạnh này.
Vậy là hắn kết thân cùng Bạch Mi, kết thân đủ để Bạch Mi tin tưởng hắn. Trong một lần Bạch Mi ra ngoài làm nhiệm vụ thì Long xin đi theo để trải nghiệm thực chiến.
Long dùng lời ngon ý ngọt để thổi vào tai của Bạch Mi, cuối cùng Bạch Mi bị thuyết phục và tới xin Mộc Khuê cho Long theo hắn trong nhiệm vụ lần này.
Mộc Khuê đương nhiên không đồng ý, nàng không muốn con mồi của mình lang thang bên ngoài, có thể sẽ bị bắt đi hoặc nguy hiểm tới tính mạng, hai điều này đều gây ra thiệt hại cực kì lớn cho nàng. Chính vì vậy nàng không thể chấp nhận lời thỉnh cầu của Bạch Mi được.
" Bạch Mi, ngươi biết hắn quan trọng với ta đến mức nào kia mà!" Mộc Khuê lạnh lùng hỏi Bạch Mi.
Bạch Mi đáp : " Thưa chủ nhân, chỉ là thuộc hạ thấy hắn rất có tiềm năng...tương lai chủ nhân có thể nhờ cậy vào hắn!"
Mộc Khuê nhíu mày khó hiểu : " Ý ngươi là gì?"
Bạch Mi đáp : " Thời gian qua Long tiến bộ thần tốc, hắn đã nắm vững hầu hết kỹ năng của thuộc hạ dạy cho, nếu cho hắn thời gian phát triển thì sẽ trở thành một kẻ rất mạnh, nếu chủ nhân có thể khiến hắn quy phục mình giống như làm với bọn thuộc hạ thì...!"
Mộc Khuê trầm ngâm suy nghĩ, Bạch Mi nói không hề sai. Nếu có một kẻ mạnh làm thuộc hạ thì nàng chẳng phải trốn chui dưới lòng đất chật chội này.
" Ta sẽ suy nghĩ!" Mộc Khuê phất tay nói.
Bạch Mi hài lòng lui ra ngoài, sau đó hắn dẫn Long ra ngoài làm nhiệm vụ mà chưa đợi lệnh của Mộc Khuê.
Đêm hôm đó, cả hai thoắt ẩn thoắt hiện rời khỏi hang. Khi ra ngoài Long mới hít lấy hít để không khí bên ngoài, hắn nhận ra bấy lâu nay mình sống trong một hang động dưới lòng đất. Cửa vào hang chỉ là một cái lỗ đủ một người trưởng thành chui qua. Xung quanh có ngụy trang nên ít ai có thể thấy được miệng hang.
Đăng bởi | HiepLion |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 7 |