Chương 3: Kẻ thù trong bóng tối
Khi Duy và Mai tiếp tục hành trình, một con đường nhỏ đầy cỏ phát sáng hiện ra trước mặt. Hai người không nói gì, mỗi người đều chìm trong suy nghĩ riêng. Nhưng họ đều hiểu rằng, từ thời điểm này, mỗi bước đi của họ sẽ phải cẩn trọng hơn rất nhiều.
“Cậu có nghĩ rằng thử thách tiếp theo sẽ dễ hơn không?” Mai bất chợt lên tiếng, phá vỡ không khí im lặng.
Duy lắc đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi con đường phía trước. “Tôi không nghĩ vậy. Thế giới này được thiết kế để thử thách giới hạn của chúng ta. Chúng ta chỉ vừa bắt đầu thôi.”
Họ đi qua một khu vực trống trải, nơi không có cây cối hay bất kỳ dấu hiệu sống nào. Mặt đất cứng như đá, và không khí xung quanh dường như nặng nề hơn. Duy cảm nhận được điều gì đó không ổn.
“Tôi không thích nơi này,” Mai nói khẽ, giọng đầy cảnh giác.
Ngay khi cô dứt lời, một tiếng gầm trầm thấp vang lên từ xa. Duy lập tức kéo Mai đứng sau lưng mình, đôi mắt căng thẳng nhìn quanh.
“Có gì đó đang tới,” anh thì thầm.
Bóng tối từ từ chuyển động, như thể nó đang sống. Từ xa, một sinh vật khổng lồ hiện ra – một con thú có hình dạng giống loài báo, nhưng cơ thể phủ đầy gai nhọn và mắt nó phát sáng màu đỏ rực.
“Chúng ta làm gì bây giờ?” Mai hoảng hốt hỏi, tay nắm chặt lấy vai Duy.
Duy nuốt nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh. “Chạy. Ngay bây giờ.”
Cả hai lao đi trên con đường hẹp, nhưng con thú không có ý định bỏ cuộc. Nó lao theo họ, mỗi bước chân của nó làm rung chuyển mặt đất.
“Đằng kia!” Mai chỉ vào một khe đá phía trước.
Duy nhanh chóng kéo Mai vào khe đá, cả hai cố gắng thở nhẹ để không gây sự chú ý. Nhưng ngay khi họ nghĩ rằng đã an toàn, một tiếng gầm lớn vang lên ngay bên tai. Con thú đã tìm thấy họ.
“Chúng ta không thể trốn mãi được,” Duy nói, giọng gấp gáp. Anh nhìn quanh, tìm kiếm bất kỳ thứ gì có thể dùng để chống lại con thú.
Mai nhắm mắt, hít thở sâu. “Tôi sẽ thử một điều,” cô nói, giọng nghiêm trọng.
“Gì cơ? Không! Cô không thể mạo hiểm được!” Duy ngăn cản, nhưng Mai đã bước ra khỏi khe đá.
Mai giơ tay ra trước, tập trung vào con thú đang gầm gừ trước mặt. Một ánh sáng nhẹ phát ra từ tay cô, rồi dần dần lan rộng, tạo thành một vòng tròn bao quanh con thú.
“Mai! Cô đang làm gì vậy?” Duy hét lên, nhưng anh nhanh chóng nhận ra ánh sáng đó không chỉ ảnh hưởng đến con thú mà còn lan tỏa đến cả cơ thể anh.
Mai quay lại, ánh mắt đầy sự tập trung. “Đây là một phần của mối liên kết giữa chúng ta. Nếu tôi có thể kiểm soát cảm xúc của mình, tôi có thể xoa dịu sinh vật này.”
Duy không biết điều đó có hiệu quả hay không, nhưng anh tin tưởng vào Mai. Anh đứng im, cảm nhận ánh sáng từ cô lan tỏa khắp cơ thể mình.
Con thú bắt đầu dịu lại. Đôi mắt đỏ rực của nó từ từ nhạt màu, cho đến khi ánh sáng trong mắt nó biến mất hoàn toàn. Nó quay người, lặng lẽ bước đi, để lại hai người đứng trong sự kinh ngạc.
Mai ngã khuỵu xuống sau khi con thú rời đi, hơi thở gấp gáp. Duy nhanh chóng đỡ lấy cô, ánh mắt lo lắng.
“Cô ổn chứ?”
Mai gật đầu yếu ớt. “Tôi chỉ cần nghỉ một chút. Nhưng bây giờ tôi đã hiểu một điều…”
“Điều gì?”
“Thế giới này không chỉ thử thách chúng ta bằng sức mạnh và ý chí. Nó còn muốn kiểm tra sự kết nối giữa chúng ta. Nếu chúng ta không đồng lòng, nếu tôi không kiểm soát được cảm xúc của mình, chúng ta sẽ không bao giờ vượt qua được.”
Duy im lặng, để những lời nói của Mai thấm vào suy nghĩ. Anh hiểu rằng hành trình này không chỉ là cuộc chiến chống lại thế giới, mà còn là một hành trình tìm hiểu và tin tưởng lẫn nhau.
“Chúng ta phải cẩn thận hơn,” Duy nói, giọng chắc chắn. “Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ làm mọi thứ cùng nhau.”
Mai mỉm cười yếu ớt. “Đồng ý.”
Khi cả hai tiếp tục hành trình, một cánh cửa lớn bằng kim loại hiện ra trước mặt họ. Trên cánh cửa khắc những ký hiệu lạ, phát ra ánh sáng xanh mờ.
“Cậu nghĩ đây là gì?” Mai hỏi, giọng đầy tò mò.
“Thử thách tiếp theo,” Duy trả lời, tay chạm nhẹ vào cánh cửa.
Ngay khi anh chạm vào, cánh cửa từ từ mở ra, để lộ một không gian rộng lớn bên trong. Nhưng thay vì bước vào ngay, Duy và Mai đứng lại, chuẩn bị tinh thần cho những gì đang chờ đợi họ.
“Hãy nhớ,” Mai nói, giọng nghiêm túc. “Chúng ta phải tin tưởng nhau.”
Duy gật đầu, ánh mắt kiên định. “Cùng nhau vượt qua tất cả.”
Cả hai bước qua cánh cửa, tiến vào thử thách tiếp theo với lòng quyết tâm cao hơn bao giờ hết.
Đăng bởi | yy32809637 |
Thời gian |