Chương 5: Bí ẩn của chiến binh đá
Hầm mộ dưới sa mạc trở nên sống động như một chiến trường khi những chiến binh đá bắt đầu di chuyển. Chúng không chỉ là những bức tượng vô hồn, mà từng cử động của chúng đều mạnh mẽ và có ý thức, như thể được điều khiển bởi một sức mạnh cổ xưa.
Duy và Mai đứng quay lưng vào nhau, sẵn sàng đối mặt với nguy hiểm.
“Chúng ta làm gì đây?!” Mai hét lên, giọng run rẩy nhưng ánh mắt vẫn kiên định.
“Giữ bình tĩnh. Chúng ta không thể chạy,” Duy đáp, mắt dán chặt vào những chiến binh đá đang từ từ tiến tới. “Có thể đây là một bài kiểm tra... nhưng chúng ta phải vượt qua nó.”
Chiến binh đá đầu tiên vung thanh kiếm khổng lồ của nó xuống. Lưỡi kiếm xé toạc không khí, tạo ra một tiếng rít sắc lạnh. Duy nhanh nhẹn lăn sang một bên, tránh được đòn đánh trong gang tấc.
“Cẩn thận!” Mai hét lên, kéo tay Duy khi một chiến binh khác lao về phía anh.
Duy nhận ra rằng sức mạnh và tốc độ của những chiến binh này vượt xa khả năng con người bình thường. Nhưng anh cũng để ý rằng các động tác của chúng có phần cứng nhắc, như thể được lập trình sẵn.
“Chúng ta phải tìm điểm yếu của chúng!” Duy nói lớn, hơi thở dồn dập.
Mai gật đầu, đôi mắt sắc bén tìm kiếm manh mối. Cô nhận ra rằng những viên đá phát sáng trên ngực các chiến binh có vẻ là nguồn năng lượng của chúng.
“Kia!” Cô chỉ vào một chiến binh đang tiến tới. “Nhắm vào viên đá trên ngực chúng!”
Duy lao lên, dùng tất cả sức lực để nhảy lên cao và tung một cú đấm vào viên đá phát sáng trên ngực chiến binh gần nhất. Một tiếng nổ nhỏ vang lên, và chiến binh đá sụp đổ, hóa thành đống vụn.
“Hiệu quả rồi!” Mai reo lên, nhưng niềm vui đó không kéo dài.
Ba chiến binh còn lại đồng loạt gầm lên, đôi mắt sáng rực hơn trước. Tốc độ và sức mạnh của chúng cũng tăng lên đáng kể.
“Chết tiệt, chúng càng trở nên nguy hiểm hơn!” Duy hét lên, cố gắng né tránh một đòn đánh hiểm hóc.
Mai, với sự nhanh trí, lấy một thanh kiếm bị gãy từ chiến binh vừa bị hạ gục. Cô lao tới một chiến binh khác, nhắm thẳng vào viên đá trên ngực nó.
“Cẩn thận, Mai!” Duy hét lên khi một chiến binh đá vung tay định đánh cô.
Mai lách người né đòn, và với một cú đâm chính xác, cô phá hủy viên đá năng lượng. Chiến binh thứ hai sụp đổ, nhưng một cú quét ngang từ thanh kiếm của chiến binh thứ ba khiến cô ngã nhào.
Duy lao tới, kéo Mai ra khỏi đường tấn công.
“Cậu không sao chứ?” anh hỏi, giọng lo lắng.
“Tôi ổn,” Mai đáp, gượng đứng dậy. “Nhưng chúng ta phải nhanh lên trước khi kiệt sức.”
Duy và Mai phối hợp với nhau, tận dụng sự linh hoạt và trí thông minh để lừa những chiến binh đá vào thế bị động. Từng chút một, họ lần lượt hạ gục hai chiến binh còn lại.
Khi chiến binh cuối cùng sụp đổ, căn hầm trở lại yên tĩnh.
Duy và Mai thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm. Nhưng họ không có thời gian để nghỉ ngơi. Ánh sáng xanh từ bức tượng trung tâm bắt đầu phát sáng mạnh hơn, như mời gọi họ tiến tới.
“Chúng ta cần kiểm tra nó,” Duy nói, giọng còn chưa hết mệt mỏi.
Bức tượng giờ đây trông sống động hơn bao giờ hết. Trên tay bức tượng, một viên ngọc nhỏ phát sáng xuất hiện, giống như một phần thưởng dành cho họ.
“Đây có thể là chìa khóa cho thử thách tiếp theo,” Mai nói, tay run run khi cầm lấy viên ngọc.
Ngay khi cô chạm vào nó, một tiếng nói vang lên:
“Ngươi đã chứng minh lòng can đảm và sự đoàn kết. Nhưng đây chỉ là khởi đầu. Hãy tiếp tục tìm kiếm sự thật và đối mặt với định mệnh của ngươi.”
Mặt đất rung chuyển, và một cánh cửa mới mở ra phía bên kia căn hầm.
“Lại là một thử thách nữa,” Mai thở dài, nhìn về phía cánh cửa.
“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác,” Duy đáp, ánh mắt kiên định. “Phải tiếp tục.”
Cả hai bước qua cánh cửa, để lại phía sau hầm mộ và trận chiến vừa rồi. Nhưng trong lòng họ, một cảm giác bất an đang lớn dần. Những thử thách phía trước sẽ còn khắc nghiệt hơn, và mỗi bước đi đều là một bước gần hơn tới sự thật đáng sợ về thế giới song song này.
Đăng bởi | yy32809637 |
Thời gian |