Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 36: Đánh bậy đánh bạ

Phiên bản Dịch · 1697 chữ

Sáng hôm sau, Felix đến hành lang nơi xảy ra vụ tấn công tối qua và không ngạc nhiên khi thấy Filch cũng đang ở đó.

Hành lang giờ đã được dọn dẹp sạch sẽ, vũng nước trên sàn đã biến mất. Ngay bên cạnh bức tường với dòng chữ “Phòng chứa Bí mật đã được mở”, một chiếc ghế trống dựa sát vào.

Filch đang quay lưng lại phía Felix, tay cầm một chiếc bàn chải và một lọ dung dịch tẩy rửa, cố gắng lau sạch những dòng chữ trên tường, nhưng rõ ràng là vô ích.

“Ông Filch.”

Filch quay đầu lại, đôi mắt lồi ra, mặt đỏ bừng vì tức giận xen lẫn xấu hổ. Miệng ông lẩm bẩm điều gì đó, nhưng khi nhìn thấy Felix, ông gượng gạo chào:

“Chào... Giáo sư Heip.”

“Tôi đến đây để xem xét hiện trường, có lẽ sẽ tìm được vài manh mối.”

Felix không thường tiếp xúc với Filch khi còn là học sinh. Hồi đó, ông ta chưa có bà Norris làm trợ thủ, và với phép Ẩn thân cực kỳ xuất sắc của mình, Felix hoàn toàn miễn nhiễm trước những lời đe dọa của ông.

Filch lúng túng lùi lại, đứng sang một bên. Sau khi tiết lộ thân phận Squib của mình tối qua, hôm nay ông hoàn toàn không muốn đối mặt lâu với một vị giáo sư trẻ và đầy tài năng như Felix.

“Thế, thế tôi xin phép đi trước, giáo sư. Tôi còn chút việc phải làm...”

“Ông cứ làm việc của mình đi,” Felix trả lời, sau đó như sực nhớ ra điều gì, anh vung đũa phép. Dòng chữ trên tường lập tức nhạt đi rõ rệt.

“Ơ?”

Filch tròn mắt nhìn, không giấu nổi sự kinh ngạc. Felix bước đến gần bức tường, nhìn kỹ hơn.

“Có vẻ như đây là một dạng phép thuật cưỡng chế, nhưng không phải là Bùa Dính vĩnh viễn.” Felix dùng đũa phép chạm vào tường vài lần. Ngay sau đó, những dòng chữ biến mất hoàn toàn.

“Cảm, cảm ơn...” Filch lắp bắp, mặt đỏ bừng, sau đó vội vã rời đi, đến mức quên cả dụng cụ lau chùi.

Khi Filch đi khỏi, Felix bắt đầu kiểm tra kỹ khu vực xung quanh. Chẳng mấy chốc, anh tìm thấy một dấu vết đáng chú ý.

Felix cúi xuống, dùng đũa phép chạm nhẹ vào chiếc nhẫn trên tay trái. Một chiếc kính lúp cỡ lớn hiện ra trong lòng bàn tay anh.

Anh chăm chú quan sát nền đất, nơi có một dấu cháy đen nhỏ.

“Cái này là gì? Tại sao lại xuất hiện ở đây?”

Felix ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng lại ở cánh cửa dẫn vào nhà vệ sinh nữ ngay đối diện. Không nghĩ ngợi nhiều, anh đẩy cửa bước vào.

Căn phòng tối tăm và ẩm ướt. Những vết bẩn loang lổ trên tường, sàn nhà đọng nước, và gạch trên dãy bồn rửa đã bong tróc. Nguồn sáng duy nhất là vài cây nến đen leo lét, khiến không khí càng thêm u ám.

Felix cố nén sự khó chịu, ánh mắt không ngừng rà soát khắp căn phòng.

Bỗng nhiên, từ một gian buồng ở phía trong cùng, có tiếng nói cất lên:

“Ai đấy?”

Ngay sau đó, một hồn ma với gương mặt cau có bay ra khỏi gian buồng. Cặp kính dày ánh lên sắc ngọc trai che gần hết khuôn mặt của cô.

Khi nhận ra Felix, hồn ma – chính là Myrtle “Ma khóc nhè” – trố mắt nhìn anh đầy kinh ngạc, như thể không tin nổi vị giáo sư đang đứng trong lãnh địa của mình – nhà vệ sinh nữ.

“Giáo... giáo sư?”

“Chào cô, Myrtle”, Felix trả lời bằng giọng bình tĩnh nhất có thể. Anh tự nhủ mình đến đây là vì điều tra, không cần phải ngượng ngùng.

Myrtle nhìn anh chằm chằm vài giây, rồi bất ngờ hét toáng lên. Sau đó, cô bay vọt trở lại chiếc bồn cầu, tiếng nước bắn lên nghe rõ mồn một.

Felix đứng yên, khuôn mặt không cảm xúc:

“... Có cần phải làm quá như vậy không? Tôi chỉ định hỏi vài câu thôi mà.”

Felix cất giọng bình tĩnh, nói lớn để cô nghe rõ:

“Myrtle, tôi biết cô đang ở đó. Hôm qua, cô có nhìn thấy điều gì không? Về vụ tấn công ấy?”

“Tôi không thấy gì hết! Không gì cả!” Myrtle hét lớn từ bên trong gian buồng.

Ngay sau đó, Felix nghe thấy tiếng bước chân vọng lại từ xa. Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Anh nhanh chóng dùng Bùa Ẩn thân lên mình, rời khỏi nhà vệ sinh nữ ngay tức khắc, chỉ kịp lướt qua một cô bé tóc đỏ.

Bị hồn ma phát hiện không đáng sợ, nhưng nếu để học sinh bắt gặp...

Danh tiếng của anh sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Trong những ngày tiếp theo, khi không có giờ dạy, Felix phối hợp cùng các giáo sư khác lùng sục khắp tòa lâu đài. Kết quả, tất nhiên chẳng tìm thấy gì.

Vào một buổi trưa trong Đại Sảnh Đường, Felix vừa dùng bữa vừa suy nghĩ về vụ việc.

“Tất cả bắt nguồn từ Trường Sinh Linh Giá, nhưng biết điều đó cũng chẳng giúp ích gì... Mình không biết ai là kẻ kế thừa, không biết Phòng chứa Bí mật ở đâu, và càng không biết Trường Sinh Linh Giá được giấu ở chỗ nào.”

“Phòng chứa Bí mật, Slytherin, kẻ kế thừa, hóa đá... Đây đều là những từ khóa quan trọng. Nhưng làm sao kết nối chúng lại?”

Felix có cảm giác mình đã rất gần với sự thật, nhưng vẫn như bị ngăn cách bởi một lớp sương mù.

“Slytherin... rắn?”

Anh cố gắng lục lọi trí nhớ của mình, như thể tìm kiếm một ký ức xa xôi. Một hình ảnh mờ nhạt hiện ra: Harry đang chiến đấu với một con rắn khổng lồ. Nhưng ký ức này quá mơ hồ, anh không chắc mình có đang nhớ nhầm không. Trong trí nhớ của mình, Harry thậm chí còn một mình chống lại cả một đàn Giám Ngục.

Điều đó làm sao có thể? Ngay cả các phù thủy trưởng thành cũng khó lòng làm được điều đó!

Hơn nữa, tại sao Giám Ngục lại tấn công trường học?

Nhưng Felix nhanh chóng tự nhắc nhở bản thân rằng, trong thế giới phù thủy, mọi thứ đều có thể xảy ra — đặc biệt là khi liên quan đến nhân vật chính.

“Vậy nên, rất có thể giả thuyết là đúng. Một con rắn khổng lồ đã gây ra vụ hóa đá của bà Norris.” Felix tiếp tục suy luận từ giả thuyết này.

Tuy nhiên, anh lại gặp thêm một trở ngại.

Loài rắn nào có khả năng hóa đá?

Felix chỉ nghĩ đến Medusa, nhưng sinh vật huyền bí này đã tuyệt chủng từ lâu.

“Cũng không thể loại trừ khả năng Slytherin từng thử nghiệm các loại phép thuật pha trộn huyết thống... Dựa trên những ghi chép còn sót lại của ông ta, nghiên cứu về huyết mạch phép thuật của ông rất sâu rộng.”

Ngay cả khi đã ăn xong bữa trưa, Felix vẫn chưa tìm được đầu mối nào rõ ràng. Tuy nhiên, anh đã nảy ra một ý tưởng mới: tìm kiếm tất cả các tin đồn liên quan đến Phòng chứa Bí mật qua các thời kỳ tại Hogwarts, sau đó phân tích chúng.

Có lẽ sự thật ẩn giấu ngay trong những lời đồn đại.

Ba ngày sau

Felix đứng trước một tấm thảm lớn ở tầng tám, trên đó mô tả cảnh "Barnabas Gàn Dở ngốc nghếch đang cố dạy cho tên khổng lồ tập ba lê". Anh nhìn cánh cửa bạc từ từ hiện ra trước mặt, vẻ mặt thoáng chút kỳ lạ.

“Thế là tìm được rồi à?”

Do dự một chút, Felix rút đũa phép, chạm nhẹ vào ngực mình. Một luồng ánh sáng nhấp nháy qua cổ tay, mắt cá chân và ngực anh, rồi anh bước qua cánh cửa.

Phía sau là một căn phòng khổng lồ, giống như một kho chứa đồ phế liệu. Đồ đạc cũ kỹ chất thành đống: những chiếc bút lông vỡ, sách cũ, các loại gương soi đã hỏng... Felix thậm chí còn thấy một trái Snitch bị gãy mất một nửa cánh.

Anh cẩn thận đi một vòng quanh căn phòng nhưng chẳng tìm thấy gì đáng ngờ.

“Một căn phòng ẩn giấu à?” Anh lẩm bẩm. “Khó mà tưởng tượng được một người kiêu ngạo như Slytherin lại chọn giấu Phòng chứa Bí mật ở đây.”

“Tuy nhiên, căn phòng này lại vô cùng kín đáo. Có vẻ như nó được phù phép bằng một dạng phép thuật thú vị. Khi nào rảnh mình nên nghiên cứu thử...” Felix rời khỏi căn phòng, ngoái lại nhìn cánh cửa bạc giờ đây đã biến mất, trong lòng có chút tiếc nuối.

Ở một nơi khác

Bộ ba Harry, Ron và Hermione cũng đang tìm hiểu về Phòng chứa Bí mật. Tất nhiên, phần lớn “nỗ lực” đến từ Hermione Granger.

Sau vài ngày lục lọi sách vở mà không có kết quả, và cuốn "Hogwarts: Một Lịch Sử" lại đang có người mượn đến tận hai tuần sau, Hermione cuối cùng quyết định hỏi thẳng trong giờ học Lịch sử Pháp thuật.

Dưới ánh mắt mong chờ của cả lớp, Giáo sư Binns đành miễn cưỡng rời khỏi nội dung bài giảng nhàm chán của mình để kể về những “truyền thuyết và huyền thoại” liên quan đến Phòng chứa Bí mật. Điều này khiến ông rất bực bội.

Sau khi hoàn thành phần kể chuyện bất đắc dĩ, giọng nói vốn dĩ khô khan và chậm chạp của ông bỗng tăng tốc, khiến bài giảng trở nên... buồn ngủ hơn bao giờ hết.

Đám học sinh vốn đang phấn khích cũng nhanh chóng gục xuống bàn, khuôn mặt ngơ ngác và thất thần.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Harry Potter] Tôi là Giáo Sư Dạy Cổ Ngữ Runes Tại Hogwarts của Hàn Du Tư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi raven_ngocchau
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.