Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Pháo Đài

Phiên bản Dịch · 2902 chữ

*Chương 25: Pháo Đài *

Dịch: Đạt Nguyễn

Hiểu nhầm sao?

Vương Cơ Huyền, người vừa bị dí súng vào đầu liền lập tức phản kích, ánh mắt có chút do dự.

Mấy nhân viên phục vụ trong tiếng cười ha hả của quản lý Thomas, hạ súng đang chĩa vào Vương Cơ Huyền xuống.

Vương Cơ Huyền từ từ buông cô thỏ nữ lang mặt búp bê đang bị hắn túm đến trước người làm lá chắn, cô nàng che cổ không ngừng ho khan, trong mắt ngập nước.

Vương Cơ Huyền cầm khẩu súng lục giả, nhắm vào khoảng không bên cạnh bóp cò.

Póc!

Từ nòng súng phun ra một dải ruy băng nhiều màu sắc.

“Ha ha ha ha!”

‘Lão Mông Dê’ Thomas cười đến mức đứng không vững.

“Khụ khụ! Khụ!”

Thỏ nữ lang mặt búp bê ôm cái cổ tím bầm, rưng rưng nước mắt oán trách:

“Người ta chỉ muốn chúc mừng anh một chút… anh ra tay nặng như vậy làm gì… đau chết đi được!”

Vương Cơ Huyền nhún vai: “Phản xạ có điều kiện.”

“Thân thủ không tệ!”

Thomas nhiệt tình vẫy tay, lớp trang điểm lòe loẹt và chòm râu quai nón trên mặt, tạo ra một loại lực xung kích thị giác khác biệt:

“Đi theo tôi, vốn dĩ nên để cô ấy dẫn cậu đi nhập hội, tiện thể phát cho cậu chút phúc lợi, bây giờ vẫn là tôi dẫn cậu đi, ha ha ha ha! Tôi đã nói rồi, loại kinh hỉ này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà.”

Thỏ nữ lang xụt xịt mũi, vẻ mặt đầy tủi thân.

“Đi thôi.”

Thomas đi giày cao gót, đi về phía trước, thân thể còn lắc lư trái phải.

Vương Cơ Huyền cười áy náy với thỏ nữ lang tiểu thư, bình tĩnh đi theo.

Bọn họ rời khỏi cửa sau, một chiếc xe thủ công có vẻ ngoài cồng kềnh vì được bọc da dày đang đậu trong con hẻm nhỏ, Vương đạo trưởng bắt chước ngồi vào ghế sau.

‘Cỗ xe có thể tự chuyển động, dường như lợi dụng một chút thuật cơ xảo, không ngừng mượn lực từ mặt đất.’

Vương đạo trưởng đánh giá như vậy.

Trong ký ức của Mục Lương không có trải nghiệm ngồi xe hơi, chỉ là trong sách giáo khoa và tài liệu phim ảnh có thấy qua sự tồn tại của xe hơi.

Những chiếc xe hơi nhỏ chạy đầy đường phố, được coi là một trong những biểu tượng quan trọng của thời đại hoàng kim của nhân loại.

Vào trong xe, Thomas giống như biến thành một người khác, động tác thành thục đắp mặt nạ cho mình, hạ thấp lưng ghế.

Tài xế lái xe hỏi: “Hôm nay đi đâu?”

“Vẫn chưa kịp hỏi, bên trong xảy ra chút chuyện không vui.”

Thomas dùng giọng nam trầm hùng hồn, trầm đục vốn có của mình nói:

“Đi đâu vậy, Chu đại huynh đệ?”

“Bác của cậu đã trả vật tư, đủ để cho cậu tùy ý chọn lựa vị trí đầu mục nhỏ của bảy đại bang hội, tôi sẽ đích thân đưa cậu qua đó và giúp cậu sắp xếp.”

“Không kiến nghị chọn Hắc Hỏa Bang, gần đây bọn họ đã gây ra một số rắc rối, phiền phức đặc biệt lớn, rất nhanh sẽ phải lột da rồi.”

“Khi bang phái lột da, sẽ có rất rất nhiều thành viên trung tầng và hạ tầng phải chết, còn có rất nhiều công nhân làm việc chui trong địa bàn của bọn họ bị bắt đi làm dê thế tội.”

Vương Cơ Huyền thuận thế hỏi: “Có chỗ nào tiến cử không?”

“Tiến cử?”

Thomas suy nghĩ một chút:

“Hắc Hỏa Bang là nơi có nhiều cơ hội nhất, béo bở nhất, bọn họ buôn bán nội tạng và máu, đây là nghề kiếm tiền nhất khu hạ thành.”

“Tầng 47 và 48 không cần suy xét, bên đó dùng để vận chuyển lao động đến khu khai thác ngoài pháo đài, cực kỳ nguy hiểm lại chẳng có chút béo bở nào, cậu mới tới khu hạ thành còn chưa hiểu rõ những thứ này.”

Vương Cơ Huyền nói: “Bác cả đã nói qua với tôi một chút, nhưng tôi không hiểu rõ lắm.”

“Không hiểu rõ phần nào?”

“Khu hạ thành nhất định phải tồn tại, bác cả tôi đã nói.”

“Ha ha ha ha! Đệt, mẹ nó cái mặt nạ! Thứ rác rưởi này đắt lòi ra!”

Thomas nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt to béo của mình, nhanh nhảu nói:

“Chuyện này rất khó hiểu sao?”

“Thượng thành là để phục vụ cho các chiến sĩ, khoa học kỹ thuật, các công trình xã hội, thức ăn đầy đủ, đều là để phục vụ cho những chiến sĩ có tỷ lệ tử vong cao tới 60% kia, bọn họ bảo vệ pháo đài.”

“Những lão gia quý tộc kia cũng nhân cơ hội hưởng thụ những phúc lợi này.”

“Trung Thành là công xưởng tổng hợp, Trung Thành và thượng thành giống nhau, đều được bảo hộ bởi các luật lệ và pháp án của pháo đài, tuân theo lý niệm pháp luật cổ xưa.”

“Mỗi cư dân Trung Thành đều có thể nhận được vật tư trong phạm vi hợp lý, thức ăn, điện, quần áo, giày dép, thắt lưng, đồ lót, vân vân… Bọn họ còn có hoạt động giải trí nhẹ nhàng định kỳ và tài nguyên y tế đầy đủ, sinh con ra sẽ được đưa vào cơ cấu nuôi dưỡng tập thể do pháo đài nuôi dưỡng miễn phí sáu năm, đương nhiên còn có cái đáng chết kia, hôn nhân xứng đôi ghen tị đến phát điên kia.”

“Thượng thành và Trung Thành thực ra đã cấu thành hệ thống sinh thái hoàn mỹ của pháo đài.”

“Nhưng nếu pháo đài muốn thu được nhiều tài nguyên sản xuất hơn, pháo đài nên làm gì?”

Vương Cơ Huyền suy nghĩ kỹ càng, chậm rãi lắc đầu: “Tôi không hiểu rõ những thứ này.”

“Bóc lột, một số lượng người có thể tùy ý bóc lột, không cần bảo vệ nhân quyền của bọn họ, không cần để ý đến luật pháp của thế giới văn minh thượng thành, Trung Thành.”

Giọng nói trầm thấp của Thomas mang theo vài phần sắc bén:

“Đây chính là nguồn gốc của khu hạ thành, khu hạ thành kỳ thực ban đầu được gọi là tầng phụ, là bộ phận được mở rộng xuống dưới sau khi pháo đài vận hành mấy chục năm.”

“Mục đích tồn tại của khu hạ thành chính là bóc lột.”

“Lão Hoàng, đi lên phía trước một chút, tùy tiện đến con phố nào cũng được, để khách hàng lớn của chúng ta nhìn qua cư dân khu hạ tầng chân thực, chứ không phải là Hoan Lạc Chi Đô rác rưởi giả vờ phồn hoa này.”

“Được rồi ông chủ.”

Tài xế lớn tuổi cười đáp ứng, lái xe ra khỏi con hẻm, đi dọc theo con đường không rộng rãi về phía trước.

Trên đường đi đâu đâu cũng là phần tử vũ trang, nhưng bọn họ đều nhận ra xe của lão Mông Dê, không ai tiến lên gây khó dễ.

Khoảng hai phút sau.

Ngoài cửa sổ xe xuất hiện một vùng ánh sáng mờ.

Đó là hàng trăm căn phòng bằng sắt thép xếp chồng lên nhau như chuồng chim bồ câu, xung quanh là những con mương hôi thối, mấy chục chiếc đèn đường ở đây chỉ có một phần ba hoạt động bình thường, chiếu ra ánh sáng vàng vọt.

Cùng với việc tu hành ngày càng sâu, thị lực của Vương Cơ Huyền không ngừng nâng cao, lúc này hắn có thể nhìn thấy rất nhiều hình ảnh mà tài xế và gã trung gian Thomas không nhìn thấy được, cùng với những… đôi mắt không có chút ánh sáng nào.

“Nào, nhìn bọn họ đi, để cậu hiểu rõ nơi này cũng là nội dung công việc của trung gian.”

Thomas bình tĩnh giới thiệu:

“Cậu nhìn bọn họ, dùng mức hấp thụ thấp nhất để duy trì sự sống, nguồn gốc của những thứ hấp thụ không thể hỏi, có thể sống là được.”

“Cảm giác tuyệt vọng bao quanh bọn họ, nếu cho bọn họ một công việc, để bọn họ có thể nuôi sống bản thân và gia đình, cho dù chỉ có thể ăn nửa no, bọn họ có liều mạng làm không? Có chủ động yêu cầu làm thêm giờ không lương không?”

“Mà bọn họ cho dù bị tùy ý đánh chết, bệnh chết, có ai sẽ để ý sao? Bởi vì kẻ thống trị khu hạ thành vốn dĩ là xã hội đen, xã hội đen không chịu trách nhiệm với bọn họ.”

“Bọn họ sinh con đều rất phiền phức, phải dựa vào một số người hiểu biết chút kiến thức sinh lý, những người này đều là do xã hội đen cố ý bồi dưỡng ra.”

“Đây chỉ là sự bóc lột cơ bản nhất.”

“Trên thực tế, toàn bộ hệ thống khu hạ thành đều do ý chí thượng tầng của pháo đài thiết kế ra, bảy đại hắc bang mỗi bang đều có nghề nghiệp riêng.”

“Bang phái lớn ở tầng 46 là Hoan Lạc Chi Đô và Bạch Ngân Đảng, Hoan Lạc Chi Đô là nơi giải trí của quan chức thượng thành và Trung Thành, thuận tiện cho bọn họ tạo thành những nhóm nhỏ, củng cố vòng quan hệ của mình, thỏa mãn dục vọng mãnh liệt hơn người bình thường của bọn họ.”

“Bạch Ngân Đảng là đối tác của Hoan Lạc Chi Đô, ngoài việc cung cấp tay chân đánh nhau cho Hoan Lạc Chi Đô, bọn họ còn biến người thành hàng hóa, cậu xem nhân viên phục vụ trong tiệm của tôi anh tuấn đáng yêu lại nghe lời, phần lớn đều là mua từ địa bàn của Bạch Ngân Đảng, tính phục tùng rất tốt, lại đặc biệt lanh lợi.”

“Tầng 47 và 48 đều bị các bang phái riêng chiếm giữ, không phải bởi vì bọn họ mạnh, mà là bởi vì bọn họ làm những ngành nghề cần nhiều sức lực, béo bở ít đến đáng thương.”

“Pháo đài của chúng ta hiện tại có bốn khu khai thác lớn bên ngoài, phụ trách cung cấp khoáng sản và các tài nguyên khác cho pháo đài, tác dụng chính của các bang phái ở tầng 47, 48, chính là xuất khẩu thợ mỏ không cần tiền lương cho khu khai thác bên ngoài, giống như nô lệ vậy.”

“Mà tầng 49 có ba đại hắc bang, ở đó là nơi đông đúc nhất, biết tại sao không?”

Thomas hứng thú bừng bừng đưa ra vấn đề.

Vương Cơ Huyền trả lời: “Bởi vì tầng thấp nhất cách thượng thành xa nhất?”

“Một phần nguyên nhân, một phần nguyên nhân khác là, bọn họ có thể không ngừng mở rộng địa bàn xuống dưới, đào hang.”

Thomas đắc ý nháy mắt:

“Ba đại hắc bang ở tầng 49 nắm giữ những nghề nghiệp khác nhau, Vạn Lợi Kim khống chế nấu rượu, Hắc Hỏa Bang khống chế nội tạng và máu, Địa Ngục Chi Hỏa khống chế nguyên liệu có thể cho vào trong thuốc lá.”

Vương Cơ Huyền có chút khó hiểu: “Nấu rượu?”

“Cậu đã từng uống rượu chưa?”

“Chưa từng.”

Vương Cơ Huyền nói là Mục Lương chưa từng uống rượu.

Tu sĩ không chỉ thích uống rượu, còn thích cho đủ loại linh căn linh thảo, cùng một số bộ phận cơ thể của một số yêu thú vào trong rượu.

Vương đạo trưởng không thích loại đó.

Thomas nhìn cảnh đường phố ngoài cửa sổ, dùng giọng nói trầm thấp thô lỗ của mình nói:

“Ngoài loại rượu điều chế từ cồn công nghiệp trong tiệm của tôi, nấu rượu cần tiêu hao một loại tài nguyên quan trọng, loại tài nguyên này chính là lương thực hoặc hoa quả mà con người có thể hấp thụ bình thường.”

“Tôi đã lớn lên trên địa bàn của Vạn Lợi Kim, nếu Vạn Lợi Kim không nấu rượu, mà đem tài nguyên lương thực bọn họ khống chế lấy ra phân phát, một phần ba người khu hạ thành có thể mỗi ngày ăn thêm một thanh tinh bột.”

“Đây chỉ là một giả thiết.”

“Trên thực tế, các bang phái đều cố ý khiến phần lớn người khu hạ thành đều sống trong trạng thái miễn cưỡng duy trì sinh mệnh, các bang phái còn định kỳ phát vitamin và thuốc chống mù, những thứ này đều được vận chuyển từ thượng thành xuống.”

Vương Cơ Huyền yên lặng suy tư.

“Đây chính là pháo đài.”

Thúc thúc yêu diễm Thomas kia, nhìn cảnh đường phố dường như cũng có chút thương cảm, lẩm bẩm:

“Đây chính là pháo đài.”

“Lão đệ, cậu cảm thấy, sống trên thế giới này điều quan trọng nhất là gì?”

Mấy đáp án ở bên miệng Vương Cơ Huyền.

Thiên phú? Ngộ tính? Căn cốt? Nghị lực?

Thúc thúc yêu diễm lại ưu thương bên cạnh đã tự hỏi tự trả lời:

“Là nơi sinh ra.”

“Sinh ra ở Trung Thành, nếu là tầng 28 trở lên liền có thể hưởng thụ sự bảo hộ hoàn chỉnh, nhiều nhất là ứng phó một chút bắt nạt và quấy rối, dưới tầng 28 có nguy cơ bị bắt cóc. Sinh ra ở khu hạ thành, đại khái chính là dáng vẻ mà cậu nhìn thấy, may mắn có chút tư sắc hoặc đủ mức quái gở, liền sẽ bị kéo đến Hoan Lạc Chi Đô làm ngành phục vụ, thân thể cường tráng chút, liền đi làm tay chân đánh nhau cho các bang phái, cuối cùng bị người khác xử lý. Kẻ bình thường, kẻ bình thường nếu không đi làm việc trong xưởng của hắc bang, liền nằm ở đây, thi thể sau khi chết đưa đến xưởng lọc dầu, hai bên này kỳ thực không có bao nhiêu khác biệt, ăn nhiều hơn chút thì công việc làm cũng nhiều hơn chút. Nếu như cậu sinh ra trong một nhúm gia đình quý tộc ở thượng thành, oa ngẫu, vậy cậu đúng là kẻ may mắn.”

“Nỗ lực phấn đấu không thay đổi được gì cả.”

“Ồ, đúng rồi, nếu như cậu ở Trung Thành, còn có một chút cơ hội thay đổi vận mệnh của mình —— giả thiết thể chất của cậu tương đối ưu tú mà pháo đài cần lượng lớn binh lính nên thu hẹp nhân khẩu công nghiệp, cậu liền có thể nhập ngũ bình thường, đi liều mạng giành lấy cơ hội tiến vào thượng thành làm sĩ quan.”

“Chiến sĩ thượng tầng đều là những cá thể ưu tú thông qua sàng lọc gen từ thời kỳ phôi thai.”

“Ở khu hạ thành, liền một chút cơ hội cũng không có, nếu pháo đài cần lượng lớn binh lính mới, liền sẽ khởi động hiệp nghị chiến tranh pháo đài, xã hội đen khu hạ thành có thể tùy thời kéo ra năm vạn nam nữ thanh niên, trong não cấy chip, trở thành hiệp nghị chiến sĩ, cho dù không chết trong chiến tranh, cũng sẽ bởi vì di chứng mà chỉ còn lại mấy năm sinh mệnh.”

“Đừng coi thường ý chí của pháo đài, nó lạnh lùng, tàn khốc, sẽ không thương hại cá thể, ưu tiên bảo đảm chủng tộc này có hy vọng lớn hơn để tiếp tục tồn tại.”

“Xã hội đen khu hạ thành chính là ý chí này đang khống chế.”

“Vĩnh viễn đừng quên, thời đại chúng ta đang sống là ngày tận thế của văn minh nhân loại.”

Thomas vươn vai:

“Đây là bài học đầu tiên cho cậu, trong gói dịch vụ có ghi rõ, nhớ sau này viết thư cho bác cả cậu phản hồi cho cái đánh giá tốt… được rồi, bây giờ lựa chọn đi, cậu là muốn làm nhân viên phục vụ ở tầng 46, hay là đi tầng 49, nấu rượu, mổ nội tạng người khác, làm chất hóa học.”

“Nấu rượu đi,” Vương Cơ Huyền khẽ nói.

Địa bàn của Vạn Lợi Kim tiếp giáp với địa bàn của Hắc Hỏa Bang, thường xuyên xảy ra hỗn chiến, vốn là mục tiêu của hắn.

Thomas nói: “Wow, lựa chọn hiếm thấy, Vạn Lợi Kim vẫn luôn bị Hắc Hỏa Bang áp chế, chính là bởi vì béo bở của bọn họ quá ít, hai cái kia mới là bạo lợi!”

“Không phải Hắc Hỏa Bang không thể chọn sao?”

Vương Cơ Huyền đổi chủ đề, nhìn vào mắt gã đại thúc này, dùng một chút cảm giác tang thương của tuổi thật:

“Còn anh thì sao? Thomas.”

“Tôi nghĩ, cuộc sống của anh không thuận buồm xuôi gió, anh ở khu hạ thành hẳn là nhân sĩ thành công, anh đã làm thế nào?”

“Cậu có lễ phép không?”

Thomas nhíu mày nói một câu, sau đó hắn thở dài, xuất thần nhìn ngoài cửa sổ xe.

Hắn không muốn nói, thật đấy.

Bạn đang đọc Dung Nhập Tận Thế, Duy Ta Tu Tiên (Bản Dịch) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datntt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.