Cuộc Chơi Xuân + Sự Ăn Ý Kì Lạ
Sau bữa tiệc vui nhộn và những cuộc thi tài trong khu vườn phủ Cao, không khí vào buổi chiều dần trở nên tĩnh lặng. Các tiểu thư đã dần trở về chỗ ngồi của mình, nhưng không khí không hề giảm đi sự náo nhiệt. Những tiếng cười nói vẫn vang vọng trong sân, nhưng không ai chú ý đến hai bóng hình đang đứng cạnh hồ sen. Thiên Lan và Tường Vi, hai người vừa gặp nhau trong khoảnh khắc yên tĩnh sau buổi thi tài, vẫn lặng lẽ đứng đó, như thể thời gian đã ngừng trôi.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Thiên Lan, người đã vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp về hoa sen giữa hồ. Nhưng điều khiến nhiều người bất ngờ không phải là bức tranh, mà là sự thay đổi trong dáng vẻ của Thiên Lan – một tiểu thư quyền quý nhưng lại có phần khác biệt, lặng lẽ hơn, sâu sắc hơn trong cách suy nghĩ. Và đặc biệt, ánh mắt nàng luôn tìm về một người duy nhất: Tường Vi.
Tường Vi, với nét mặt điềm tĩnh nhưng đầy sự kiên quyết, không hề bối rối trước ánh nhìn của mọi người. Cô đứng bên Thiên Lan, như thể họ là một phần không thể tách rời trong bức tranh xuân ấy. Không có một chút sợ hãi hay lo lắng khi đứng giữa đám đông. Ngược lại, Tường Vi còn như một bóng dáng che chở, luôn tạo cho Thiên Lan cảm giác yên bình lạ thường.
Buổi chiều hôm đó, một trò chơi khác được đưa ra để thử thách sự khéo léo và trí tuệ của các tiểu thư – "Thi Thư", một trò chơi đố chữ cổ điển trong các buổi tụ họp. Mỗi tiểu thư sẽ phải viết một câu đối, và người viết ra câu đối hay nhất sẽ được tặng một món quà quý giá. Được biết, gia đình Cao đã chuẩn bị một món quà đặc biệt dành cho người chiến thắng, và đó chính là cơ hội để các tiểu thư thể hiện tài năng và bản lĩnh của mình.
Thiên Lan và Tường Vi đều tham gia trò chơi này, và cũng giống như những lần trước, Thiên Lan cảm thấy không mấy hứng thú. Mọi người đều đã quá quen với những câu đối khéo léo, tinh tế, nhưng trong lòng Thiên Lan lại có một sự hoài nghi nhỏ về tính công bằng của những cuộc thi này. Mọi người đều cố gắng tỏ ra tài giỏi, nhưng Thiên Lan luôn cảm thấy có điều gì đó giả tạo trong những trò chơi này.
"Chúng ta có thể làm được." Tường Vi khẽ thì thầm bên tai Thiên Lan, như thể cô đã đọc được suy nghĩ của nàng.
Thiên Lan quay lại, đôi mắt nàng có chút ngạc nhiên. Tường Vi mỉm cười, ánh mắt đầy sự tin tưởng. "Câu đối không chỉ là về tài năng. Nó còn là về sự thấu hiểu giữa người với người. Nếu chúng ta cùng nhau nghĩ, em tin chúng ta sẽ tạo ra một câu đối không ai có thể so sánh."
Lời nói của Tường Vi như một tia sáng le lói trong bóng tối, khiến Thiên Lan cảm thấy có một sự kết nối kỳ diệu giữa họ. Hai người họ, dù từ hai thế giới khác nhau, lại có thể nghĩ và hiểu nhau đến vậy. Và điều này không thể đơn giản là sự trùng hợp.
"Vậy chúng ta cùng thử xem sao." Thiên Lan mỉm cười, lòng nàng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Cả hai ngồi xuống bàn, bắt đầu suy nghĩ về câu đối. Mọi người xung quanh cũng đã bắt đầu viết, và không khí trở nên căng thẳng hơn khi từng câu đối được trình lên. Nhưng Thiên Lan và Tường Vi không hề vội vã. Họ ngồi bên nhau, không nói lời nào, chỉ im lặng nghĩ về câu chữ.
Một lúc lâu sau, Thiên Lan khẽ ghi lên giấy một câu đối:
"Hoa tươi bên hồ, gió xuân về tắm mát, lòng người như nước hồ sen, trong sáng và thấu hiểu."
Tường Vi nhìn câu đối, rồi nhắm mắt một chút như để cảm nhận từng câu chữ. Đến khi mở mắt, cô nở một nụ cười nhẹ. "Câu đối này không chỉ đẹp về chữ nghĩa, mà còn chứa đựng một thông điệp. Cả hai chúng ta đều đang tìm kiếm sự trong sáng trong lòng mình, phải không?"
Thiên Lan ngạc nhiên, không thể ngờ Tường Vi lại hiểu sâu sắc đến vậy. "Đúng vậy, tôi luôn cảm thấy mình như đang cố gắng nhìn vào những điều tốt đẹp, mặc dù xung quanh tôi có quá nhiều giả tạo."
Tường Vi nhẹ nhàng đặt tay lên tay Thiên Lan, đôi mắt nàng tràn đầy sự ấm áp và thấu hiểu. "Chúng ta sẽ cùng đi trên con đường này. Đừng sợ, vì tôi luôn ở bên chị."
Ngay khi họ hoàn thành câu đối, nó được gửi lên phía trước cho ban giám khảo, và những ánh mắt tò mò đổ dồn về phía họ. Các tiểu thư khác không khỏi xì xầm, tỏ ra ghen tỵ vì sự ăn ý quá kỳ lạ giữa hai người. Nhưng không ai có thể phủ nhận rằng câu đối của Thiên Lan và Tường Vi là một tác phẩm đầy ý nghĩa, làm lay động lòng người.
Đăng bởi | AnhSangLang |
Thời gian |