Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những Lựa Chọn Đau Đớn

Tiểu thuyết gốc · 1101 chữ

Mùa xuân đã qua đi, nhường chỗ cho những cơn mưa ngâu ướt đẫm đất trời. Thiên Lan vẫn sống trong thế giới được dệt bằng những lễ nghi, những quy tắc mà gia đình và xã hội mong muốn nàng tuân thủ. Những buổi tối lạnh lẽo, nàng vẫn ngồi trong căn phòng hoa lệ, giữa những chiếc đèn lồng sáng rực, đọc sách hoặc thêu thùa, nhưng lòng lại không thể yên bình.

Sự xuất hiện của Tường Vi đã làm xáo trộn những suy nghĩ trong đầu Thiên Lan. Mỗi lần gặp lại cô gái ấy, nàng lại cảm thấy mình như được thả mình vào một không gian tự do, không bị gò bó bởi những quy tắc của gia đình và xã hội. Nhưng đồng thời, sự tò mò về Tường Vi cũng dấy lên trong nàng những lo lắng về những điều mà mình chưa từng dám đối diện.

Ngày hôm nay, Thiên Lan lại vô tình gặp Tường Vi khi nàng đang đi dạo trong khu vườn rộng lớn của phủ Cao. Hôm nay trời nắng, ánh sáng chiếu xuyên qua những tán cây, chiếu lên những bông hoa đang khoe sắc. Tường Vi đang đứng bên hồ nước, ánh mắt cô gái ấy hướng về mặt nước, đôi tay mảnh khảnh khẽ vẫy nhẹ những cánh hoa rơi.

Thiên Lan không thể ngừng nhìn, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, như thể có điều gì đó vô hình kéo nàng đến gần Tường Vi hơn. Nàng bước nhẹ về phía cô gái, tiếng bước chân nàng khẽ vang trên những viên đá cuội dưới đất.

"Tường Vi..." Thiên Lan lên tiếng, giọng nói dịu dàng như một cơn gió.

Tường Vi quay lại, ánh mắt của cô thoáng ngạc nhiên rồi lập tức trở lại bình thản. "Chị lại đi dạo một mình sao?" Câu hỏi nhẹ nhàng, nhưng lại có một chút gì đó ẩn chứa sự tò mò.

"Tôi... thích yên tĩnh." Thiên Lan mỉm cười, ánh mắt nàng không thể giấu đi sự xúc động. "Còn em, sao lại đứng một mình ở đây?"

Tường Vi nhẹ nhàng quay lại nhìn hồ nước, đôi mắt có phần xa xăm. "Đôi khi, em chỉ muốn tìm một nơi để suy nghĩ. Trong lòng em có rất nhiều điều không thể nói ra."

Thiên Lan lặng lẽ quan sát cô, có điều gì đó trong lời nói của Tường Vi khiến nàng cảm thấy một sự đồng cảm sâu sắc. Nàng muốn hiểu hơn về cô gái này, muốn biết lý do vì sao Tường Vi lại cảm thấy cô đơn, mặc dù xung quanh cô luôn có người chăm sóc và yêu thương.

"Em có thể chia sẻ với tôi không?" Thiên Lan hỏi, giọng nàng nhẹ nhàng, như một lời mời gọi.

Tường Vi im lặng một lúc lâu, như đang đấu tranh với những suy nghĩ trong lòng. Rồi cô khẽ nói, giọng trầm xuống: "Gia đình em không giống như những gì người ta nghĩ. Mọi thứ không phải lúc nào cũng tốt đẹp như vẻ ngoài. Em luôn phải sống trong cái bóng của cha mình, một người quyền lực nhưng cũng lạnh lùng. Em không muốn theo con đường mà ông ấy đã chọn sẵn cho em."

Những lời nói của Tường Vi khiến Thiên Lan phải suy nghĩ. Cô gái này cũng giống như nàng, phải sống trong một thế giới mà những quyết định không thuộc về mình. Thiên Lan không thể không nghĩ đến những cuộc hôn nhân sắp tới mà mẹ nàng đã nhắc đến – những mối quan hệ được tính toán sẵn, những người mà nàng chưa bao giờ gặp nhưng đã bị ép buộc phải lựa chọn.

"Em muốn được tự do, được sống theo cách của mình." Tường Vi tiếp tục, đôi mắt sáng lên với một tia hy vọng. "Chị không thấy sao? Đôi khi, chúng ta cần phải có quyền quyết định về cuộc đời mình."

Lời nói của Tường Vi khiến trái tim Thiên Lan bối rối. Nàng cảm nhận được sự khao khát tự do trong những lời này, và một phần trong nàng cũng mong muốn có thể thoát khỏi những ràng buộc, thoát khỏi những lễ nghi và trách nhiệm của một tiểu thư.

"Chúng ta đều có những ước mơ riêng." Thiên Lan khẽ nói, mắt nàng lướt qua khu vườn, nhìn những đám mây trắng trôi lững lờ trên bầu trời xanh.

"Vậy, chị có bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ tất cả không?" Tường Vi nhìn nàng với đôi mắt sáng rực, như thể đang chờ đợi một câu trả lời.

Thiên Lan im lặng. Nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ những gì đã được gia đình sắp đặt cho mình. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, khi đứng trước Tường Vi, nàng cảm thấy có một cơn sóng mạnh mẽ xô đẩy những suy nghĩ của mình ra xa. Phải chăng nàng có thể thay đổi cuộc sống của mình? Phải chăng nàng có thể tự quyết định cho mình?

Nhưng có quá nhiều ràng buộc, quá nhiều trách nhiệm. Mẹ nàng, gia đình nàng, và cả danh dự của gia tộc Cao... Tất cả những điều đó như một gánh nặng mà Thiên Lan không thể dễ dàng bỏ qua.

Tường Vi nhìn nàng, dường như nhận thấy sự phân vân trong mắt Thiên Lan. "Em không ép buộc chị phải quyết định ngay bây giờ." Cô nhẹ nhàng nói. "Chỉ là em muốn chị biết rằng, đôi khi những quyết định lớn trong đời không phải là thứ mà ai đó có thể ép buộc ta. Nó phải đến từ chính trái tim của mình."

Thiên Lan nhìn Tường Vi, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Lần đầu tiên trong đời, nàng cảm thấy mình không đơn độc trong những suy nghĩ và khát vọng của mình. Có ai đó hiểu được, chia sẻ được những điều nàng chưa dám thổ lộ.

"Cảm ơn em." Thiên Lan khẽ nói, lòng nàng như dâng trào một niềm cảm kích sâu sắc.

Tường Vi mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng nụ cười ấy không phải là nụ cười vui vẻ, mà là một nụ cười mang theo sự thấu hiểu, như thể họ đang đứng bên bờ một con sông lớn, và cả hai cùng biết rằng sẽ có lúc họ phải bước qua con sông ấy, dù con đường phía trước có đầy rẫy khó khăn và thử thách.

Bạn đang đọc Dưới Mái Hiên Cấm Kỵ sáng tác bởi AnhSangLang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnhSangLang
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.