Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu chuyển thập thế (2)

Phiên bản Dịch · 1111 chữ

Mỗi một kiếp y đều có trải nghiệm khác nhau, mỗi một kiếp đều có một họ tên mới, mỗi một kiếp đều nếm đủ nhân gian cay đắng, mỗi một kiếp đều thể hội được ấm lạnh tình người.

Kiếp này lại để thân phận của y bỗng chốc trở nên cao quý, hoàng tử! Xuất thân này! Không cần phấn đấu cũng có thể an nhàn sung sướng sống cả đời, sinh ra đã mang theo thuộc tính phú quý của hoàng gia, ai còn phấn đấu chứ, an nhàn sung sướng nằm trên cao sơn của cung nữ không phải mỗi người đều có thể hưởng thụ được!

Nếu như bản thân y không phải là thân phận cửu chuyển thập thế, nếu như không phải mỗi một kiếp đều có họ tên khác nhau. Nếu như nhà y có mộ tổ, đây chẳng phải là bốc khói xanh mấy ngày liền sao, mới tu luyện được phúc phận kiếp này làm hoàng tử.

Nằm trên đùi mềm mại của cung nữ, y nhắm mắt suy nghĩ kiếp này nên như thế nào tiêu sái khoái hoạt mà sống, tiêu tiền lại không cần phải tính toán nữa! Mua quần áo lại không cần phải nhìn giá cả nữa! Đi nhà hàng lại không cần phải nhìn con số sau thực đơn nữa! Tổng kết một câu, vất vả lắm mới chuyển thế đến một kiếp cao quý như vậy, không ăn chơi trác táng, không tiêu tiền như nước đều có lỗi với hai chữ hoàng tử của bản thân!

Đúng vậy, nhất định sẽ còn có những hoàng tử khác nữa, thân là hoàng tử hoàng tôn, huynh đệ tỷ muội cùng cha khác mẹ nhất định sẽ không ít, bằng vào bản lĩnh nhìn người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ của chúng ta ở thế kỷ 21, chẳng lẽ còn không làm được bo bo giữ mình sao?

Chỉ cần chúng ta không tranh giành lợi ích với bọn họ, ai thích làm thái tử thì làm, ai muốn kế thừa hoàng vị thì kế thừa, dù sao cũng không liên quan đến ta, kiếp này của ta chính là đến hưởng thụ, các ngươi muốn huynh đệ tương tàn thì cứ việc tương tàn, dù sao lão tử kiếp này chính là đến hưởng thụ.

Nghĩ đến đây hài nhi hưng phấn hai chân đá loạn xạ, hai tay nhỏ hưng phấn nắm lấy tóc đen của cung nữ, nhịn không được dùng sức kéo mấy cái, không có cách nào, tuổi còn quá nhỏ thân thể còn chưa chịu sự khống chế của bản thân.

Tóc của cung nữ bị đau, nhỏ giọng kêu lên một tiếng, lập tức ôn nhu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của hài nhi giải cứu mái tóc của mình ra, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy cưng chiều nhìn y, dịu dàng nói: "Tay Lý Hoằng thật mạnh, sau này lớn lên nhất định là một hoàng tử lợi hại."

"Lý Hoằng? Ta tên là Lý Hoằng? Giang sơn của Lý gia? Lịch sử Trung Quốc trên dưới năm ngàn năm, có mấy triều đại họ Lý?" Đầu óc Lý Hoằng như bị đoản mạch.

Nếu như sinh ra vào thời đại Đại Đường, điều này... đây không phải là hiện tượng tốt đẹp gì, hoàng tử thời đại Đại Đường dường như không có mấy ai có kết cục tốt đẹp, sống đến chết... không đúng, bình an vô sự sống đến già không nhiều.

Hơn nữa thời đại Đại Đường này ở giữa còn có một nữ bá vương long, nhất đại nữ hoàng Võ Chiếu đó, nếu như sinh ra cùng nàng trong cùng một thời đại, bản thân chẳng phải là...chẳng phải là sống không đến già sao? Nói không chừng tuổi còn trẻ đã bị giết chết rồi.

Điều này... phú quý sao lại cách mình xa như vậy? Lý Hoằng đưa tay lên miệng cắn, cung nữ không ngại lần lượt giúp y lấy ra, cứ như vậy lặp đi lặp lại mấy lần, Lý Hoằng lại một lần nữa ngủ say.

Hài nhi mới sinh sẽ không hiểu thời gian đáng quý bao nhiêu, càng không hiểu thân là hoàng tử hoàng tôn, kỳ thật là bất hạnh lớn nhất đời người. Số phận và luân hồi sau khi để ngươi chuyển thế, luôn luôn cho ngươi đả kích nặng nề bất ngờ. Cho nên sau khi ngươi hiểu chuyện, luôn luôn đi cảm thán vận mệnh thật sự rất khốn kiếp, thật sự rất không công bằng! Thật sự rất trêu ngươi!

Mà đối với Lý Hoằng mà nói, cũng không cần phải đợi đến khi hiểu chuyện mới đi mắng chửi vận mệnh, hiện tại y đã muốn mắng, nhưng y chỉ biết khóc, còn chưa biết nói chuyện, cho nên y đang vừa khóc vừa mắng vận mệnh.

Cửu chuyển thập thế đầu thai vào hoàng gia, vận mệnh chiếu cố cho y một thân phận cao quý không cần phải lo lắng cơm ngày ba bữa, không cần phải lo lắng nhà dột mưa dột gió, hơn nữa còn ở trong hoàng gia.

Nhưng vận mệnh cũng rất công bằng, cho y một hoàn cảnh sống tàn khốc vô tình không nỡ nhìn thẳng, bất lực đối mặt! Đó chính là hiện thực khốn kiếp mà y phải đối mặt: cha y tên là Lý Trị, mẹ y tên là Võ Mị.

Y tên là Lý Hoằng, con trai thứ năm của Lý Trị, con trai trưởng của Võ Mị, làm thái tử 19 năm, mất năm 23 tuổi, được truy phong là hoàng đế; thụy hiệu: Hiếu Kính.

Sự ra đời của Ngũ hoàng tử Lý Hoằng đã mang đến cho toàn bộ hoàng cung một luồng sinh khí. Trên triều đình, chúng thần đối với chuyện của Lý Trị và Võ Mị, cũng đã không còn tiếng phản đối, tự nhiên lúc này cũng cảm nhận được niềm vui sướng của Lý Trị, thanh âm chúc mừng không dứt bên tai, cũng khiến cho Lý Trị long nhan đại duyệt.

Năm xưa không thể hạ sinh con nối dõi cho Thái Tông, Võ Mị được Lý Trị tiếp vào cung một năm sau liền sinh hạ hoàng tử, cũng khiến chúng triều thần cảm nhận được sự tồn tại mơ hồ của Võ Mị trong hậu cung.

Lý Trị vốn muốn cáo thiên hạ, cùng dân ăn mừng, đại xá thiên hạ lê dân bách tính, dùng cái này để biểu đạt niềm vui mừng được long tử của mình.

Bạn đang đọc Đường Mưu Thiên Hạ của Thanh Diệp 7
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi truyenlichsu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.