Lâm nhất xuất hiện chặn đường của Lý Tông Duệ , hai người đối diện nhìn nhau , Lâm nhất nói trước
" Vương gia lâu ngày không gặp ! "
" Cũng rất lâu rồi , ta chưa từng nghĩ mi lại có dã tâm lớn đến như vậy , năm đó có phải mi đã thông đồng cùng nhật ngân mưu hại ta "
" Chuyện xưa rồi mong vương gia ngài lượng thứ "
" Lâm nhất mi nghĩ có thể lấy được mạng của ta "
" Không thử thì không biết được vương gia xin nhẹ tay "
Lâm nhất bay lên cao và kết ấn phá quân và đọc thuật chú trụ thương , theo sau là hàng loạt con cáo xuất hiện , bọn chúng ngoại hình lông màu trắng và phát ra tiếng kêu vang lên đầy kinh dị
" Trăm nghe không bằng một thấy vậy đây là bạch kỷ hồ ly , trông thật quyến rũ "
" Tuy chúng nó đẹp nhưng không có nghĩa chúng vô hại "
" Bọn chúng cũng chẳng qua là hư ảnh của bạch kỷ hồ ly hàng thật , những con cáo này này sức mạnh không lớn bằng hàng thật "
" Vậy sao , vậy vương gia hãy xem sức mạnh tụi nó , XÔNG LÊN HẾT CHO TA "
Cậu mỉm cười dùng bàn tay chặn chúng lại , giống như có một bức tường vô hình chặn phía trước những con cáo trắng này không cách nào xông lên phía trước
" Các ngươi làm gì vậy còn không mau xông lên ! "
" Hoá minh cảnh tầng ba cũng chỉ có như thế thôi sao lâm nhất ! "
Lâm nhất tức giận , sắc mặt khó coi nhìn bức tường vô hình kia
" Không ngờ vương gia mạnh thật , đành vậy , ta chỉ có thể sử dụng toàn lực vậy ! "
Lâm nhất kết ấn Vũ Khúc , hàng loạt thanh trường kiếm xuất hiện bay lơ lửng trên không trung
" Đoạt mạng ! "
Lâm nhất gồng sức ở hai bàn tay và xuất hết kiếm lao về cậu , tông duệ mỉm cười búng tay ra trước , tất thảy thanh kiếm liền hoá thành một cơn gió mát mẻ
" Không thể nào ... Không thể nào ! "
" Bây giờ thì tới lượt ta "
Cậu dùng linh lực hoá hình thành cây súng ak tu vi dùng ra chỉ bằng một tu sĩ nguyên anh cảnh tầng một, khẩu súng bắn một phát đạn liền xuyên nhanh bắn thủng trán lâm nhất , tốc độ đạn bắn nhanh không thể nhìn thấy sức mạnh công phá lớn đến mức linh hồn của hắn bị bắn ra khỏi cơ thể , sức mạnh của chúa dù là dùng con hàng yếu nhất nhưng trong tay chúa lại là thứ vũ khí mạnh nhất vũ trụ
" Lâm nhất bye bye 🤗 "
Linh hồn lâm nhất như bị một lực vô hình kéo vào một lỗ đen không gian
" A ! ! ! ! "
Linh hồn hắn ta bị xuyên tới thế giới địa ngục , nơi mà cậu tạo ra để rèn luyện và rửa tội cho kẻ ác , một nơi đẹp đẽ cho những ác nhân
Cậu thúc ngựa chạy về vương phủ , lúc trở về cậu đứng hình , vậy mà đợi cậu lại có trăm ngàn con người , ông ngoại cậu còn mặc vương bào trên tay cầm mâm trầu đi đến chỗ cậu quỳ xuống kính cẩn cúi đầu nói
" Thần lê nguyên thống cúi chào thánh tổ bệ hạ "
" Ông ngoại người đang làm gì vậy (_) "
" Thần đã nghe mọi chuyện thì ra người chính là kiếp sau của thánh tổ cao hoàng đế , hạ thần thật vui mừng , thánh tổ chào mừng ngài quay trở về "
" Chúng thần kính chào thánh tổ cao hoàng đế , bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế "
Cậu nhướn mày đảo mắt nhìn hiện trường , thế mà hoàng tộc cũng tới đây , và thầy cậu cũng ở đây
" (•‿•) Thầy à ! "
Cậu xuống ngựa đỡ ông ngoại lên rồi ôn tồn nói
" Ông à mọi người đừng làm như vậy hài nhi làm sao đón nhận được nghi lễ lớn như vậy , tuy biết rằng là kiếp trước con là vua nhưng kiếp này con vẫn là cháu của người , dầu cho thế nào thì không thể thay đổi sự thật này "
" Thôi nào chúng ta hãy vào trong đi , MỌI NGƯỜI CŨNG QUAY VỀ ĐI ! "
" Bệ hạ người là vua tôi là thần nói như thế nào tôi vẫn phải hành lễ với bệ hạ , đây là phép tắc quốc gia , bệ hạ người tại sao không nói sự thật với thần ! "
" Ông ngoại à chúng ta cứ vào trong trước đã ! "
" Bệ hạ vẫn chưa trả lời câu hỏi của thần mà "
" Ông ngoại con... vì con không muốn làm vua nên con không nói cho người nghe "
" Bệ hạ... "
Lê Nguyên Thống quỳ xuống khóc rồi nói
" Xin bệ hạ hãy thương đất nước này mà làm vua , bệ hạ tài năng xuất chúng thiên hạ đều biết , nếu người khác làm vua chắc chắn không bằng người đâu bệ hạ à ! "
" Bệ hạ à , xin ngài hãy lên ngôi báu , bệ hạ à , xin ngài hãy lên ngôi báu ! "
Các quan chức đều đồng hô
" Bệ hạ cũng thấy rõ thiên hạ này đang lúc chiến loạn nếu không có người tài giỏi... "
" Lê Nguyên Thống ông quên mất lời tiên tri năm xưa của ta rồi à ! " .
Đăng bởi | Debach |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |