Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 716 chữ

" Hoàng tử chào mừng ngài quay về "

" Chào Cát Thúc "

" Hoàng tử đại vương đang đợi người trong đó "

" Ừ ! "

Cậu phất ống tay áo chắp hai tay vào sau lưng bước từng bước đến chỗ lê nguyên thống đang đứng

" Hài nhi bái kiến ông ngoại , ông ngoại vạn niên ! "

" Về rồi thì mai này đừng hành lễ nữa , chúng ta là ông cháu cơ mà "

Lê Nguyên Thống quay lưng lại nhìn cậu , ánh mắt ân cần chăm chú nhìn vào dáng người cậu

" Quả thật là đã trưởng thành nhiều , có một phong thái đế vương nên có , tốt lắm tốt lắm "

Lê Nguyên Thống đi đến chỗ cậu và đặt tay lên vai cậu nói

" Suốt thời gian qua cháu đã chịu khổ rồi , bây giờ cháu đã về nhà , ta sẽ bảo vệ cho cháu "

Ánh mắt quan tâm ấy của lê nguyên thống nhìn vào cậu khiến cậu cảm thấy có thể tin tưởng được người này

" Không biết ông ngoại gọi con về là có chuyện gì xảy ra ! "

Lê Nguyên Thống sắc mặt đổi sang nghiêm túc rồi nói

" Li nam quốc vừa gửi thông văn đến bọn họ muốn một trong hai vị hoàng tử đến miền nam làm phò mã "

" Cái gì ! , vậy là người chọn con đi ? "

" Không ! Người ta chọn là hoàng đệ của con lý nhật ngân "

" Thế cũng được nhưng mà tính tình của nó chắc là nó không đi đâu "

" Ừ ! Nên ta mới mời con về và ra lệnh ép nó đi ngay bây giờ luôn , ta cũng thuyết phục đại gia phong con làm đông cung đế tử "

" Hay đấy nhưng cháu nghĩ... không , cháu không muốn làm vua "

" Cơ đồ giang sơn này ta rồi cũng phải trao cho cháu , cháu không nghĩ nếu em trai cháu lên ngôi thì giang sơn này sẽ như thế nào , nó sẽ sụp đổ một cách nhanh chóng , chỉ có tài năng như cháu mới có thể gánh gồng giang sơn này "

" Ông ngoại à , cháu cũng không muốn giang sơn này sụp đổ trong tay thằng đó nhưng mà cháu kỳ thực rất không có hứng thú làm hoàng đế , cho nên ông ngoại người hãy soán ngôi nhà đại hùng đi "

" Hỗn láo ! "

" Làm sao cháu có thể nói ra lời đại nghịch bất đạo như thế "

" Bảo ta làm vua , nếu ta muốn làm vua ta làm từ lâu lẫn rồi , nhưng ta không làm , bá tánh trong thiên hạ cần một sự ổn định và ta có nợ với tiên đế , nhà lê nguyên ta chỉ có trung thành chứ tuyệt đối không bao giờ phản chủ "

" Vậy chúng ta phải làm gì , một giang sơn không thể vô chủ đâu "

" Cháu hãy làm vua đi "

" Không! "

Cậu dâng tay biểu cảm từ chối rồi quay lưng ra khỏi nơi này

" Cái thằng nhóc này "

Ở ngoài cậu vô tình gặp gỡ cậu của mình tức thế tử lê nguyên hành

" Xin chào cậu "

" Duệ nhi về rồi à "

Lê Nguyên Hành xoa đầu cậu cười ấm áp hỏi

" Dạ cậu ! "

" Hình như con cãi nhau với vương thượng hay sao "

" Cũng không phải là cãi vã gì chỉ là cháu không muốn lên ngôi vua thôi "

" Tiểu tử này , ngôi vua có độc hay sao mà mắc gì không nhận lấy "

" Chỉ là cháu không ưa thích hoàng quyền "

" Cái thằng tiểu tử này con còn muốn rong chơi tới khi nào "

Lê Nguyên Hành véo má cậu nói

" Được rồi được rồi để cháu suy nghĩ , cậu buông ra đi đau lắm"

Lý Tông Duệ vội chạy đi thật nhanh nếu không lại phải bị hối thúc nữa rồi

Bạn đang đọc Em Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Phu Quân Đấy ! sáng tác bởi Debach
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Debach
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.