Phần I: Sụp đổ - khởi đầu mới!
Kiran mặc dù mất bình tĩnh là vậy, song cậu đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tuân lệnh chạy đi. Giờ đây, chỉ còn lại Mira đang đứng ngẩn ngơ trong cung điện. Cô bần thần trong chốc lát, rồi hướng về phía khu quân đội bay đi…
Ngày 13 tháng 12 năm X13 lịch Seattle có thể coi là một ngày đen tối nhất lịch sử vùng đất Palian Lotus Seattle này. Hàng triệu cư dân đột nhiên dời khỏi vùng đất thánh theo nhiều hướng khác nhau, nhìn trên cao xuống trông như những đàn kiến đang rối loạn tìm nơi tránh cơn bão lớn. Không đợi họ kịp di chuyển hết, chỉ một giờ sau đó, những tiếng nổ đã bất ngờ vang lên khắp đại lục, những cột lửa nổi lên bao trùm khắp nơi. Những âm thanh chiến đấu vang lên khắp nơi, hàng vạn người dân xấu số không kịp chạy trốn đã chết trong chiến loạn.
Không một người dân sống sót nào biết rõ nguyên do của trận thần chiến này là gì cả. Thứ duy nhất còn lại trong ký ức của họ là những tiếng nổ đinh tai nhức óc, những ác ma như những bóng đen che rợp bầu trời cùng những vị sứ giả giáp trắng đang lao bất chấp vào những luồng sức mạnh không thuộc về loài người kia cùng màu đỏ của máu vương khắp đại lục…
Anna nhìn quang cảnh như địa ngục nơi xa, những ngọn tháp trắng trên đỉnh Oralier gãy vỡ, đổ sập, máu nhuộm đỏ cả dòng sông Seattle mà lòng đau nhói. Trong đôi mắt cô lúc này chỉ còn lại sự bất lực với sự sợ hãi tột cùng pha lẫn đau khổ. Miệng cô mấp máy như muốn nói gì đó, xong cô cắn chặt răng, xoay người bay đi, chỉ để lại một lời nói hơi chút nghẹn ngào vang vọng không gian:
- Những con dân Seattle, nhớ lấy lời ta, rời khỏi nơi này, 300 năm sau hãy…
Không ai biết được điều cụ thể gì đã xảy ra trong cái ngày khủng khiếp ấy, do đó, nó được ghi chép lại trong lịch sử Seattle một cách vô cùng mơ nhạt. "...Hàng loạt những tiếng nổ đột nhiên phát ra từ khắp nơi trên đại lục. Những âm thanh kêu cứu vang lên khắp nơi cùng mùi máu tanh xộc lên hòa với mùi khét của những công trình bị phá hủy… Màn đêm bao phủ bầu trời, sấm sét ngoằn ngoèo ngang dọc..." Đó là những ghi chép duy nhất về sự kiện ngày xưa đó...
300 năm sau…
Có lẽ 300 là một con số đủ lớn để xóa đi giấu vết chiến tranh đã từng xảy ra trên vùng đất này. Những hậu duệ của những con người, những vị thần năm xưa, dựa theo ý chỉ lâu đời được truyền lại, đã dần tụ hội để trở lại quê hương, trở lại vùng đất thánh Palian này.
Dẫu đã 300 năm trôi qua, dấu vết chiến tranh đã mờ nhạt đi rất nhiều, xong trận chiến kinh hoàng ấy đã tác động mạnh tới vùng đất nơi đây. Cao nguyên Đá vỡ đôi, tạo nên một thung lũng ở giữa, giống như có một thứ gì đó khổng lồ năm ấy đã chẻ đôi nó ra vậy. Một nửa những ngọn núi phía bắc biến thành một đống đá vụt, rừng Sương mù trông như bị cháy mất ba phần tư, vì nơi vốn dĩ là rừng giờ chỉ còn là cánh đồng cỏ hoang vắng,… Ngoài những dấu tích về mặt địa lý khác biệt với những ghi chép còn sót lại của những người dân năm đó, thì một điều kỳ lạ nữa là những công trình kiến trúc năm ấy giờ như bốc hơi khỏi thế gian, không phải là còn lại những tàn tích mà là hoàn toàn biến mất, giống như chúng chưa từng tồn tại, khiến những người đời sau hoàn nghi rằng liệu lịch sử có thật sự đúng rằng họ là những hậu duệ của những cư dân một vương quốc hùng mạnh trong quá khứ? Không ai biết rõ, cũng có thể là một phần hiểu quá rõ nhưng vì lý do nào đó lại chẳng nói ra, một phần thì không còn hứng thú mà tìm hiểu. Họ chỉ biết rằng, sắp tới, đây sẽ là nơi sinh sống mới của họ, mặc dù theo lịch sử ghi chép là từng xảy ra một điều kinh khủng vào 300 năm trước, song vùng đất này vẫn rất giàu tài nguyên, hơn hẳn những vùng ngoại vi kia…
Người dân giờ đây cũng đã khác so với trước, vì không phải thuần là hậu duệ cố nhân xưa. Giờ đây, những con người tới đây sinh sống có cả những con người mới lạ tới từ những vùng đất xung quanh đến tìm kế sinh nhai hoặc là làm một vài điều bí ẩn gì đó…
Đời sau của những cư dân năm xưa được cho là chạy về phương nam, dưới sự chỉ huy của Ardammar, người tự xưng là hậu duệ của một dòng dõi hoàng tộc, đã tự lập nên một vương quốc nhỏ, lấy tên là vương quốc Sophia. Ban đầu, người dân có vẻ không tín nhiệm lắm, song bằng khả năng xây dựng và quản lý tuyệt vời của mình, Ardammar đã tạo nên một Sophia giàu mạnh, mở rộng vương quốc tới gần rìa bờ sông Seatte. Những người dân đã có một cuộc sống thực sự hạnh phúc dưới sự cai quản của vị vua mới này, do đó, ngày càng nhiều người di cư tới và đặt niềm tin vào vị hoàng đế này.
Không thua kém, nơi phương bắc cũng có một một vương quốc được dựng nên bởi một người cũng tự xưng là hậu duệ hoàng tộc – Louis và vương quốc Gailu. Vương quốc này cũng rất phát triển và mở rộng tới bờ bắc sông Seattle. Hai đại quốc càng ngày càng phát triển, giao thương càng lúc càng mở rộng, người dân hai nước càng lúc càng chăm chỉ kiến thiết, phát triển, tìm hiểu, có lẽ bởi vì họ giờ đây muốn hướng tới, chạm tới được nền văn minh huy hoàng, bí ẩn năm xưa.
Cuộc sống nơi đây có lẽ sẽ tiếp tục bình yên và khôi phục lại huy hoàng năm xưa, nếu như bánh xe vận mệnh mệnh không tiếp tục quay và lại cuốn mọi thứ vào trong đó…
Ngày 4 tháng 6 năm X447…
Đã được hơn 100 năm kể từ ngày vùng đất này bình yên trở lại, có lẽ đây là mốc thời gian đánh dấu cho một điều chẳng lành đang sắp xảy tới...
Quốc vương hiện tại của vương quốc Sophia là Wood Assen băng hà, vị hoàng tử già Wood Aruba lên thay. Tuy nhiên, chỉ sau hai năm trị vì, Aruba đã biến mất một cách bí ẩn, để lại đứa con tuổi còn nhỏ Wood Assen II lên thay. Cũng từ đây, nội bộ Sophia bắt đầu trở nên lục đục. Chỉ trong vòng hai thập niên sau, dẫu cho Assen II vô cùng cố gắng xong đất nước càng ngày càng trở nên loạn lạc. Cướp bóc nổi lên khắp nơi, nhân dân lầm than, đất nước Sophia như đứng trên bờ vực sụt đổ. Cực chẳng đã, đang khi đất nước rối ren thì quốc vương Assen lại mất tích sau một vụ cháy lớn ngay tại hoàng cung của mình. Nhiều người cho rằng đây có thể là khởi đầu cho một âm mưu lớn. Có lẽ như để chứng minh cho lời nói trên khi mà ngay sau đó, thống chế Panche Desai đã tiến hành một cuộc đảo chính, lật đổ hoàng gia Sophia, tiến lên nắm quyền và biến Sophia thành một đế quốc không hơn kém. Phía Gailu cũng không khá hơn kể từ khi Sead Drucker lên thay, hắn ta cho thấy dã tâm to lớn của mình với mong muốn xâm lấn, thống trị toàn bộ vùng đất này bằng phương án bạo lực, cướp bóc. Cách thức cai trị tàn bạo, khốc liệt đã khiến Gailu biến thành một đế quốc tàn bạo. Hắn dần thu phục những khu vực tự do thuộc bờ bắc Seattle và đang nhăm nhe dần vương quốc…à không, phải là đế quốc Sophia nhỏ bé.
Lịch sử Seattle đã bước sang một trang mới, mặc dù vậy, những âm mưu, đau khổ, tội lỗi có lẽ vẫn chưa buông tha cho những người dân tội nghiệp của vùng đất này…
HẾT PHẦN I
P/s: Đây là phần mở đầu, là một phần đề cập sơ qua đến một số điều hay hoàn cảnh của nhân vật chính. Bắt đầu từ phần II sẽ là phần chính, bắt đầu mạch truyện và nhân vật chính. Cảm ơn các bạn đã theo dõi tới hết phần I này để có thể hiểu các tình tiết trong truyện hơn!
Đăng bởi | icehunter2002 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |