Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Ngươi Là Nhi Tử Của Tên Ngốc Kia?" (1)

Phiên bản Dịch · 1138 chữ

Hắn không chỉ muốn đánh bại Âu Dương Phong, mà còn muốn đạp nát lòng tự tôn, đồng thời dập tắt ý chí của toàn bộ tu sĩ Hoang Châu.

Thân thể Âu Dương Phong bê bết máu, nằm rạp trên đất.

Hơi thở yếu ớt, run rẩy như lão cẩu mất hết sức sống.

Nhưng trong mắt tu sĩ Hoang Châu, hình ảnh này lại như một ngọn núi sừng sững, đại diện cho lòng kiêu hãnh bất diệt của bọn họ.

“Tiền bối… đủ rồi…”

Nhiều tu sĩ Hoang Châu hai mắt đỏ hoe, nghẹn ngào cất tiếng, giọng đầy đau đớn.

“Lão tổ!!!”

Các đệ tử Bàn Sơn Tông gào khóc thảm thiết, tiếng khóc vang vọng khắp trời đất.

Âu Dương Phong khó nhọc chống kiếm, từng chút một đứng dậy từ mặt đất. Thân hình hắn có chút lảo đảo, nhưng vẫn cắn răng gượng vững.

Lão ngẩng cao khuôn mặt già nua đẫm máu, ánh mắt sâu thẳm lạ thường, tĩnh lặng tựa hồ nước không gợn sóng.

Hắn không nhìn về phía Trấn Nam Vương, mà chậm rãi đưa ánh mắt quét qua đám tu sĩ ngoại lai trên bầu trời.

“Vì khí tiết mà chết, đó là cái chết đáng giá.

Lão phu chỉ muốn nói với các ngươi một câu: Tu sĩ Hoang Châu... không thể nhục!!”

Giọng nói kiên định của Âu Dương Phong vang vọng khắp bốn phương, như tiếng chuông lớn gõ vào lòng người, khiến từng kẻ có mặt không khỏi rùng mình, nổi da gà.

"Tu sĩ Hoang Châu không thể nhục!!!"

Tiếng gầm giận dữ của lão như cơn sóng dữ ngập trời, chấn động cả mảnh thiên địa cằn cỗi của Hoang Châu.

Chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ tu sĩ Hoang Châu đồng lòng, sát khí ngút trời. Họ nhất loạt đứng dậy, đồng loạt tiến lên, tạo thành một bức tường người bảo vệ Âu Dương Phong ở phía trước.

Tất cả bọn họ, từ những tông môn lớn nhỏ, những gia tộc tu chân, đến các tán tu khắp chốn, đều đồng thanh gào thét.

Cả bầu trời lấp lánh ánh sáng thuật phát, không khác gì những con thiêu thân lao vào lửa.

“Chuyện này...”

Tu sĩ ngoại lai nhất thời ngây người, có chút hoảng loạn.

Dù rõ ràng tu sĩ Hoang Châu yếu thế hơn, nhưng khí thế bất khuất và quyết tâm liều chết này lại khiến người ta không khỏi cảm thấy rùng mình.

Quan trọng hơn là tình thế đã leo thang đến mức này, thực sự có vẻ như đám tu sĩ ngoại lai đang ỷ lớn hiếp nhỏ.

Nếu chuyện này truyền ra ngoài, danh dự của các thế lực bọn họ chắc chắn sẽ bị tổn hại, trở thành trò cười cho thiên hạ.

Trấn Nam Vương nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, nhưng rồi lập tức cười gằn, ánh mắt tràn ngập vẻ khinh miệt.

"Muốn lấy kiến đông cắn chết voi?

Hoang đường! Con kiến mãi mãi chỉ là con kiến!"

Nói rồi hắn tụ lực, chuẩn bị vung Hỗn Nguyên Chùy khổng lồ xuống, dồn toàn bộ sức mạnh để nghiền nát tất cả.

“Bảo vệ lão tổ!!!”

Tông chủ Bàn Sơn Tông hét lớn, giọng khàn đặc nhưng vang vọng mạnh mẽ.

“Tu sĩ Hoang Châu, toàn thể nghênh chiến!!”

Từ các tông môn, thế gia tu chân, đến các tán tu khắp nơi, ai nấy đều ngửa mặt lên trời gào thét. Những tiếng hét phẫn nộ hòa vào nhau, biến thành một dòng thác lửa sục sôi.

Ngay khoảnh khắc này, dị biến bất ngờ xảy ra.

Từ chân trời xa xôi, từng luồng khí tức khủng khiếp như thần long xuất thế đột ngột xuất hiện, mạnh mẽ cuốn tới tựa cơn bão.

Những luồng khí này mang theo sát khí không thể diễn tả, khiến cả bầu trời như rung chuyển, không gian mơ hồ gợn sóng.

Tất cả mọi người, dù là tu sĩ Hoang Châu hay đám tu sĩ ngoại lai, đều sững sờ quay đầu nhìn.

Có cường giả thâm sâu không lường được đang đến gần!

"Đó... đó là?!"

Nhiều người lập tức dựng tóc gáy, ánh mắt tràn đầy sự kính sợ khi nhìn về phương xa.

“A Di Đà Phật~”

Một nhóm tăng nhân khoác cà sa vàng sáng xuất hiện, miệng tụng niệm Phật hiệu.

Dưới chân là những đóa kim liên tỏa sáng rực rỡ nâng đỡ bước chân giữa hư không, mang theo một loại khí tức siêu phàm, thoát tục.

“Là Huyền Không Tự thuộc Phật Châu!”

Có người kinh hô.

“Hừ, thật là náo nhiệt.”

Một giọng nói uể oải nhưng sắc bén vang lên, cắt ngang sự tĩnh lặng.

Một nam tử mặc cẩm bào, tóc dài màu tím thẫm buông xõa ngang lưng, gương mặt tà dị, bước ra từ giữa không trung.

Trên tay hắn, chiếc quạt trắng khẽ lay động, toát lên vẻ tiêu sái, phong lưu.

Hắn ngồi vắt vẻo trên một cỗ chiến xa thanh kim hoa lệ, được kéo bởi chín đầu Giao Long khổng lồ. Mỗi một đầu Giao Long đều tỏa ra khí tức cường đại, toàn bộ chúng đều đạt cảnh giới Hóa Thần!

Dùng Giao Long cấp Hóa Thần làm tọa kỵ, đủ để thấy rõ nội tình của thế lực phía sau.

Xung quanh chiến xa là một đội ngũ bảo hộ hùng hậu. Những tu sĩ này đều có ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm, khí tức mạnh mẽ áp chế người đối diện đến mức không dám thở mạnh.

Nổi bật nhất trong số đó là ba tên thủ vệ đứng đầu, tu vi sâu không lường được.

Có người thầm thì: “Bọn hắn giết tu sĩ Hóa Thần như giết cẩu!”

“Đó… đó là…”

Một người run giọng, khó khăn thốt lên:

“Là thiếu chủ của đại thế gia tu chân đứng đầu Linh Châu, Tiết gia Tiết Thiên Nhất!”

Toàn bộ không gian tràn ngập áp lực.

Những cường giả hàng đầu từ khắp các châu dường như đều đang hội tụ về nơi này.

Sóng gió kinh thiên chắc chắn sắp sửa bùng nổ!

Oanh!!!

Lúc này, một nhóm người cuối cùng không chút nào che giấu uy áp, tức khắc hấp dẫn vô số nói ánh mắt khiếp sợ.

Ánh mắt Huyền Không Tự Tịnh Thiền đại sư lóe lên một tia kiêng kị, chắp tay trước ngực mặc niệm Phật hiệu.

Thiếu chủ Tiết gia sắc mặt u ám, nhưng cố nén không có phát tác.

“Lão thiên, cả người Vũ Hóa Môn Thanh Châu cũng tới!!”

Mọi người ồ lên.

...

Nhấn like chương sẽ tăng tỉ lệ rớt Tiên thạch dùng cho tu luyện tăng cấp nha các đạo hữu^^

Bạn đang đọc Gặp Mạnh Liền Mạnh, Tu Vi Của Ta Không Giới Hạn của Sử Thượng Tối Soái Tác Giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi orange34
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.