Thượng Thương Kiếp Quang! (1)
Nhìn thấy thanh niên tóc bạc đang lâm vào khốn cảnh, trái tim của rất nhiều tu sĩ Hoang Châu đều như treo trên cổ họng.
"Không xong rồi, Diệp sư đệ gặp nguy hiểm!"
Hư Hữu Niên cùng những người khác lo lắng nói.
Trong đám người này, chỉ có Hồng Thiên Diệp vẫn thản nhiên.
Nghe thấy những tiếng kêu la ồn ào xung quanh, hắn khoanh tay trước ngực, bĩu môi thầm nghĩ:
"Lũ kiến các ngươi thì biết cái gì?"
Từ sau lần chứng kiến sự bất phàm của Diệp Quân Lâm ở Ngụy quốc, Hồng Thiên Diệp đã đoán chắc rằng tên này nhất định còn hậu chiêu!
Đúng lúc này.
Dường như để xác minh phỏng đoán của hắn, Diệp Quân Lâm dưới sự vây công, càng lúc càng tỏ ra ung dung hơn.
"Đã vậy, để các ngươi nếm thử chiêu này đi."
Diệp Quân Lâm khẽ cười, thúc giục pháp lực đang sôi trào trong cơ thể, pháp lực điên cuồng tràn vào Chí Tôn cốt trong lồng ngực.
Đột nhiên có ánh sáng rực rỡ thần thánh bùng phát, quang huy vĩnh hằng bất diệt.
Tại vị trí lồng ngực của hắn dường như có một vầng liệt nhật đang được thai nghén, khí thế khủng bố tựa như muốn chấn nát tất cả!
"Xảy ra chuyện gì?!"
Vô số tu sĩ toàn thân run rẩy, mặt đầy kinh hãi.
Ầm!
Một đạo thần mang chói lọi vô cùng từ lồng ngực Diệp Quân Lâm bắn ra, tựa như thượng thương nổi giận giáng xuống thần phạt, muốn tiêu diệt vạn vật thế gian.
Đây chính là một môn đại thần thông thuộc về Chí Tôn cốt.
Thượng Thương Kiếp Quang!!
"Không tốt!"
Bảy tên trưởng lão Hợp Thể kỳ cảm nhận nguy cơ, toàn lực thôi động pháp bảo, ý đồ ngăn cản đạo thần quang diệt thế đáng sợ này.
"A..."
Tiếng kêu thảm thiết nối nhau vang lên.
Trước Thượng Thương Kiếp Quang khủng bố, Linh khí trong tay mấy tên trưởng lão rắc rắc vỡ nát.
Mất đi sự bảo hộ của pháp bảo, bảy tên trưởng lão kinh hoàng kêu lên:
"Nghiêm trưởng lão, mau cứu chúng ta!"
Nghiêm trưởng lão dẫn đầu đội ngũ không thể tiếp tục giữ bình tĩnh được nữa, hắn phải ra tay, nếu không trở về tông môn bàn giao thế nào?
Ầm!
Tu vi Hợp Thể kỳ đỉnh phong nháy mắt bộc phát.
Vù!
Một tòa tiểu tháp thanh đồng cổ xưa xuất hiện, tản mát ra khí thế đáng sợ.
Linh khí tam phẩm, Phù Đồ Tháp!
Tuy rằng chỉ hơn hai bậc so với Linh khí nhất phẩm, nhưng uy lực có thể nói là vượt xa gấp ngàn lần!
Nghiêm trưởng lão chính là dựa vào tòa tháp này mà được tôn sùng trong nhóm trưởng lão nội môn!
"Diệt cho ta!"
Nghiêm trưởng lão tay nâng Phù Đồ Tháp, phóng thích ra uy năng năng lượng cuồn cuộn đối đầu với Thượng Thương Kiếp Quang còn sót lại.
"Ha ha, đến hay lắm."
Diệp Quân Lâm hứng thú nói.
[Đinh, phát hiện ký chủ gặp phải công kích của địch nhân Hợp Thể kỳ đỉnh phong, hiện tại kích hoạt hiệu quả bị động gặp mạnh càng mạnh, nhận được tu vi Hợp Thể kỳ viên mãn!]
Ầm!
Trên thân Diệp Quân Lâm, khí tức cường đại hơn bộc phát, từ Hợp Thể trung kỳ trực tiếp tăng đến viên mãn.
Trong khoảnh khắc, Thượng Thương Kiếp Quang vốn đã suy yếu đột nhiên rực rỡ, cực kỳ kinh người!
"Ngươi, ngươi vậy mà ẩn giấu tu vi!"
Da đầu Nghiêm trưởng lão tê dại, tức muốn hộc máu.
Ầm ầm!!
Thượng Thương Kiếp Quang mãnh liệt quét tới.
“A...”
Bảy tên trưởng lão bùm bùm bùm nổ tung thành huyết vụ, thân tử đạo tiêu.
Chỉ có Nghiêm trưởng lão may mắn thoát thân, nhưng cũng toàn thân nhuốm máu, thương tích đầy mình, vẻ mặt kinh hoàng.
Hắn thật không ngờ, Hoang Châu lại xuất hiện một nhân vật hung tàn thế này.
Thế đạo, đã thay đổi rồi sao?
Việc cấp bách, phải bảo toàn tính mạng!
"Tiền bối, chuyện hôm nay chúng ta nhận thua, Vũ Hóa Môn tự nguyện rút khỏi tranh đoạt bí cảnh."
Nói xong, liền muốn xoay người rời đi.
"Ha ha, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?"
Diệp Quân Lâm thò tay ra, mái tóc trắng bạc bay múa, toàn thân tản ra khí thế Chí tôn lấn át nhật nguyệt tinh hà, ngạo thị thiên địa.
"Vẫn nên chết đi cho ta!"
Nghiêm trưởng lão thất thanh nói:
"Làm tuyệt như vậy, ngươi không sợ Vũ Hóa Môn trách tội sao!"
Bỗng nhiên, hắn như nghĩ ra điều gì đó.
"Đợi đã, ta hiểu rồi, thì ra Mộc trưởng lão chết trong tay ngươi!"
"Không sai, dù sao cũng đã đắc tội rồi, không giết thêm chút trợ hưng đây?"
Diệp Quân Lâm ha ha cười lớn.
Ầm!
Phù Đồ Tháp vốn đã có vết nứt giờ đã đi đến bờ vực tan vỡ.
Nghiêm trưởng lão khí tức suy yếu, hướng về phía thuyền hét to:
"Còn không mau đưa Thánh tử đi?! Mau lên!!"
"Nghiêm trưởng lão!"
Trên thuyền, sắc mặt Trần Kiêu trắng bệch, trong lòng dậy sóng.
Hắn không ngờ hung thủ giết phụ thân mình lại cường đại như thế.
Hoang Châu nhỏ bé sao lại có thể sinh ra loại cường giả này?!
Thật sự không có thiên lý!!
"Mau, mau đưa Thánh tử rời đi!"
Các tu sĩ Vũ Hóa Môn thần sắc hoảng loạn, liền dốc toàn lực thúc giục pháp bảo phi thuyền.
"Muốn chạy? Đều chết cho bản tọa!"
Hồng Thiên Diệp cười lạnh lập tức xông lên, bàn tay phóng ra ngọn lửa ngút trời, hóa thành hỏa phượng oanh kích phi thuyền.
"Đôi sư đồ này điên rồi..."
Chứng kiến cảnh tượng này, rất nhiều tu sĩ toát mồ hôi lạnh.
Đánh giết trưởng lão Vũ Hóa Môn, giờ còn muốn tiêu diệt thánh tử Vũ Hóa Môn!
Trời Đông Vực sắp sập xuống rồi!
"A Di Đà Phật~"
Một tiếng Phật hiệu vang lên.
Công kích của Hồng Thiên Diệp đều bị chưởng ấn Phật quang ngăn cản, một lão tăng khoác áo cà sa xuất thủ.
Là Huyền Không Tự, Tịnh Thiền đại sư!
Cũng nhờ hắn mà phi thuyền thuận lợi phá vỡ hư không chạy thoát.
Thấy con mồi từ tay mình trượt mất, trong lòng Hồng Thiên Diệp rất khó chịu, lạnh lùng nói:
"Lão lừa trọc, ngươi quản hơi nhiều rồi?"
Tịnh Thiền đại sư hai tay chắp trước ngực, vẻ mặt từ bi.
"Nữ thí chủ, oan oan tương báo khi nào mới dứt, vì sao phải đuổi tận giết tuyệt như vậy?"
"Nữ thí chủ..."
Đăng bởi | orange34 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 116 |