Thích Khách Thần Bí! (1)
Cầu nhỏ nước chảy, đình đài lầu các.
Trong lòng Tiết Thiên Nhất bừng lửa giận khi nghĩ lại cảnh mình trở thành trò cười tại yến tiệc.
Cảm giác uất nghẹn khiến hắn khó thở, chỉ muốn tìm người trút giận.
Dựa vào hơi men, hắn gầm lên với đám thuộc hạ:
“Gọi vài nữ nhân đến đây cho bản công tử! Ngay bây giờ!”
Cảm nhận được sự tức giận trong giọng nói của hắn, đám thuộc hạ biết chắc lại có người bị hành hạ đến chết.
Bọn hắn cúi đầu, khúm núm đáp:
“Tuân lệnh!”
Tiết Thiên Nhất say khướt, bước đi loạng choạng.
Một tên tùy tùng tiến lên định dìu đỡ, nhưng lại bị hắn thô bạo hất tay ra, còn quát lớn:
“Cút! Tất cả cút hết cho bản công tử!”
Người tùy tùng giật mình, lập tức rút lui, sợ bị vị thiếu chủ tính khí thất thường này giết chết.
Một mình đi trên con đường nhỏ dưới bóng râm, cơn gió nhẹ lướt qua giúp Tiết Thiên Nhất phần nào xoa dịu tức giận trong lòng.
Bỗng nhiên, một luồng sát khí khóa chặt lấy hắn.
"Vút!"
Một đạo đao mang màu mực kinh khủng xé tan không gian, định chém Tiết Thiên Nhất từ đầu đến hông thành hai mảnh.
Chiêu thức vừa nhanh vừa chuẩn, tựa như sấm sét giữa trời quang. Trong chớp mắt, ánh đao đã giáng xuống đầu mục tiêu.
"Ùng!"
Ngay lúc này, một luồng sáng tím từ người Tiết Thiên Nhất bạo phát cứng rắn chặn đứng đao mang, thậm chí còn phản kích.
“Ư a!”
Một tiếng rên đau đớn vang lên.
Người công kích phun một ngụm máu lớn, thân hình bị hất lui vài trượng, ánh mắt tràn đầy sự bất cam.
“Kẻ nào?!”
Bị tấn công bất ngờ, đầu óc đang mê man của Tiết Thiên Nhất bỗng chốc bừng tỉnh.
Hắn vội vàng quay người lại nhìn.
Trước mặt là một nam tử trung niên đội nón cói, râu ria xồm xoàm. Đôi mắt sắc như chim ưng tràn ngập hận thù, găm chặt vào hắn.
Trong lòng người đội nón cói như có sóng lớn cuộn trào.
Hắn không ngờ trên người Tiết Thiên Nhất lại có bí bảo, có thể phát huy tác dụng bảo mệnh vào thời khắc quan trọng.
Phải biết rằng hắn là tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ.
Theo lý, giết một tu sĩ Hóa Thần không khác gì bóp chết một con kiến. Vậy mà, không chỉ không giết được, ngược lại còn trọng thương!
“Ngươi to gan lớn mật! Dám ám sát bản công tử trên địa bàn Tiết gia?!”
Tiết Thiên Nhất vừa kinh hãi vừa tức giận.
Đây là địa bàn của Tiết gia, nơi có lão tổ Hư Tiên tọa trấn. Không ngờ vẫn có kẻ điên cuồng dám ra tay với hắn?
Không muốn sống nữa?!
Cùng lúc đó, động tĩnh ở đây đã thu hút sự chú ý của các thị vệ Tiết gia.
“Vút! Vút! Vút!”
Từ bốn phương tám hướng, vô số thần thức tập trung lại, từng luồng khí tức cường đại nhanh chóng tiếp cận.
“Ai dám gây rối ở đây?!”
Tiếng quát giận dữ liên tiếp vang lên.
Thấy đội hộ vệ đến gần, Tiết Thiên Nhất cười lạnh vài tiếng, định nói điều gì đó.
Nhưng bất chợt cảm thấy da gà nổi lên, cả người lạnh toát.
Người đội nón cói trước mặt đột nhiên tỏa ra sát khí đáng sợ hơn bao giờ hết.
Giọng nói trầm thấp vang lên như từ địa ngục, lộ rõ ý chí không màng sống chết:
“Chỉ cần có thể giết được súc sinh ngươi, cho dù ta phải mãi mãi không được siêu sinh thì đã sao?!”
"Ầm!"
Dường như thi triển một loại bí pháp nào đó, toàn thân Lệ Vô Kiếp tràn ngập huyết khí, tay cầm trường đao lao thẳng đến Tiết Thiên Nhất.
“Không ổn!”
Tiết Thiên Nhất rùng mình, vội giơ cây quạt gấp trên tay để chống đỡ.
Cây quạt này là Linh khí hiếm có.
Trong tay một tu sĩ Hóa Thần đã là một loại pháp bảo vượt xa tiêu chuẩn. Với người khác cùng cảnh giới, pháp bảo của nhiều nhất chỉ đạt tới Bảo khí.
"Vút!"
Lục quang lóe lên đón đỡ nhưng bị đao mang màu mực chém tan trong chớp mắt.
Tiết Thiên Nhất ra sức ném các pháp bảo hộ thân và phù lục, chỉ mong kéo thêm chút thời gian.
Nhưng đao mang màu mực, dưới sự điều khiển của người đội nón cói phá tan mọi trở ngại.
“Thiên Hành Bộ!”
Trong tình thế nguy cấp, Tiết Thiên Nhất thi triển thân pháp mạnh nhất của Tiết gia, tựa như xuyên thấu không gian, né tránh ánh đao hung hãn bám sát.
"Phụt!"
Một cánh tay đầy máu văng lên không trung, rơi "bõm" xuống hồ.
“Aaaaaa…”
Tiết Thiên Nhất ôm lấy phần tay cụt, gào thét thảm thiết.
Cố gắng chịu đựng cơn đau, ý niệm sống sót thúc đẩy hắn chạy trối chết.
“Chạy? Ngươi chạy đi đâu?”
Người đội nón cói với khuôn mặt dữ tợn, tay cầm trường đao tiếp tục truy sát.
“Người đâu! Mau cứu ta!”
Tiết Thiên Nhất kinh hoàng đến mức hồn phách muốn rời khỏi thân.
“Không được tổn thương thiếu chủ!!”
Một nhóm lớn thị vệ đầy giận dữ xông lên.
Trong đó, vài tên thủ lĩnh đạt tới Hợp Thể kỳ, vận dụng toàn lực để ngăn cản thích khách.
“Cản ta thì chết!”
Người đội nón cói bộc phát khí thế cuồng bạo, bất chấp thương tích đầy mình, điên cuồng chém giết mở đường máu.
Mặc dù ban đầu bị phản phệ và trọng thương, nhưng sau khi kích hoạt bí pháp, thực lực của hắn đã hồi phục phần nào.
Bất chấp cơn đau đớn xé da xé thịt, hắn nhất quyết phải chặt đầu Tiết Thiên Nhất, dù có trả giá bằng cả mạng sống.
“Chặn hắn lại!”
“Bảo hộ thiếu chủ!”
Tiếng quát tháo vang vọng, hiện trường rối loạn không thôi.
Thị vệ liên tục bị chém ngã, máu thịt văng tung tóe, mùi máu tanh nồng đậm tràn ngập không khí.
“Ầm!”
Vài tên thủ lĩnh thị vệ bị đánh bật ra xa, mặt lộ rõ vẻ chấn động.
“Tên điên, làm sao vẫn còn chống đỡ được đến giờ?”
...
Từ c81 mình bắt đầu đặt Vip.
C81-c100: 5 TLT
Các chương về sau đó là giá 25 TLT
Đăng bởi | orange34 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 150 |