Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một chưởng huỷ diệt Bình Nam học phủ

Phiên bản Dịch · 1587 chữ

Hai bên bắt đầu xuất hiện thương vong, trên không trung vô số thi thể rơi xuống như mưa rào.

Xung quanh tụ tập vô số người, ánh mắt đều tập trung về Bình Nam học phủ, tuy nhiên vì không muốn rước hoạ vào thân nên đều lựa chọn đứng xa.

Bình Nam phủ chủ nhìn chiến đấu bốn phía, lực lượng của học phủ lúc này đã tổn thất thảm trọng, số lượng học sinh cũng đã thương vong không ít.

Trong lòng hắn lo lắng, trong tay liền trực tiếp bóp nát một khối ngọc bội.

Thực lực đối phương không hề yếu hơn bọn hắn, thậm chí còn mạnh hơn không ít đem võ giả của Bình Nam học phủ liên tục đánh lùi về sau. Hiện tại hắn chỉ hi vọng lão tổ sớm xuất quan cứu vãn nguy nan của Bình Nam học phủ!

Đúng lúc này trung tâm của một ngọn núi bỗng nổ tung! từ trong đó xuất hiện một người có bộ dáng già nua từ từ bay lên đứng giữa không trung.

Động tĩnh lớn như thế lập tức thu hút sự chú quý của hai bên đang chiến đấu, song phương đều lâp tức dừng tay nhìn lão giả kia.

Người của Tô gia cùng Thiên Thu tông lui lại về phía trên linh chu,Tô Trạch Tắc nhìn mọi người một chút thấy có không ít người bị thương trên thân chi chít máu me.

Mà một bên kia.

"Là lão tổ, lão tổ đã xuất quan"

"Lão tổ đã xuất quan thì xem đối phương làm sao dám phách lối nữa?"

"Xin mời lão tổ xuất thủ đem kẻ địch giết sạch!"

Đám người Bình Nam học phủ nhìn thấy lão tổ nhà mình xuất quan thì như thấy được cứu tinh liền kêu gào nói.

Lão giả kia cũng không có để ý những lời nói của đám người Bình Nam học phủ mà đưa ánh mắt nhìn về phía đám người trên linh chu.

"Chu Đức Vũ" Lão tổ Bình Nam học phủ nhận ra người đứng trên linh chu chính là lão tổ Thiên Thu tông.

"Là ta" Chu Đức Vũ cũng không sợ, hắn tự nhiên cũng nhận biết lão tổ Bình Nam học phủ.

" Xem ra càng ngày lá gan của của Thiên Thu tông càng lớn, đã như vậy ta liền muốn lĩnh giáo một chút những năm này ngươi tiến bộ ra sao?" Lão tổ Bình Nam học phủ nhìn thấy tâm huyên của mình đã bị huỷ đi gần hết trong lòng tức giận cực độ, lời vừa nói xong thân ảnh liền biến mất trực tiếp động thủ.

Lão tổ Thiên Thu tông cũng không ở thế yếu, ngay lập tức đánh ra một chưởng.

Tuy nhiên, lão tổ Thiên Thu tông dưới một chưởng này lùi về phía sau ba bước.

"Ngươi đột phá đến Nguyên Cưởng cảnh trung kỳ rồi?"Lão tổ Thiên Thu tông cảm nhận được cường độ truyền đến trong tay, nếu không phải hắn đã luyện được một chút công pháp Dịch Cân kinh thì một trưởng này tuyệt đối không chỉ đơn giản là lùi lại ba bước như vậy.

"Ngươi còn có chút hiểu biết"

Lão tổ Bình Nam học phủ không để ý đến đối phương còn đang kinh hãi, trực tiếp lại đánh ra một chưởng nữa.

Lão tổ Thiên Thu tông cũng lập tức một chưởng nghênh đỡ, cho dù hắn không phải đối thủ nhưng dù gì cũng là một cường giả Nguyên Cương cảnh, không phải chưa gì mà đã đầu hàng.

Không nằm ngoài dự đoán của mọi người, do thua một tiểu cảnh giới lại cộng thêm lão tổ Thiên Thu tông cũng không phải thiên kiêu đỉnh cấp cho nên vết thương trên người càng ngày càng nặng.

Hắc Bạch Song Sát thấy thế thì liền trực tiếp nghênh đón.

Hai người bọn họ đều là thiên kiêu công pháp tu hành cũng không tầm thường. Đặc biệt nhân lúc lão tổ Nam Bình học viện không để ý mà cho hắn một chiêu Cửu Âm Bạch Cốt Trảo làm hắn không kịp trở tay.

Lão tổ Nam Bình học viện càng đánh càng tức giận, rõ ràng tu vi của hai người kia không cao nhưng mà càng đánh càng hăn, hơn nữa còn là lấy một đánh ba khiến hắn liên tục trọng thương, không thể làm gì được, đúng là ức hiếp người già mà!

"Chu lão quỷ! chúng ta không thù không oán, có chuyện gì có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện!"

Lão tổ Nam Bình học viện càng đánh càng kinh hãi nếu cứ tiếp tục như vậy người thua nhất định sẽ là mình.

Chu Đức Vũ thấy thế thì quay đầu làm như không thấy được dáng vẻ bi thảm của lão tổ Nam Bình học viện , ngươi đừng nhìn ta với ánh mắt đấy, ta cái gì cũng không biết, ta chỉ làm theo mệnh lệnh của Tô gia mà thôi.

Tô Trạch Tắc nhìn về phía không trung.

"Dừng tay lại đi!"

Ngay vừa lúc nãy hắn vừa được Hắc Bạch Song Sát truyền âm nói rằng bốn phía có không ít cường giả mạnh mẽ đang nhìn trộm bọn họ, trong đó có một chút khí tức mạnh mẽ, hai người bọn họ cũng không phải là đối thủ.

Sau khi Hắc Bạch Song Sát nghe được thì trực tiếp dừng tay, hạ xuống đứng trên linh chu.

"Tiểu hữu, không biêt Bình Nam học phủ ta có chỗ nào đắc tội ?". Lúc này hắn cũng rõ ràng, một người chỉ có tu vi Thiên Võ cảnh viên mãn nhưng mà lại là người quyết định tất cả mọi việc ở đây.

Tô Trạch Tắc cũng không có quan tâm đến lão tổ Nam Bình học viện, trưc tiếp lấy lá bùa lấy từ bảo khố gia tộc trong không gian giới ra sau đó rót linh lực vào.

Sau khi lá bùa đốt cháy liền hoá thành một đạo ánh sáng xông thằng tới chân trời, ánh sáng hình thành một bàn tay to lớn đánh về hướng Bình Nam học phủ.

Những học sinh và lão sư thấy thế thì sửng sốt hoảng sợ, cũng may là phủ chủ Bình Nam học phủ kịp phản ứng lập tức mở ra đại trận.

Bất quá đại trận phòng hộ cũng chỉ chặn được bàn tay lớn kia hai giây mà thôi sau đó liền bị một chưởng đánh nát.

"Không tốt" Những lão sư thấy đại trận bị phá nát thì thay nhau thi triển thẩn thông đem mình và các hậu bối chạy khỏi Bình Nam học phủ, nếu không thể chạy thoát thì chỉ có thể chết không thấy xác.

Đối với việc này thần sắc Tô Trạch Tắc cũng không thay đổi, mạnh được yếu thua, huống hồ lúc trước hắn đã khuyên bảo qua mà bọn chúng không nghe, bây giờ có như thế nào cũng không thể trách hắn.

Toàn bộ Bình Nam học phủ ngoài trừ lão tổ cùng các lão sư và học sinh kịp tránh thoát thì hầu như chết gần hết. Ngay cả lão tổ Nam Bình học viện thoát được thì cũng bị mất một cánh tay phải, thực lực chỉ phát huy ra được Chân Võ cảnh sơ kỳ.

"Đem hắn mang đi sau đó chúng ta trở về gia tộc"

Hắn tin một bàn tay vừa rồi đã chấn nhiếp không ít người.

Huỷ diệt Bình Nam học phủ chỉ là bắt đầu mà thôi.

Hắn là phụ thân của Tô Mặc nên tự nhiên biết những kẻ cầm đầu còn chưa phải đền tội.

Nếu không phải do thiếu niên kia thì làm sao Bình Nam học phủ lại có thể tự nhiên phế đi đan điền của Tô Mặc, còn trục xuất hắn khỏi học phủ.

Bất quá, hiện tại Tô gia đành phải nhẫn nhịn thêm một chủt nữa.

Sau đó Tô Trạch Tắc cùng đoàn người tiến lên linh chu rời đi.

"Đừng để ta phải động thủ" Chu Đức Vũ nhìn về phía lão tổ Nam Bình học viện đang nằm trên mặt đất nói.

Lão tổ Nam Bình học viện cũng biết mình không còn đường thoát nên chỉ có thể giơ tay chịu trói.

"Sư tôn, Bình Nam học phủ này cứ như vậy mà bị tiêu diệt sao?"

Sở Nam có chút khó tin, hắn đứng ở xa như vậy nhưng khi nhìn thấy bàn tay khổng lồ kia vẫn có cảm giác không thở được.

"Đúng vậy, xem ra lai lịch của những người này cũng không đơn giản"Lão giả kia thở dài nói, linh chu thì còn chấp nhận được, nhưng ngay cả linh phù bọn họ cũng có, chẳng lẽ những thế lực này tới từ Thần Châu? Nhưng mà người của Thần Châu sao lại tới nơi này, chẳng lẽ là báo thù sao?

"Ngươi có hứng thú đi xem một chút không?: Lão đầu kia hỏi Sở Nam.

"Hả? Còn đi theo sao?" Sở Nam có chút im lặng, người khác thấy sự việc còn cầu mong chạy nhanh để mà thoát, ngươi thì còn muốn đi theo xem náo nhiệt.

Tuy nhiên Sở Nam cũng chỉ phàn nàn vài câu trong đầu sau đó vẫn quyết định đuổi theo.

Nhưng mà ta lấy gì đuổi theo linh chu đây?

Bạn đang đọc Gia Tộc Của Ta Toàn Viên Ngón Tay Vàng ( Bản Dịch) của Trần Chu Lý Học
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi B3haihaunamdinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.