Niềm vui của thiên tài, người thường không thể tưởng tượng nổi! (1)
Linh khí xung quanh càng dồi dào, quá trình cảm khí càng nhanh càng nhẹ nhàng.
Nghe nói một số đệ tử đại gia tộc cảm khí, làm cho người ta trực tiếp ngâm ở trong linh dịch, một số thế lực đỉnh cấp càng khoa trương hơn, trực tiếp mang người đi tới chỗ trung tâm linh mạch.
Những người này từ điểm xuất phát đã dẫn trước đại bộ phận tu sĩ.
Từ Khinh Chu ngồi trên bồ đoàn, chỉ chỉ đối diện.
Thiếu niên Từ Mục Ca thấp thỏm ngồi đối diện hắn.
[ Tộc trưởng tự mình chỉ đạo, nếu ta có thể tu luyện còn tốt, nếu như không thể tu luyện sẽ xấu hổ biết bao. ]
Từ Khinh Chu cười nhạt một tiếng.
“Thả lỏng một chút, ngộ tính căn cốt của ngươi cũng không có vấn đề.”
Từ Mục Ca ngẩn ra: “Ý của người là ta có thể tu luyện, trở thành tu sĩ cường đại?”
Từ Khinh Chu gật đầu.
Điều này khiến Từ Mục Ca vui vẻ đến phát điên.
Tu tiên trường sinh, tiêu dao nhân gian, đây chính là giấc mộng từ nhỏ của hắn.
Chỉ là hắn còn chưa kịp mặc sức tưởng tượng tương lai, Từ Khinh Chu đã lấy ra một quyển sách, đưa cho hắn.
“Đây là Hành Khí quyết cơ sở nhất, ngươi xem trước một chút, có gì không hiểu có thể hỏi ta bất cứ lúc nào.”
Từ Mục Ca tiếp nhận sách, lật xem, rất nhanh liền xem xong.
“Cảm giác rất đơn giản, không có chỗ nào không hiểu.”
Trong lòng Từ Khinh Chu chấn động, nói: “Vậy thì dựa theo trong sách nói, thử nghiệm cảm khí.”
“Được.”
Từ Mục Ca thành thành thật thật dựa theo phương thức trong sách nói, nhắm mắt ngưng thần, cảm ngộ linh khí trong thiên địa.
Sau khi thành công cảm khí chính là dẫn khí nhập thể.
Đem linh khí nhét vào trong cơ thể, thông qua kinh mạch vận chuyển đến tứ chi bách hài, ở trong quá trình này, linh khí sẽ cường hóa một chút xíu huyết dịch, xương cốt, kinh mạch, da thịt của bản thân.
Theo mỗi chu kỳ vận chuyển lớn, thân thể sẽ càng ngày càng mạnh mẽ.
Từ Khinh Chu suy nghĩ trong lòng.
“Từ khi cảm khí dẫn khí vào cơ thể thành công, đến cảnh giới Thối Thể sơ kỳ, nếu không nhờ vào sức mạnh bên ngoài, thường mất khoảng năm ngày đến nửa tháng, không biết Mục Ca, người được hệ thống đánh giá là thiên tài đỉnh cấp, sẽ mất bao lâu.”
Đúng lúc này, Từ Khinh Chu đột nhiên mở to mắt, như thể nhìn thấy cảnh tượng khó tin nhất trên thế giới này.
“Hả??”
Thần thức của Từ Khinh Chu nhìn thấy từng luồng linh khí đang bị Từ Mục Ca hút vào cơ thể.
Mới qua bao lâu mà ngươi đã bắt đầu dẫn khí vào cơ thể rồi sao??
“Cái này cái này... Không hợp lý a!!”
Từ Khinh Chu ngạc nhiên như thể lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng tu sĩ chiến đấu sau khi xuyên không, có cảm giác tam quan sụp đổ.
Những năm qua, hắn cũng nghe nói về những câu chuyện về thiên tài của một số môn phái nào đó, nhưng chưa bao giờ nghe nói ai có thể cảm khí dẫn khí vào cơ thể nhanh như vậy.
Mới qua bao lâu? Mười hơi thở?
Từ Khinh Chu không khỏi hít sâu mấy hơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại trái tim đang xao động của mình.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng, thiên địa linh khí đang điên cuồng tràn vào trong cơ thể Từ Mục Ca.
Tốc độ hấp thu linh khí này khiến Từ Khinh Chu hơi lo lắng, không phải tiểu tử này sẽ bạo thể mà chết đấy chứ?
Từ Khinh Chu lẳng lặng đứng ở một bên, cứ như vậy qua một canh giờ.
“Oanh!!”
Từ Khinh Chu có thể cảm nhận được rõ ràng, khí tức của Từ Mục Ca đã xảy ra thay đổi rất lớn.
Từ một người bình thường, biến thành tu sĩ Thối Thể cảnh.
Nói cách khác, người khác muốn năm ngày đến nửa tháng, Từ Mục Ca chỉ dùng một canh giờ!!
Lúc này Từ Mục Ca cũng mở mắt ra.
“Thúc, có phải ta đột phá rồi không?” Từ Mục Ca không quá khẳng định hỏi.
Thần sắc Từ Khinh Chu phức tạp gật đầu.
“Vậy thiên phú của ta, là tốt hay là xấu?” Từ Mục Ca tò mò hỏi.
Hiện tại, thiên tài nhanh nhất mà Từ Khinh Chu nghe nói qua hình như cũng mất một ngày, hơn nữa còn là ở nơi có linh khí cực kỳ dồi dào.
Bởi vậy tốc độ này Từ Mục Ca chưa từng nghe thấy, chưa từng thấy.
Giống như kiếp trước thi đại học, người bình thường mười tám tuổi thi vào đại học bình thường, người thông minh mười tám tuổi thi vào đại học trọng điểm, Từ Mục Ca trực tiếp ở tám tuổi tự học đạt điểm tối đa.
Điều này khiến người ta không khỏi cảm thán.
Đây còn là người sao?
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc và khoa trương của Từ Khinh Chu, hắn có chút thấp thỏm với Từ Mục Ca hoàn toàn không biết gì về việc tu luyện.
“Sao vậy chú? Tư chất của con rất kém cỏi sao?”
Ý thức được mình có chút thất thố, Từ Khinh Chu vội vàng điều chỉnh một chút.
“Không không không, hoàn toàn ngược lại, tư chất của con rất tốt rất tốt, là thiên tài chân chính!!”
Từ Mục Ca nửa tin nửa ngờ, theo bản năng hỏi lại: “Thật hay giả?”
“Thật!” Từ Khinh Chu khẳng định trả lời.
Lúc này Từ Mục Ca mới tin, vì vậy khóe miệng hơi giương lên, trên mặt lộ ra một bộ dáng tươi cười dương dương đắc ý, vô cùng đắc ý.
Đăng bởi | HoangYen1990 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 47 |