Gặp phải một chút cám dỗ nhỏ nhoi mà đã không chịu nổi sao? (2)
Từ Mục Ca bừng tỉnh đại ngộ.
Linh thạch không dễ có được, đối với tu sĩ tầng dưới chót mà nói, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm.
Từ Khinh Chu lấy linh thạch ra, chuẩn bị đặt phòng.
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên từ bên cạnh.
“Chờ một chút, Từ lão đệ, gian phòng này có thể nhường cho ta được không?”
Từ Khinh Chu quay đầu nhìn lại, phát hiện một nam tu trung niên cười trừ nhìn hắn, bên cạnh hắn cũng có một thiếu niên đi theo.
Nam tu trung niên tên là Thôi Đại Dân, có chút quan hệ với Từ Khinh Chu.
Hắn hơi mập mạp, tai to mặt lớn, thoạt nhìn không giống như là tu sĩ, càng giống như một thương nhân giàu có.
“Hóa ra là ngươi, lời của người khác ta còn có thể cân nhắc, lời của ngươi thì không cần cân nhắc, không cho.”
Từ Khinh Chu nói xong trực tiếp đưa linh thạch qua, đặt phòng cuối cùng.
Năm đó hai người bọn họ lần đầu tiên gặp mặt là ở một buổi đấu giá, vì tranh giành một gốc linh thảo mà kết thù.
Sau đó lại gặp nhau trong một lần khám phá di tích, Thôi Đại Dân bày kế phục kích Từ Khinh Chu, may mắn là Từ Khinh Chu cảnh giác cao, nếu không ít nhất cũng phải bị trọng thương.
Tuy nhiên lúc ấy Từ Khinh Chu cũng phá hủy bẫy của hắn, khiến hắn công cốc.
Gia tộc Thôi Đại Dân ở cách Vân Sơn thành không xa, thỉnh thoảng sẽ có giao lưu.
Vì vậy những năm gần đây, hai người họ cọ xát không ngừng, tuy nói không phải thâm cừu đại oán gì, nhưng cũng đều nhìn đối phương không vừa mắt, muốn trừ khử cho thống khoái.
“Ngươi!!”
Thôi Đại Dân trừng mắt, giơ tay tức giận chỉ vào Từ Khinh Chu.
Hắn lớn hơn Từ Khinh Chu mười mấy tuổi, trước đó vẫn luôn mạnh hơn Từ Khinh Chu, nhưng thiên phú của hắn bình thường, cũng không cố gắng lắm, dựa vào tài nguyên trong nhà cho, gần đây mới đột phá đến Huyền Đan trung kỳ.
Hắn vốn tưởng rằng về sau có thể ổn áp Từ Khinh Chu một đầu, không nghĩ tới gia hỏa này vậy mà cũng đột phá, cùng cảnh giới với mình, vì vậy lời hung ác đến bên miệng lại thu trở về.
Chú ý tới Từ Mục Ca bên cạnh Từ Khinh Chu, Thôi Đại Dân nhếch miệng cười nói.
“Tiểu tử này là gia tộc của ngươi nhỉ, cũng muốn bái nhập Linh Nguyệt tông? Linh Nguyệt tông cũng không phải thứ mặt hàng gì cũng muốn.”
Từ Khinh Chu liếc mắt nhìn hắn: “Cho nên các ngươi có thể trở về.”
Lần này Thôi Đại Dân cũng không tức giận, ngược lại cười ha ha, chỉ chỉ thiếu niên phía sau mình.
“Căn cốt của con ta rất tốt, ngộ tính siêu nhiên, tất nhiên sẽ bái nhập Linh Nguyệt tông, nói không chừng còn có thể được một trưởng lão nào đó nhìn trúng thu làm đệ tử.”
“Nếu bây giờ ngươi nhường phòng cho ta, nhận lỗi với ta, đợi sau này vào Linh Nguyệt Tông, ta có thể bảo con trai ta chiếu cố hắn một phen.”
“Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tiểu tử này cũng có thể gia nhập Linh Nguyệt Tông.”
Từ Khinh Chu còn chưa nói gì, Từ Mục Ca bên cạnh đã khoanh tay, vẻ mặt ghét bỏ nói.
“Cái đồ chơi cứt chó gì, còn muốn chiếu cố ta?”
Miệng hắn cực kỳ thối, trực tiếp làm cho cha con Thôi Đại Dân đều nóng mặt, tính công kích này Từ Khinh Chu rất hài lòng.
“Ngươi muốn chết!!”
Con trai Thôi Đại Dân, Thôi Sơn còn quá trẻ, một câu liền nóng nảy, lúc này liền muốn động thủ, trực tiếp bị cha hắn ngăn lại.
Đây chính là thành Linh Nguyệt, đừng nói bọn họ, cho dù vương công quý tộc của Đại Tề đến cũng không thể động thủ trong thành.
Thôi Đại Dân nói: “Nơi này không thể động thủ, đợi đến Linh Nguyệt Tông, ngươi có thể chiếu cố tốt vị tiểu sư đệ này rồi.”
Hai chữ chiếu cố lần này, nói đặc biệt nặng.
Thôi Sơn nhếch miệng cười, nhìn về phía Từ Mục Ca, “Hy vọng ngươi cũng có thể gia nhập Linh Nguyệt Tông, tiểu sư đệ của ta.”
Không chỉ tài năng của bản thân tốt hơn hắn, tu vi cũng đã là Thối Thể hậu kỳ, đến lúc đó vào Linh Nguyệt Tông, còn không phải tùy tiện bắt nạt tiểu sư đệ Thối Thể tiền kỳ như hắn hay sao.
Từ Mục Ca bĩu môi, vẻ mặt khinh thường, hắn cảm thấy nhân vật nhỏ như vậy cũng không tính là chướng ngại vật trên con đường tu luyện của mình, chỉ có thể coi là một viên đá to bằng hạt gạo, giẫm qua cũng không có cảm giác.
Cầm lấy ngọc bài có thể mở ra cấm chế cửa phòng khách, hai người lên lầu.
Chỉ là không ngờ, Thôi Đại Dân không biết thông qua thủ đoạn gì, cũng đặt được một gian phòng, ở ngay sát vách phòng của Từ Khinh Chu bọn họ.
Lúc xuống lầu ăn tối, bọn họ lại chạm mặt một lần nữa, tránh không được lại là vài câu chế giễu.
Lãnh thổ vương triều Đại Tề rộng lớn, ngoại trừ hoàng thất là thế lực đỉnh lưu ra, có ba thế lực mạnh nhất, Linh Nguyệt Tông chính là một trong số đó.
Linh Nguyệt Tông cắm rễ nhiều năm ở vương triều Đại Tề, có liên hệ mật thiết với các loại chuyện này.
Ví dụ như có không ít quan viên vương triều đưa con nối dõi đến Linh Nguyệt Tông tu luyện, đệ tử rời khỏi Linh Nguyệt Tông cũng sẽ kiêm nhiệm chức quan ở trong vương triều.
Đăng bởi | HoangYen1990 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 153 |