Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi mới gặp chuyện không may, cả nhà ngươi đều gặp chuyện không may!

Phiên bản Dịch · 1029 chữ

Đầu tháng bảy hàng năm, là ngày Linh Nguyệt tông tuyển nhận đệ tử, có hằng hà thiếu niên ôm mộng tưởng đi vào Linh Nguyệt tông, kỳ vọng mình có thể bái nhập Linh Nguyệt Tông, đạp tìm trường sinh đại đạo.

Những thiếu niên tới đây, phần lớn đều là đã cảm khí thành công, xác định có thể tu luyện.

Một bộ phận còn lại là thiếu niên ôm ấp lòng hướng tới đối với tu luyện, họ không có điều kiện cảm khí, cũng không biết làm sao kiểm tra đo lường thể chất căn cốt, đến là vì thử thời vận một chút.

Là tông môn đỉnh cấp của vương triều, Linh Nguyệt tông đương nhiên không phải ai cũng muốn, những người có thể được Linh Nguyệt tông thu vào tông môn đều có thiên phú tổng hợp xuất chúng.

Hoặc là căn cốt thể chất tốt, hoặc là ngộ tính tốt, quá bình thường là không vào được Linh Nguyệt Tông.

Vì vậy Linh Nguyệt Tông có một khảo hạch nhập môn, khảo hạch bắt đầu vào giữa trưa, có vài người trời vừa sáng đã đến nơi.

Ngươi không cần biết có thể thông qua khảo hạch hay không, ngươi liền nói tới sớm không sớm đi!!

Từ Khinh Chu và Từ Mục Ca rời khỏi thành Linh Nguyệt, vừa nhảy lên phi thuyền, cha con Thôi Đại Dân Thôi Sơn lái phi toa từ phía sau phi nhanh qua.

Lúc đi ngang qua, Thôi Đại Dân còn nhìn Từ Khinh Chu một cái giống như khiêu khích.

“Ngây thơ.”

Từ Khinh Chu hừ lạnh một tiếng, bấm một đạo pháp quyết, phi chu bỗng nhiên tăng tốc đuổi theo.

Linh Nguyệt thành cách sơn môn Linh Nguyệt tông chỉ có khoảng ba trăm dặm, dọc theo con đường này, Từ Khinh Chu và Thôi Đại Dân điều khiển pháp bảo phi hành một mực âm thầm phân cao thấp, tương đối tốc độ.

Mặc dù thắng đối phương không có bất kỳ lợi ích gì, nhưng chính là muốn thắng.

Đáng tiếc tu vi của hai người bọn họ giống nhau, nhưng pháp bảo phi hành lại có phẩm giai khác biệt.

Từ Khinh Chu lái chính là Hoàng giai thượng phẩm, Thôi Đại Dân lái cũng là Huyền giai hạ phẩm.

Vì vậy về tốc độ, kém hẳn một bậc.

Cuối cùng Thôi Đại Dân đến sơn môn Linh Nguyệt tông trước một bước.

Hắn ta một mặt đắc ý, giống như tướng quân đánh thắng trận, ngẩng đầu đứng trên phi toa, chắp tay sau lưng, nheo mắt liếc Từ Khinh Chu một cái.

“Thì ra đây chính là giới hạn của ngươi, ta còn chưa dùng hết toàn lực.”

Thôi Sơn cũng trừng mắt nhìn Từ Mục Ca, rất đắc ý.

Từ Khinh Chu im lặng một lúc.

Mặc dù Thôi Đại Dân ỷ vào pháp bảo phi hành tốt hơn mình mới thắng, nhưng thắng chính là thắng, ai bảo mình không có pháp bảo tốt, thế giới này không có công bằng đáng nói.

Thôi Đại Dân có thể có pháp bảo phi hành cấp Huyền hạ phẩm, chủ yếu là vì thực lực tổng hợp của gia tộc hắn mạnh hơn Từ gia rất nhiều.

Nếu không phải Thôi Đại Dân không đủ quyền phát biểu trong gia tộc, có lẽ hắn ta đã sớm dẫn theo cao thủ của gia tộc, xử lý Từ Khinh Chu rồi.

Từ Mục Ca âm thầm nghĩ trong lòng.

[Vốn dĩ ta khinh thường không thèm để ý tới loại nhân vật nhỏ như Thôi Sơn, nhưng các ngươi đã nhảy như vậy, vậy thì phải chuẩn bị tốt để bị đánh mặt.]

Lúc này trước sơn môn Linh Nguyệt tông, người đông nghìn nghịt, ít nhất cũng tụ tập mấy vạn người.

Đương nhiên, mấy vạn người này không phải tất cả đều muốn bái nhập Linh Nguyệt Tông.

Có một bộ phận giống như Từ Khinh Chu và Thôi Đại Dân, là tới tặng người.

Còn có một bộ phận là của thế lực khác, họ đến đây mục đích rõ ràng, đó chính là nhặt nhạnh chỗ tốt.

Họ chưa bao giờ thông qua khảo hạch Linh Nguyệt tông lôi kéo một bộ phận người, gia nhập thế lực của mình.

Cái này so với chính mình đi tìm nhanh hơn nhiều.

Về phần nói chọn người ta để nhặt lại mất mặt, không có ai quan tâm.

Đây chính là Linh Nguyệt tông, không thông qua khảo hạch của Linh Nguyệt tông không có nghĩa là không ưu tú, chỉ có thể nói rõ Linh Nguyệt tông có yêu cầu quá cao.

Cho nên hàng năm đều có một bộ phận người không thể thông qua khảo hạch của Linh Nguyệt tông, đều sẽ bị thế lực khác chia cắt.

Gia tộc như Từ gia và Thôi gia cơ bản không có.

Bởi vì họ có tài nguyên, bồi dưỡng con cháu gia tộc mình cũng không đủ, làm sao lại đi bồi dưỡng người ngoài chứ.

Thôi Sơn dò hỏi: “Cha, năm đó cha cũng từng tham gia khảo hạch Linh Nguyệt tông sao? Khảo hạch đến cùng có khó hay không?”

“Năm đó tộc trưởng muốn dẫn ta tới tham gia khảo hạch, nhưng ta cự tuyệt." Thôi Đại Dân nhớ lại.

Thôi Sơn rất tò mò: “Vì sao?”

“Bởi vì ta muốn ở lại gia tộc, cống hiến nhiều hơn cho gia tộc!” Lời nói của Thôi Đại Dân âm vang hữu lực.

Từ Khinh Chu ở bên cạnh suýt chút nữa cười ra tiếng, đây mẹ nó tất cả đều là từ của mình!

Thôi Sơn cảm động không thôi đối với loại tinh thần vô tư này của Thôi Đại Dân.

Thôi Đại Dân nói tiếp: “Khảo hạch Linh Nguyệt tông rất khó, không chỉ phải kiểm tra đo lường ngộ tính căn cốt, còn phải kiểm tra ý chí hạch tâm. Mỗi năm người tới tham gia khảo hạch có hai vạn, nhưng chỉ có khoảng một ngàn thông qua khảo hạch, gia nhập Linh Nguyệt tông.”

Bạn đang đọc Gia Tộc Tất Cả Đều Là Thiên Mệnh Chi Tử, Tộc Trưởng Ta Nằm Ngửa (Dịch) của Độc Cô Hàm Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoangYen1990
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 2208

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.