Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chẳng lẽ hắn có bối cảnh gì? (1)

Phiên bản Dịch · 1006 chữ

“Chúc Lữ thành chủ phúc thọ song toàn.”

Lữ Chấn liên tục gật đầu: “Được được, cám ơn Từ đạo hữu.”

Những người ngồi cùng bàn với Lữ Chấn, cơ bản đều là khách nhân có thân phận tôn quý nhất trong bữa tiệc mừng thọ lần này.

Mà Lữ Chấn lại trực tiếp sắp xếp Từ Khinh Chu sang một bên, có thể thấy được sự coi trọng của ông ta đối với Từ Khinh Chu.

Sự nhiệt tình của Lữ Chấn khiến tất cả mọi người ở đây đều bối rối.

Từng người hai mặt nhìn nhau, trên mặt tràn đầy nghi hoặc.

Vừa rồi khi đối mặt với đệ tử thân truyền của Thất Tinh môn là Ô Văn Đống, Lữ Chấn cũng không nhiệt tình hiếu khách như vậy.

Không biết còn tưởng rằng hoàng thân quốc thích tới.

“Ta không nhìn lầm chứ, Lữ thành chủ lại tự mình tiến lên nghênh đón hắn, người này rốt cuộc là ai? Xác định là Từ gia ở Vân Sơn thành, không phải Từ gia ở Hoàng Đô?”

“Chỉ là Huyền Đan cảnh trung kỳ mà thôi, không tính là cường giả, chẳng lẽ hắn có bối cảnh cường hãn gì?”

“Nhưng thành Vân Sơn chẳng qua chỉ là một thành nhỏ hẻo lánh, gia tộc ở nơi này có thể có bối cảnh gì chứ?”

Trong lúc nhất thời, Từ Khinh Chu trở thành tiêu điểm của toàn trường, đối với thân phận của hắn, mọi người ở đây nghị luận ầm ĩ, tràn ngập tò mò.

Ký Đông Phương là thành chủ Vân Sơn thành, đương nhiên cũng nhận được thiệp mời, đi tới hiện trường, ngồi cùng bàn với hắn, cơ bản đều là thành chủ của các thành trì ở Lương Bắc quận.

Khi hắn nghe được tiếng nghị luận của những người chung quanh, trong lòng tràn đầy châm chọc.

“Thật sự là một đám ếch ngồi đáy giếng, Chân Long ở trước mặt cũng không nhận ra.”

Lúc này thành chủ một bên mở miệng hỏi: “Ký đạo hữu, ngươi không phải thành chủ của Vân Sơn thành sao? Từ gia này rốt cuộc có lai lịch gì?”

“Đúng vậy, hắn đến cùng có bối cảnh gì, lại có thể để Lữ thành chủ đối đãi như vậy, Ký huynh nói một chút đi.”

Mắt thấy ánh mắt mấy người đều nhìn về phía mình.

Ký Đông Phương có chút đắc ý, thành Vân Sơn thực lực nhỏ yếu, bình thường đám nịnh hót này cũng không thèm nhìn mình, hiện tại cả đám đều tiến tới.

Hắn ưỡn thẳng lưng, thảnh thơi nhấp một ngụm linh trà.

“Từ gia gần đây danh tiếng đang thịnh, chư vị lại không biết chút gì, thật sự là không nên nha.”

Đối mặt với sự chế nhạo của hắn, mấy người xấu hổ cười một tiếng.

Ký Đông Phương nghiêm mặt nói: “Khảo hạch nhập môn Linh Nguyệt tông nửa năm trước, Từ gia có một thanh niên tài tuấn, được Thái Thượng trưởng lão Linh Nguyệt tông Tô Tín trực tiếp thu làm đồ đệ.”

Tê!!

Nghe nói như thế, mọi người không khỏi hít sâu mấy hơi.

Khảo hạch nhập môn được Thái Thượng trưởng lão trực tiếp thu đồ đệ, loại chuyện này chưa từng nghe thấy.

Ngay cả Lữ Chấn tôn tử Lữ Thần Long mang linh thể, cũng chỉ là được trưởng lão nội môn thu đồ đệ mà thôi.

Mà Từ Mục Ca trực tiếp bị Thái Thượng trưởng lão thu đồ đệ, mấu chốt vẫn là Tô Tín có thanh danh vang dội nhất trong Thái Thượng trưởng lão, thực lực mạnh nhất, vậy thì càng ghê gớm.

Như vậy xem ra, thể chất và thiên phú của hắn ta chắc chắn tốt hơn so với Lữ Thần Long, thậm chí là các thiên kiêu Linh Nguyệt tông trước đây.

“Trách không được Lữ thành chủ nhiệt tình như vậy, ngay cả Thất Tinh môn Ô Văn Đống cũng bị lạnh nhạt một bên.”

“Còn có một điểm, cháu trai Lữ thành chủ là Lữ Thần Long cũng bái nhập Linh Nguyệt tông vào nửa năm trước, có thể là ông muốn nhờ Tài Tuấn của Từ gia chiếu cố Lữ Thần Long một chút, cho nên mới phá lệ nhiệt tình.”

“Có đạo lý.”

Dần dần, chuyện của Từ Khinh Chu đã được truyền ra trong bữa tiệc.

Những vị khách vừa rồi còn khinh thường Từ Khinh Chu, từng người thậm chí còn nghĩ lát nữa nên tiếp cận hắn như thế nào.

Ô Văn Đống cũng đang đánh giá Từ Khinh Chu, trên mặt thậm chí còn có một tia không vui.

Chính mình là đệ tử thân truyền Thất Tinh môn, đồ đệ của môn chủ đương đại, có thể tới tham gia thọ yến của Lữ Chấn, đã coi như là hạ mình.

Hắn cảm thấy, mình chính là người có thân phận tôn quý nhất ở đây, ánh mắt của tất cả mọi người hẳn là đều ở trên người mình mới đúng.

Không ngờ đột nhiên xuất hiện một Từ Khinh Chu chưa từng nghe qua, lại khiến Lữ Chấn nghiêm túc đối đãi như thế, thậm chí còn gạt hắn sang một bên.

Điều này khiến cho Ô Văn Đống sinh lòng bất mãn.

Ngay khi hắn muốn mở miệng, hỏi thăm thân phận của Từ Khinh Chu.

Lữ Chấn đột nhiên vẫy vẫy tay, một thiếu niên tuấn lãng đi tới.

“Đây là cháu trai của lão hủ vô dụng, nửa năm trước đã cùng gia tộc các ngươi bái nhập Linh Nguyệt tông.”

Từ Khinh Chu trả lời: “Lúc đó ta ở ngay trước sơn môn Linh Nguyệt tông, cũng đã gặp đứa nhỏ này, xác thực rất xuất sắc, Lữ thành chủ có người kế tục.”

Dù biết Từ Khinh Chu chỉ nói khách sáo, nhưng nghe người khác khen cháu trai mình luôn tự hào, Lữ Chấn vẫn rất vui.

Bạn đang đọc Gia Tộc Tất Cả Đều Là Thiên Mệnh Chi Tử, Tộc Trưởng Ta Nằm Ngửa (Dịch) của Độc Cô Hàm Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoangYen1990
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.