Người trọng sinh trở về
Vốn dĩ Từ Khinh Chu không có ý định sắp xếp công việc cho hắn, hắn không chịu ngồi yên, nhất định phải làm chút gì đó.
Từ Lạc cũng hiểu rõ tính cách của phụ thân, cảm thấy sắp xếp này không tệ.
“Đói bụng không? Nương xuống bếp làm món ăn con thích nhất, "Mẫu thân Từ Lạc hỏi.
Từ Lạc gật đầu: “Được, ta ở bên ngoài nhớ người làm đồ ăn nhất.”
Kiếp trước hắn đã nghĩ gần ngàn năm.
Sau khi ăn cơm trưa mỹ vị ấm áp ở nhà xong, Từ Lạc tìm được Từ Khinh Chu.
“Đã Tụ Khí hậu kỳ, không tệ không tệ."Từ Khinh Chu khẳng định.
Trước khi hắn rời khỏi nhà là Thối Thể hậu kỳ, bảy tháng đến Tụ Khí hậu kỳ, mặc dù chậm hơn Từ Mục Ca thiên phú đỉnh cấp một chút, nhưng đã rất lợi hại rồi.
Hơn nữa hắn là người trọng sinh, chắc chắn hiểu được tầm quan trọng của cơ sở, không mù quáng tăng tu vi lên, cho nên mới chỉ là Tụ Khí hậu kỳ.
Từ Lạc nói: “Ta mới rời nhà bảy tháng, ngài liền mang theo gia tộc chuyển đến Vũ Hà Thành, còn phát triển tốt như vậy, quá lợi hại.”
Gặp mặt chính là một cái mông ngựa nhỏ, còn có ánh mắt sùng bái.
Nếu Từ Khinh Chu không biết hắn ta là một người trọng sinh, thì thật sự đã bị kỹ năng diễn xuất xuất sắc của hắn ta lừa gạt rồi.
Từ Khinh Chu cười cười: “Ngươi là muốn biết quá trình chuyển nhà trước sau đi.”
Hắn biết, Từ Lạc hẳn là lo lắng cho đạo của người khác.
Từ Lạc gãi gãi đầu, bộ dạng chất phác.
Từ Khinh Chu đơn giản đem tiền căn hậu quả nói ra.
[Không ngờ Từ gia chúng ta còn có một nhân vật thiên kiêu như vậy, có tầng quan hệ này của hắn, tạm thời không cần lo lắng vấn đề an toàn của Từ gia. ]
Kiếp trước sau khi hắn đi Linh Nguyệt tông, Từ gia đã bị diệt, nhân vật thiên kiêu trong nhà tự nhiên không có cơ hội ngóc đầu lên.
Bởi vậy mặc kệ về sau trong nhà xuất hiện bao nhiêu thiên kiêu, hắn cũng sẽ không hoài nghi.
Từ Khinh Chu hỏi: “Lần này ngươi trở về là vì tham gia hội đấu giá Vạn Bảo Các Linh Nguyệt thành chứ?”
Từ Lạc gật đầu trả lời: “Sư tôn ta nói trên hội đấu giá có thứ tốt, để cho ta đi xem một chút.”
[ Kiếp trước, nhân vật thiên kiêu quật khởi vì cuộc đấu giá này vẫn còn nhớ rõ, ở Linh Nguyệt tông ta thường xuyên nghe đồng môn nhắc tới. Lúc ấy thiên phú của ta bình thường, còn chưa quật khởi, chỉ có cơ hội ngước nhìn bọn hắn, bây giờ ta cũng có thể tranh phong. ]
Nghe được tiếng lòng của hắn, Từ Khinh Chu kinh ngạc không thôi.
Xem ra lần đấu giá này khác biệt, có thể khiến người trọng sinh nhớ mãi không quên.
Từ Khinh Chu nói: “Vừa lúc ta cũng muốn đi xem, hiện tại Từ gia chúng ta cũng coi như có chút của cải, đến lúc đó ngươi nhìn trúng cái gì thì nói thẳng.”
“Thật sao?” Từ Lạc kinh ngạc nói.
Hắn cảm thấy Từ gia vừa chuyển đến Vũ Hà thành, đang phát triển với tốc độ cao, hẳn là không có bao nhiêu tích súc.
Nếu như là Từ gia trước kia, Từ Khinh Chu sẽ không đi, bởi vì đi cũng không mua nổi đồ tốt.
Hiện tại Từ gia quả thật có chút tích súc.
Từ Khinh Chu khẳng định: “Đương nhiên, ta có thể tính toán cho ngươi, một bộ phận là sư tôn Mục Ca cho, bộ phận thứ hai là tài vật của Chu trưởng lão Thất Tinh môn, thứ ba là tài phú Thôi gia tích góp mấy năm nay.”
“Những thứ này cộng lại, cũng là một con số cực kỳ khả quan, nhất định có thể mua được một ít đồ tốt.”
Quan trọng nhất là, có Từ Lạc trọng sinh giả này, thao tác mà người trọng sinh am hiểu nhất chính là nhặt nhạnh chỗ tốt, lấy nhỏ thắng lớn.
Cho nên lần này Từ Khinh Chu nói cái gì cũng phải đi theo Từ Lạc.
Từ Lạc giật mình, tính như vậy, xác thực rất khả quan.
[ Vốn dĩ ta còn có chút lo lắng, đến lúc đó có thể không đủ nhiều linh thạch để mua những thứ tốt kia, không nghĩ tới hiện tại Từ gia còn rất giàu, Lục thúc còn ủng hộ ta như vậy, vậy hoàn toàn không có bất kỳ lo lắng gì. ]
“Được, vậy đến lúc đó chúng ta cùng đi, sư tôn ta cố ý nói với ta một vài thứ, đều là một ít thiên tài địa bảo vật siêu giá trị.”
Từ Lạc đột nhiên lấy lại tinh thần.
“Đúng rồi, ngài vừa rồi nói tài vật của Chu trưởng lão Thất Tinh môn, là từ đâu tới?”
Từ Khinh Chu giải thích: “Món pháp bảo mà Trâu gia mượn trước đó chính là của Chu trưởng lão này, hắn đến Từ gia chúng ta yêu cầu pháp bảo, một lời không hợp liền thi triển uy áp của Tử Phủ cảnh, trong tộc chúng ta có không ít lão nhân không có tu vi bởi vậy mà chết đi, còn có không ít người bị thương.”
“Dưới cơn tức giận, ta trực tiếp vận dụng Kim Kiếm phù mà sư tôn Mục Ca cho, chém giết hắn.”
“Khiến ta nghi hoặc chính là, Thất Tinh môn bên kia lại không có phản ứng gì.”
Từ Lạc nghe vậy, trong mắt lập tức hiện lên một vòng sát ý.
“Giết hay lắm!”
Đăng bởi | HoangYen1990 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 38 |