Chiếc khăn gió ấm .
Sau buổi dạo chơi Kim Nghê Cổ Tự, hình bóng Đan Quỳnh như một áng mây nhẹ nhàng nhưng dai dẳng vương vấn trong tâm trí tôi.
Sáng hôm sau, tại căn phòng riêng trong đại bản doanh Dark Knight, tôi lặng lẽ ngồi trước bàn gỗ , ánh mắt chăm chú lướt qua từng dòng thông tin về nàng.
Nguyễn Đan Quỳnh, 16 tuổi.
Là con gái rượu của chủ tịch tập đoàn Đan Khanh một ông trùm khu vực Hoàng Sa . Đan Quỳnh mang vẻ ngoài ngây thơ, trong sáng nhưng lại sở hữu một cá tính ham vui bẩm sinh. Dân chơi chính hiệu, hot girl nổi danh khắp vùng.
Gia tộc nàng vốn đứng đầu một tổ chức hắc bang khét tiếng, bề ngoài đã rửa tay gác kiếm để hướng đến con đường kinh doanh chân chính. Nhưng trong bóng tối, anh trai nàng vẫn lặng lẽ thao túng thế giới ngầm, loại bỏ những kẻ cản bước gia đình. Gã ấy là một tay chơi có tiếng, cái tên mà tôi từng nghe nhắc đến nhiều lần nhưng chưa một lần chạm mặt.
Từ ngày hôm ấy, tôi thường xuyên lui tới khu trung tâm nhiều hơn, tìm mọi cách để tiếp cận hai cô gái đi cùng Đan Quỳnh hôm trước. Duyên số khéo an bài, Hoài Phương một trong hai cô bạn của nàng trong buổi dạo chơi Kim Nghê Cổ Tự lại say mê vẻ phong trần, mạnh mẽ của Dũng Khùng ngay từ lần đầu gặp gỡ.
Và thế là tôi có thêm một đồng minh trong hành trình chinh phục mỹ nhân.
Hoài Phương không quá xinh đẹp, nhưng bù lại, nàng sở hữu một thân hình bốc lửa chuẩn gu của Dũng Khùng. Hai người họ nhanh chóng cuốn vào một mối tình rực lửa, mở ra cơ hội để tôi từng bước tiến gần hơn đến Đan Quỳnh.
Cuối tuần này, Hoài Phương cố tình sắp xếp một buổi tụ họp. Theo kế hoạch, chúng tôi sẽ có một bữa tiệc nhỏ tại nhà nàng, và tất nhiên, Đan Quỳnh cũng sẽ góp mặt.
Đầu giờ chiều, tôi và Dũng Khùng lái xe đến nhà Hoài Phương. Cổng nhà vừa mở ra, đập vào mắt chúng tôi là cả một nhóm mỹ nhân rạng rỡ của trường HS .
" Chào hai trai đẹp nhé!” Một cô gái trong nhóm tinh nghịch trêu chọc.
Dũng Khùng nở nụ cười phóng khoáng, giọng điệu ngọt như rót mật:
" Chào mấy nàng tiên xinh đẹp!”
Dũng Khùng nó vẫn luôn thế , như 2 con người sống chung trong một cơ thể . Lúc ngọt ngào ga lăng , lúc điên cuồng như con thú dữ .
Những tràng cười giòn tan vang lên, những ánh mắt lấp lánh vây lấy chúng tôi. Duy chỉ có Đan Quỳnh vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh lùng, dường như chẳng mấy bận tâm.
Và khi bữa tiệc bắt đầu ánh đèn lung linh hoà cùng tiếng nhạc sôi động, vang vọng khắp gian phòng rộng lớn. Những tiếng cười trong veo, những ánh mắt long lanh rạo rực hoà quyện cùng hơi men, tạo nên một không gian bùng cháy nhiệt huyết.
Ở trung tâm bữa tiệc, tôi và Dũng Khùng đứng giữa vòng vây của những cô nữ sinh trường HS. Những cô gái rực rỡ trong váy áo thời thượng, mái tóc buông dài óng ả, làn da trắng hồng lấp lánh dưới ánh đèn. Họ cười đùa, trêu chọc, thậm chí không ngần ngại vươn tay kéo nhẹ vạt áo, tranh nhau thu hút sự chú ý của hai gã trai nổi danh .
Dũng Khùng cười lớn, cánh tay rắn chắc vô tư ôm lấy cô bạn gái có thân hình nóng bỏng Hoài Phương , miệng gã không quên buông lời trêu chọc các cô gái xung quanh .
Tôi ngay lập tức hoà nhập vào bầu không khí cầm ly rượu lắc nhẹ khẽ chạm ly từng cô gái xinh đẹp không quên buông lời khen ngợi ngọt như đường.
Nhưng giữa những tiếng cười, giữa những ánh mắt vây quanh, tôi vẫn vờ như không thấy sự hiện diện của Đan Quỳnh.
Nàng ngồi lặng lẽ ở một góc, đôi mắt đen láy dõi theo tôi. Từ trước đến nay, đi đến đâu nàng cũng là tâm điểm chú ý, chưa từng có ai dám phớt lờ nàng như thế. Được nuông chiều từ nhỏ, quen với những ánh mắt si mê và sự săn đón, lần đầu tiên nàng cảm thấy như mình bị bỏ quên. Lòng kiêu hãnh bị tổn thương, bàn tay nhỏ siết nhẹ ly rượu, môi mím lại đầy bực bội.
Thời gian trôi qua, men rượu dần ngấm vào từng hơi thở. Không khí trong phòng dịu lại, tiếng nhạc chuyển sang những giai điệu nhẹ nhàng hơn. Tôi đưa mắt nhìn quanh, rồi như vô tình chạm phải ánh mắt nàng.
Chúng tôi nhìn nhau trong thoáng chốc. Đan Quỳnh vẫn giữ vẻ kiêu kỳ, nhưng đôi má nàng đã ửng hồng vì rượu. Tôi mỉm cười, chậm rãi tiến lại gần, rót cho nàng một ly.
" Làm ly không, Người đẹp?” Tôi khẽ nghiêng đầu, giọng điệu pha chút trêu chọc.
Nàng nâng ly, ánh mắt sắc sảo nhưng khóe môi lại khẽ cong lên một nụ cười nhẹ.
" Ai thèm chứ?” Nàng nói vậy, nhưng rồi vẫn chạm ly với tôi, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Hơi men vấn vương giữa chúng tôi, khiến khoảng cách như được kéo lại gần hơn. Không còn những lời nói khách sáo, cũng chẳng còn vẻ xa cách ban đầu. Trong khoảnh khắc đó, tôi biết, cuộc chơi thực sự mới chỉ bắt đầu.
Tôi đã sớm trông thấy nàng, nhưng cố tình làm ngơ, quay sang trêu đùa cùng những cô gái khác. Dù mạnh miệng không để tâm, nhưng khóe môi nàng lại khẽ bĩu ra, nét phụng phịu thoáng qua trên khuôn mặt trẻ con.
Bữa tiệc dần đến cao trào khi men rượu len lỏi vào từng hơi thở. Không khí trở nên sôi động với những tiếng cười đùa, tiếng ly chạm nhau lanh canh hòa cùng giai điệu sôi động.
Tôi cầm lấy micro, chọn một ca khúc đang làm mưa làm gió dạo gần đây. Nhạc dạo vang lên, tôi nhắm mắt, thả hồn vào từng giai điệu:
“Ở bên kia bầu trời về đêm chắc đang lạnh dần
Và em giờ đang chìm trong giấc mơ êm đềm…”
Chất giọng trầm khàn cất lên, từng ca từ hòa quyện với không gian, cuốn mọi người vào một mạch cảm xúc dịu dàng. Cả căn phòng dường như lặng đi, chỉ còn lại tiếng nhạc và giọng hát của tôi.
Tôi hướng ánh mắt về phía Đan Quỳnh. Nàng khẽ nghiêng đầu, đôi mắt ánh lên một tia ngạc nhiên. Có lẽ nàng không nghĩ tôi lại hát tốt đến vậy, càng không ngờ rằng đó lại là bài hát nàng yêu thích.
Hơi men nồng nàn vương vấn, nàng khẽ lắc lư theo điệu nhạc, đôi má hây hây ánh lên sắc hồng. Tôi nhìn nàng, đôi mắt dịu dàng, chậm rãi cất lên những ca từ cuối cùng:
“Gửi em những ngôi sao trên cao
Tặng em chiếc khăn gió ấm…
Để em thấy chẳng hề cô đơn…
Để em thấy mình gần bên nhau…
Để em vững tin vào tình yêu hai chúng ta…”
Lời bài hát như một lời tỏ bày, một tiếng gọi thầm kín tôi dành riêng cho nàng. Đôi mắt Đan Quỳnh khẽ dao động. Gương mặt nàng rực lên trong ánh đèn mờ ảo. Không rõ do men rượu hay do ánh mắt tôi đang thiêu đốt nàng…
Và ngay trong đêm đó hai chúng tôi nói chuyện nhiều hơn và dần trở nên thân thiết . Mối quan hệ giữa 2 chúng tôi cứ thế phát triển có chút gì đó mập mờ .
So với Huyền My nét đẹp khiến tôi điên cuồng cùng với sự tự tin tỏa ra từ mỗi hành động cử chỉ Đan Quỳnh lại là một cơn gió dịu dàng, khẽ khàng len lỏi vào lòng người.
Nàng mềm mại và yếu đuối hơn tôi tưởng, chẳng còn vẻ lạnh lùng, kiêu kỳ như ngày đầu gặp mặt ở Kim Nghê Cổ Tự. Tôi đã từng thắc mắc rất lâu về điều đó.
Đêm ấy, khi cả hai đứng cạnh nhau , tôi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc nàng, khẽ cất giọng hỏi:
" Anh vẫn luôn muốn biết… tại sao hôm đó em lại khiến anh bẽ mặt như thế?”
Đan Quỳnh khẽ nghiêng đầu, đôi mắt long lanh ánh lên tia do dự khó đoán. Nàng không trả lời ngay, chỉ khẽ mỉm cười rồi thì thầm:
" Rồi có ngày anh sẽ hiểu…”
Câu trả lời ấy khiến tôi không khỏi tò mò. Nhưng chính sự bí ẩn ấy lại càng khiến tôi say mê nàng hơn. Một cô gái như Đan Quỳnh luôn có những bí mật riêng và tôi biết mình sẽ còn rất nhiều điều để khám phá về em .
Sau ngày đó chúng tôi lại thêm lý do để tụ tập hơn . Tôi và Dũng Khùng mang thêm anh em Dark Knight đi cùng , đặc biệt là Toàn Phong với mong muốn thoát kiếp độc thân cho Phong phó Đường Chủ . Thế những bằng tài năng thượng hạng của mình hễ Phong phó Đường Chủ ngắm ai thì em đó lại có người yêu . Điều đó khiến tất cả đành cạn lời mà bó tay .
Ngày cuối tuần chúng tôi được thông báo sẽ tổ chức tiệc tại nhà Đan Quỳnh . Ngôi biệt thự sang trọng của nàng rực rỡ dưới ánh đèn, phảng phất mùi hương nhẹ nhàng từ khu vườn sau nhà.
Ban đầu tôi có chút mong đợi sẽ chạm mặt gã anh trai nổi danh của nàng, nhưng hóa ra hắn sống riêng biệt, rất ít khi xuất hiện ở đây. Thế cũng tốt, bữa tiệc cứ thế diễn ra một cách thoải mái hơn.
Tiếng cười vang vọng khắp căn nhà, những ly rượu sóng sánh trong ánh sáng dịu dàng, hòa cùng giai điệu từ chiếc loa phát nhạc. Cả đám hò hét, ca hát, thi nhau chọc phá những cặp mới hình thành. Nhưng rồi, như một quy luật bất thành văn, từng đôi một lần lượt kéo nhau ra ngoài, để lại không gian riêng tư cho những kẻ còn lại.
Và thế là, cuối cùng trong phòng khách chỉ còn tôi và Đan Quỳnh.
Nàng ngồi trên ghế sofa, một tay lật nhẹ mép váy, đôi mắt long lanh như phủ lên một tầng sương mỏng. Tôi chậm rãi tiến lại gần, tựa lưng vào thành ghế đối diện, ánh mắt lướt khẽ qua nàng.
" Hôm nay Đan Quỳnh của anh xinh quá đi hihi.” Tôi cười, giọng nói có chút ngà ngà men rượu.
Nàng khẽ nghiêng đầu, ánh mắt lấp lánh như cười, nhưng đôi môi chỉ hơi cong lên đầy kiêu kỳ.
Hôm nay, nàng chọn một chiếc váy dài qua gối, chất vải mềm mại ôm lấy dáng người thanh thoát. Chiếc áo trắng ngắn tay càng làm nổi bật làn da mịn màng. Mái tóc màu hạt dẻ nhẹ nhàng buông xuống, khẽ đung đưa theo từng chuyển động, tôn lên vẻ đẹp vừa dịu dàng, vừa kiêu sa.
Tôi chậm rãi nâng ly, ánh mắt không rời khỏi nàng. Thế rồi trong men say lâng lâng tôi mơ màng nằm gục xuống ghế .
Đan Quỳnh lấy tấm chăn mỏng đắp lên cho tôi và ngồi cạnh nhìn tôi như có điều suy nghĩ.
Có vẻ nàng đang đấu tranh tâm lý dữ dội lắm.
Đan Quỳnh rót đầy một ly vang uống 1 hơi hết sạch lấy hết dũng khí.
Và…
Đan Quỳnh nhẹ nhàng hôn lấy môi tôi . Sau cái chạm nhẹ chưa đầy 1s môi nàng rời môi tôi và nàng ngượng ngùng đưa tay chạm lấy môi mình.
Tôi mở mắt nhìn nàng âu yếm, khuôn mặt Đan Quỳnh lúc này ửng hồng , Cô bé Đan Quỳnh lúc này như đứa trẻ lén lút mắc lỗi sợ bị người lớn phạt. Dễ thương vô cùng.
Không gian bỗng ngập ngừng trong thoáng chốc rồi Đan Quỳnh nằm đè lên cơ thể tôi và cả 2 bắt đầu trao nhau những nụ hôn.
Những nụ hôn sâu ngọt ngào khiến tôi chìm sâu vào cảm xúc tuyệt diệu.Tôi tự hỏi phải chăng kiếp trước tôi đã cứu cả thế giới chăng ? Tôi có phúc phận gì tại sao những cô gái xuất hiện cạnh tôi đều xuất sắc tới vậy .
Rồi tôi ôm lấy Đan Quỳnh trong hơi men tôi dần chìm sâu vào giấc ngủ . Trong lúc nửa tỉnh nửa say tôi dường như nghe thấy giọng Đan Quỳnh lặp đi lặp lại điều gì đó : " Tại sao ..anh ... cô ấy..."
Tôi chẳng nghe rõ nàng nói gì trong miên man chìm sâu trong mộng đẹp ...
Đăng bởi | key888 |
Thời gian |