Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá đảo trò chơi, tải vào hiện thực? (2)

Phiên bản Dịch · 964 chữ

Cả đường đạp xe về nhà.

Nhà hắn nằm trong một khu dân cư cũ kỹ, những ngôi nhà lợp tôn gỉ sét và những tòa nhà thấp tầng với tường bong tróc xen lẫn nhau, nhìn từ ngõ vào chất đầy rác, giống như những con giun đất sưng phồng dị dạng quấn lấy nhau, không khí tràn ngập mùi hôi thối khó tả.

Mặc dù đã xuyên không đến được ba năm, nhưng Phùng Mục vẫn chưa hoàn toàn quen với mùi vị ở đây.

Khóa xe đạp ở cửa, Phùng Mục hít sâu một hơi, đẩy cửa bước vào.

Trong nhà khoảng 70 mét vuông, vừa chật chội vừa cũ kỹ, trên bàn ở phòng khách bày thịt tổng hợp chế biến gia vị, coi như là một bữa ăn thịnh soạn hiếm hoi trong căn nhà này.

Chén đũa đã được bày sẵn trên bàn, nhưng chưa có ai ngồi vào, hiển nhiên, cha làm việc ở Phòng Tuần Bổ vẫn chưa về.

Người mẹ Vương Tú Lệ vẫn đang bận rộn trong bếp, thỉnh thoảng vang lên tiếng chén đĩa va chạm.

Em gái đang xem tivi trên ghế sofa, tiếng tivi khá ồn ào.

Phùng Mục ngồi xuống sofa, hai anh em không nói chuyện gì, một người chăm chú xem tivi, một người ngẩn ngơ nhìn tivi.

Mười lăm phút sau.

Người cha Phùng Củ về, mẹ ra đón giúp ông cởi áo khoác.

Sau khi cha ngồi vào bàn ăn, hai anh em mới lần lượt ngồi vào, đợi đến khi cha gắp đũa đầu tiên, những người còn lại mới cầm đũa lên.

Trong bữa ăn, cả nhà bắt đầu trò chuyện, chủ yếu là cha hỏi, em gái trả lời, mẹ mỉm cười, còn hắn chỉ cúi đầu ăn.

“Kết quả kiểm tra căn cốt có rồi chứ?”

“Dạ, tuần trước trường đã kiểm tra căn cốt cho tất cả học sinh mới nhập học đủ 15 tuổi, sáng nay kết quả đã được công bố, điểm căn cốt của con là 87 điểm, xếp thứ ba trong số học sinh khóa này.”

“Tốt tốt tốt, 87 điểm là căn cốt thượng đẳng, tốt lắm. Tuần sau trường sẽ chuyển con vào lớp thực nghiệm, cha đã nói, nếu con có thể vào lớp trọng điểm thì sẽ mua cho con một chiếc đồng hồ hologram mới nhất.

Cha nói lời giữ lời, hai hôm nữa sẽ dẫn con đi mua, nhưng con đừng tự mãn, đã là căn cốt thượng đẳng thì càng phải cố gắng, hy vọng của cả nhà mình đều đặt trên người con, hiểu chưa?”

“Dạ, con hiểu rồi.”

Phùng Vũ Hòe được hứa hẹn thì mặt mày hớn hở, Phùng Củ vốn nghiêm nghị với phong thái gia trưởng cũng nở nụ cười hài lòng.

“Anh hai đừng chỉ lo ăn, em gái con có thành tích xuất sắc như vậy, con nên vui mừng mới phải.” Phùng Củ bỗng nhiên chuyển chủ đề sang Phùng Mục.

Phùng Mục đặt chén đũa xuống, gật đầu chúc mừng em gái vài câu.

Phùng Củ liếc nhìn đứa con trai tầm thường đần độn, trên mặt thoáng hiện vẻ không vui: “Cha nhớ năm con nhập học kiểm tra, căn cốt là 49 điểm?”

Đáy mắt Phùng Mục tràn đầy cảm xúc phức tạp, ngày đó cũng chính là thời điểm hắn xuyên không đến.

Hắn vẫn còn nhớ rõ lúc bản thân tỉnh lại, nằm trong nhà kho của trường học, nửa người ngâm trong vũng máu lạnh, vết thương trên cổ tay nhìn mà giật mình, cùng với đó là nửa tờ phiếu điểm nhuốm máu đỏ.

Đó coi như là thư tuyệt mệnh mà nguyên chủ để lại cho hắn, cũng là bí mật giữa hắn và nguyên chủ.

Phùng Mục uể oải lên tiếng: “49 điểm, căn cốt hạ đẳng.”

Nghe giọng điệu nặng nề nhưng bình tĩnh của Phùng Mục, Phùng Củ nhíu mày: “Tuần trước hình như thi thử rồi đúng không, bao nhiêu điểm?”

Phùng Mục đáp: “Văn hóa 521, võ đạo 236, tổng 757.”

“Đủ điểm chuẩn của Khu số 9 không?” Phùng Củ thậm chí không hỏi con trai nữa, mà quay sang hỏi con gái.

Phùng Vũ Hòe quả quyết lắc đầu: “Mỗi môn 750 điểm, tổng 1500, điểm chuẩn thấp nhất hàng năm của Khu số 9 chúng ta là, văn hóa 650, võ đạo 550, hoặc tổng điểm trên 900 mới có hy vọng, điểm của anh dù xét riêng hay tổng điểm đều kém xa.”

Phùng Củ đặt đũa xuống, nhìn chằm chằm Phùng Mục, trầm giọng hỏi: “Em con nói có đúng không?”

Phùng Mục không phản bác: “Đúng, nhưng còn ba tháng nữa mới thi đại học, con cố gắng thêm chút nữa, thành tích văn hóa vẫn có thể nâng cao, nếu có một viên Luyện Cốt Đan, thành tích võ đạo có lẽ cũng chưa chắc đã không thể…”

Luyện Cốt Đan, đúng như tên gọi, có thể nâng cao tư chất căn cốt, giá không hề rẻ, mỗi người chỉ lần đầu tiên ăn mới có tác dụng, hơn nữa căn cốt càng kém, hiệu quả của việc dùng đan dược này càng rõ rệt.

Tức là, nếu Phùng Mục có cơ hội dùng, căn cốt của hắn có khả năng tăng đột biến, tăng 5-10 điểm cũng không chừng.

Nhưng nếu là Phùng Vũ Hòe thì cùng lắm chỉ tăng một hai điểm mà thôi.

Phùng Củ không nghe tiếp những lời nói hoang đường của con trai nữa, lạnh lùng ngắt lời: “Một viên Luyện Cốt Đan, đổi hết công trạng và thành tích của cha ở Phòng Tuần Bổ, đại khái có thể đổi được một viên, nhưng mà…”

Bạn đang đọc Hắc Thủ Sau Màn: Dòng Thuộc Tính Của Ta Tà Đến Phát Điên (Dịch) của Phần Đầu Lão Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiddyVN
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.