Gặp lại anh
Tôi lên xe trở về quê, trong lòng là bao cảm xúc hỗn độn, cảm giác nhớ cha ùa về, tôi nhớ lúc nhỏ cùng cha đi giăng câu, đổ dớn, đến mùa gặt lúa thì theo cha ra đồng ...cha tuy khó với tôi, nhưng ông chưa bao giờ đánh tôi, chỉ cái lần tôi cương quyết chia tay anh Trung thì cha mới đánh tôi nhiều vậy.Bao năm qua ở Sing mỗi tháng tôi đều gửi tiền về cho mẹ, hỏi thăm sức khoẻ của cha, biết cha khoẻ mạnh dù không thể về nhưng tôi yên tâm lắm. Tôi biết mình có lỗi với cha nhiều, tôi đã nghĩ khoảng 1 thời gian sau sẽ dẫn Rita và Leon về ra mắt cha, nhưng mà....cha đã mãi rời xa tôi.
Về đến nhà , tôi quỳ thụp xuống trước linh cữu của cha, lòng chúa xót và ray rứt. Tôi nói:
-Cha ơi! Còn là đứa con gái bất hiếu, con đã không ở bên cha để chăm sóc cho cha. Còn xin lỗi cha.
Lúc tôi trở về người thân và họ hàng cũng đã có mặt đông đủ . Khi sư thầy gọi gia đình đến để phát tang ,tôi thấy anh, tôi có chút bất ngờ khi anh trả lời câu hỏi của sư thầy :
-Anh là gì với người đã khuất ?
-Dạ là con rể.
-Rể thì quấn khăn tang lên đầu được rồi ( thầy đáp)
Mỗi lúc sư thầy đọc kinh để con cái cúng cơm , anh đều quỳ bên tôi, anh không nói gì cả, chỉ im lặng nhìn tôi rất lâu, anh mắt anh đỏ hoe, môi mấp mái muốn nói gì đó cùng tôi nhưng nói không nên lời. Việc tôi và anh ly hôn chỉ có cha mẹ và em trai biết, cha tôi vốn dĩ sĩ diện nên không hề nói cho họ hàng biết việc chúng tôi đã ly hôn. Đêm đó khi tôi đang ngồi dưới tán cây sứ thẩn thờ thì anh cất giọng hỏi tôi:
-Mấy năm qua ,em sống tốt chứ?
Tôi ngước mắt lên nhìn anh, đôi mắt anh nhìn tôi đầy dịu dàng, yêu thương:
- Em vẫn tốt. Cảm ơn anh , dù chúng ta chia tay rồi anh vẫn tự nguyện để tang cho cha em, đó là phần phước của cha em và gia đình em
-Anh chưa bao giờ quên em, trong lòng anh, em mới là vợ của anh.
Nói rồi anh siết lấy bàn tay tôi, bàn tay của anh ấm áp, bao lấy đôi bàn tay lạnh lẽo của tôi, tôi vội rút tay của mình lại,ánh mắt anh nhìn tôi buồn bã , anh vẫn lịch lãm, phong độ, nhưng ốm hơn xưa rất nhiều, tóc anh đã bạc nhiều, gương mặt không còn hồng hào nữa, 2 má anh hóp lại.Tôi nhìn anh thật lâu rồi hỏi:
-Bệnh dạ dày của anh đỡ chưa?
Anh có chút chấn động nhìn tôi,anh hỏi:
-Em vẫn còn nhớ bệnh của anh sao? Em vẫn quan tâm anh phải không?
Tôi không biết phải trả lời anh như thế nào, suốt 5 năm ở Sing, tôi đã không còn nghĩ đến anh nữa, giờ tôi cũng có cuộc sống riêng của mình rồi, tôi chỉ nhớ anh có bệnh dạ dày nên hỏi thăm mà thôi, tôi nói:
-Em chỉ hỏi thăm thôi, anh đừng hiểu lầm, chị Vân khoẻ không anh? Con anh cũng 4 tuổi rồi nhỉ?
Anh nhìn tôi thật lâu , nhưng vẫn không trả lời câu hỏi của tôi, anh lại hỏi tôi?
-Em đã về Việt Nam làm chưa? Hãy vẫn còn ở bên Sing?
-Em về Việt Nam làm luôn rồi, ( tôi đáp)
-Vậy giờ em ở đâu? Còn thuê chỗ trọ cũ không?
-Không , em mua được một căn chung cư gần công ty để đi làm cho tiện. Em có nghe mẹ nói trong 5 năm qua , anh vẫn về đây thăm cha mẹ em, anh còn giới thiệu cho em trai em nhiều khách hàng giúp công việc của nó ăn nên làm ra , em cảm ơn anh nhiều lắm.
Lúc này có một người họ hàng của gia đình tôi ra về, nhìn tôi và anh , cô ấy nói:
-2 đứa lấy nhau lâu rồi sao không có con? Để cha mày ra đi mà chưa có cháu ,thấy tội ổng quá .
Người họ hàng đi, tôi bỗng rơi nước mắt, ba ơi bà cũng có cháu ngoại rồi, con bé rất xinh xắn đáng yêu ( tôi thầm nghĩ, nước mắt rơi không dừng lại được). Nhìn tôi khóc, nước mắt anh cũng rơi, anh nắm lấy tôi,giọng anh khàn đục :
- Mình quay lại đi Tú, 5 năm qua anh không lúc nào là không nghĩ đến em, anh biết quá khứ anh sai rất nhiều, anh đối với Vân chỉ là tiếc nuối và chấp niệm, anh đã không còn yêu cô ấy lâu rồi chỉ là anh không nhận ra điều đó nên đã làm hôn nhân của chúng ta tan vỡ,xin em về bên anh được không?
-Xin lỗi anh! Em hài lòng với những gì hiện tại em đang có, em không muốn thay đổi. Em cảm anh vì những gì anh đã làm với gia đình em, em đối với anh chỉ có sự cảm kích mà thôi.
-Em không muốn hỏi anh suốt 5 năm qua ,anh sống như thế nào sao?
-Bây giờ chúng ta đều có cuộc sống riêng, em cũng hy vọng anh có một cuộc sống bình an và khoẻ mạnh...
Đêm đó tôi về phòng của mình, vẫn nhìn thấy anh đứng một mình dưới tán cây sứ, bóng dáng anh thật cô độc ....có lẽ trong 5 năm qua cuộc sống anh cũng không dễ dàng gì, thật ra tôi muốn biết về anh cũng rất dễ , tôi có thể hỏi thăm cậu mợ tôi thì tôi biết hết. Từ khi quyết định không đến bệnh viện với anh khi mẹ anh gọi thì tôi đã quyết tâm cắt bỏ những dây dưa ,bi lụy với anh, bây giờ đối diện với anh , lòng tôi nhẹ nhàng bình thản vô cùng, lúc yêu anh, tôi luôn yêu hết lòng hết dạ nên khi đoạn tình này chấm dứt tôi không có gì phải tiếc nuối.Tôi cảm ơn anh đã bên tôi 2 năm, trong 2 năm đó có yêu thương, đợi mong và cả đau khổ để bây giờ tôi càng trân trọng những gì tôi đang có bên cạnh Leon và con gái, giờ đây người đàn ông mà tôi yêu là Leon , tình yêu của chúng tôi là sự đối đãi chân thành và công bằng, có cho đi có nhận lại, không tổn thương, không uất ức.Tôi không biết rằng tình yêu Leon dành cho tôi có biến mất trong 5 năm hay 10 năm nữa không? vốn dĩ tình yêu là loại cảm xúc , nó thay đổi khi nào thì mình không đoán trước được, vì tôi biết được điều đó nên với Leon ,tôi không bao giờ dựa dẫm vào tình yêu của anh, mà tôi luôn hoàn thiện bản thân của tôi, luôn độc lập tự chủ về mọi mặt , nếu có một ngày Leon không ở bên tôi nữa , tôi vẫn sẽ tự tin đi tiếp con đường của mình.
..............
Sau khi cha tôi được hạ táng, anh ngỏ ý muốn đưa tôi về lại Sài Gòn, nhưng tôi từ chối, bây giờ anh chỉ là chồng cũ của tôi, tôi không muốn để chị Vân và mẹ anh hiểu lầm mối quan hệ của chúng tôi. Tôi muốn ở lại với mẹ đến hết thất đầu của cha sẽ trở về. Khi anh và những người họ hàng đã trở về, đêm đó chỉ còn mẹ và em trai, tôi đã kể cho mẹ nghe về chuyện của Rita và Leon, mẹ tôi oà khóc , bà không nghĩ tôi có thể may mắn có cơ hội làm mẹ. Tôi đưa hình con gái cho mẹ xem, nhìn mẹ vuốt ve hình của con bé mỉm cười mà lòng tôi vô cùng ấm áp, tôi ôm mẹ rồi nói:
-Con xin lỗi mẹ, lẽ ra còn nên dẫn con gái về đây gặp ông bà, nhưng con sợ họ hàng dị nghị, sẽ làm mẹ thêm đau lòng.
-Mấy năm qua con sống cực khổ như vậy sao không chịu nói với mẹ? Còn gửi tiền về cho mẹ nữa,sao con không để giành tiền mà nuôi con nhỏ?
-Con không khổ đâu mẹ, mấy năm qua Leon luôn yêu thương và chăm sóc 2 mẹ con con rất chu đáo, ngày mai còn sẽ nói Leon đưa Rita về đây với mẹ nhé.
Lúc mẹ tôi nhìn thấy Rita, mẹ hạnh phúc ôm chầm lấy con bé, cũng may con bé nói tiếng Việt rất trôi chảy, nên 2 bà cháu nói chuyện rất vui vẻ , mẹ tôi còn nấu một bàn đồ ăn ngon cho Rita. Con bé vô cùng thích thú còn nói nhỏ bên tai tôi:
-Ma ma, con muốn ở với bà ngoại, bà nấu ăn ngon lắm!
Mẹ tôi nghe xong vui vẻ, xoa đầu con bé nói:
-Bà mỗi ngày sẽ nấu đồ ăn ngon cho Rita nhé!
Sau thất đầu của cha, Leon đưa tôi và con gái về lại Sài Gòn , lên xe nghe con gái kể tội Leon khi tôi vắng nhà mà tôi cười ra nước mắt, nào là :
-Papa chỉ toàn ăn xúc xích, không chịu ăn rau nên papa xì hơi to và thối quá mẹ à, Papa không biết thắt bím tóc, để mấy bạn cười con, tất chân của Papa hôi lắm mà Papa cứ vứt ở trên sofa....
Tôi nhìn sang Leon, rồi trêu anh:
-Ngài Leon Schultz, ngài có gì để biện minh trước toà?
Leon nhún vai, nhìn tôi:
-Anh cảm thấy không tốt chút nào khi không có em bên cạnh, mọi thứ rối tung lên...em yêu à, sau này em đi đâu thì 2 bố con anh sẽ đến đó,
Nói rồi anh nháy mắt với tôi 1 cái đầy tinh nghịch. Tôi thấy lòng bình yên và ấm áp đến lạ. Tôi nhớ lại, có lần con Hồng hỏi tôi:
- Leon chưa cầu hôn mày sao? Vậy có chắc là anh ta yêu mày không? Hay chỉ muốn lợi dụng tình cảm của mày? 2 người nên đăng ký kết hôn đi, vậy mới đảm bảo cho mày được!
Tôi vui vẻ đáp:
- Bây giờ tao và Leon đâu có khác gì 2 vợ chồng đâu, hơn nữa giấy kết hôn chỉ là hình thức để pháp luật công nhận mối quan hệ giữa nam và nữ, giấy kết hôn không có tác dụng để giữ trái tim và sự chung thủy của đối phương. Nếu một người gọi là chồng của mày nhưng trái tim luôn hướng về một người khác thì mày thấy giấy kết hôn có ý nghĩa gì không? Giấy kết hôn giúp mày nếu ly hôn thì tài sản chung sẽ chia đôi hoặc là chứng cứ để mày nói với mọi người tên đó là chồng mày , chứ nó không chứng minh là anh ta yêu mày ? Nếu giấy kết có huyền năng thì chúng ta không có câu nói : "Ly hôn vì chồng/vợ ngoại tình" đúng không?
Con Hồng gật đầu rồi nói:
- Có lý ! Vậy còn căn hộ cao cấp mày đang ở? Nếu mày và Leon không yêu nhau nữa thì mày ra đi tay trắng à?
- Căn hộ đó tao đứng tên mà, dù người bỏ tiền là Leon, giờ tao và Leon có kết hôn thì vẫn là tài sản trước hôn nhân của tao thôi.
-Hèn gì, mày không muốn đăng ký kết hôn cũng đúng , tài sản của riêng mày, con cái cũng có, đêm thì có trai nằm bên cạnh, lại không cần làm dâu, không lo các mối quan hệ họ hàng bên chồng, nếu phụ nữ trên đời này ai cũng như mày chắc khỏi kết hôn.
-Mày nói cứ như tao đang đào mỏ Leon không bằng vậy? Thay vì suy nghĩ " anh có yêu tôi hay không, anh sẽ chung thủy với tôi chứ? Thì mày nên suy nghĩ : " nếu không có anh bên cạnh thì tôi sẽ sống như thế nào? . Thì mày sẽ tự hoạch định được tương lai của mày thôi.
Tôi hạnh phúc với hiện tại, có công việc thu nhập tốt, có con gái xinh xắn, có Leon bên cạnh, nên có kết hôn hay không tôi cảm thấy không quan trọng. Nếu một ngày Leon không bên cạnh tôi nữa, tôi vẫn tự tin nuôi con và làm người mẹ đơn thân hạnh phúc, nhưng có một điều tôi tuyệt đối tin tưởng Leon :
anh ấy là một người cha tuyệt vời và thương con vô điều kiện. Trong việc nuôi con anh ấy rất kiên nhẫn nhất là những lúc Rita mè nheo,ăn vạ, .
Anh ấy có thể dời cuộc họp , hoặc dời việc ký hợp đồng vì Rita bị sốt mà ở bên cạnh con bé đến khi nó hết sốt. Chỉ cần vậy thôi ,tôi đã rất mãn nguyện rồi. Anh ấy chưa bao giờ bỏ mặc tôi một mình vất vả chăm con, từ khi sinh con đến giờ , tôi chưa thức khuya 1 ngày nào, .Anh tập cho Rita ngủ xuyên đêm từ khi con 3 tháng, nên lúc dịch Covid bùng phát tại Singapore ,anh phải ở công ty thì tôi vẫn ngủ một mạch đến sáng mà không lo con quấy. Với tôi Leon là cộng sự, người yêu , và người thân của tôi. Từ ánh mắt chúng tôi hiểu đối phương đang nghĩ gì, đó là sự ăn ý mà không phải ai cũng làm được.
Đăng bởi | SongTu1991 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |