Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xin chào bà Schultz

Tiểu thuyết gốc · 3110 chữ

Vài ngày sau, tôi chuẩn bị hành lý cho Leon để anh sang Berlin tham gia cuộc họp thường niên của công ty tổng. Anh vừa dỗ Rita ngủ xong, bước vào ôm lấy tôi từ phía sau ,anh vén tóc tôi ra phía trước hít hà mùi hương ở cổ rồi thì thầm vào tai tôi:

- Anh đi công tác 4 ngày, anh sẽ rất nhớ em...

Tay anh siết chặt eo tôi, nụ hôn như mưa rơi uống tai, cổ và sau lưng tôi, dây áo ngủ bị kéo xuống, tiếng thở gấp gáp đầy đê mê của anh khiến dục vọng trong tôi cũng bừng cháy. Tôi xoay người lại , nhón chân hôn môi anh rồi mút nhẹ yết hầu , cổ của anh. Tiếng rên nhẹ của anh làm tôi càng kích thích mà hôn anh thật nhiều,anh bế lấy tôi đặt xuống giường cả 2 trao nhau những nụ hôn mê luyến, ngực của tôi đầy những dấu hôn và vết cắn của anh, đôi bàn tay tôi bị anh chế trụ lên đầu , tay còn lại của anh vuốt ve chiếc bụng của tôi rồi mơn trớn nơi thầm kín của người phụ nữ. Giọng nói trầm bổng của anh thỏ thẻ vào tai tôi :

- Anh yêu em, Minh Tú à! Anh hạnh phúc khi có em.

Nơi huyê....t. đạo ẩm ướt của tôi cảm nhận nam căn to khoẻ của anh đưa vào, chúng tôi cùng trải cơn sóng tình vừa nhẹ nhàng lại có lúc cao trào dữ dội, tôi nằm lên bắp tay rắn rỏi của Leon rồi nói:

- Anh yêu, em đã gặp lại chồng cũ ở đám tang của cha em.

- Ồ ! ( Anh đáp) Rồi hôn nhẹ lên trán tôi.

_ Sao anh không ghen ? Sao anh không nghĩ em còn thương chồng cũ.

- Em đã nói vậy thì anh chắc chắn em đã không còn tình cảm gì với chồng cũ rồi, em sống cùng anh,sinh con cho anh , hơn 4 năm qua em như thế nào anh biết hết.

- Theo nghiên cứu của các nhà tâm lý học tại Trường Đại học Rwth Aachen của Đức thì hành vi còn nhớ thương người cũ , là một trong những dấu hiệu của tâm thần phân liệt. Em yêu à! Anh tin tưởng rằng em luôn có một hệ thần kinh khoẻ mạnh.

- Ngài Leon lúc nào cũng lấy khoa học ra chứng minh nhỉ? Hèn gì công ty ai có nói ngài Leon nói chuyện chả có tí cảm tình nào!

Nói rồi tôi nhéo nhẹ chiếc mũi của Leon, rồi ngủ thiếp đi trong vòng tay của anh thật bình yên, buổi sáng khi những tia nắng ban mai đầu tiên len lỏi qua khe cửa sổ, tôi cảm nhận được ở giữa tôi và Leon có khối bông mềm mềm , thơm thơm nằm giữa , đôi tay ú tròn , mịn màng của Rita vuốt nhẹ gương mặt của tôi . Tôi mở mắt ra, con bé nhìn tôi cười tít mắt,giọng ngọng nghịu:

-Mẹ ơi, dậy đi, sáng rồi. Mẹ không ngoan , mẹ thức muộn hơn Rita.

Lúc này , Leon cũng mở mắt rồi ôm con bé vào lòng và nói :

- Con gái! Nay là cuối tuần, con có thể thức muộn mà, papa thắc mắc là ngày đi học thì con thức muộn ,còn ngày nghỉ thì con lại thức sớm,sao vậy?

- Vì cuối tuần Papa sẽ đưa Rita và mẹ đi chơi, nên Rita sẽ dậy sớm để được đi chơi nhiều.

-Hôm nay Papa phải sang Đức công tác, Rita ngoan, mẹ sẽ đưa con đi nhé. Lúc về Papa sẽ mua nhiều đồ chơi cho con nhé.

Nói rồi Leon hôn nhẹ lên đôi má phúng phính của Rita ,con bé nhìn Leon cười tít mắt,

Sau khi đưa Leon ra sân bay, tôi dắt Rita đến trung tâm thương mại ,định mua cho con bé một vài chiếc đầm , đang mãi mê lựa chọn những chiếc đầm xinh xắn ,tôi xoay người lại thì thấy con bé đã biến mất. Tôi hốt hoảng hét lớn gọi tên con bé, tôi chạy khắp các quầy hàng xem con có ở đó không? Tôi gọi to:

- Rita, Rita, con đâu rồi?

Tôi chạy đến phòng bảo vệ yêu cầu kiểm tra camera và phát loa thông báo nhờ bảo vệ kiểm tra, khi mọi người cùng chạy đến quầy bán đồ chơi , tôi thấy bóng dáng nhỏ nhắn của con bé đang đứng đó , bên cạnh còn một bóng dáng quen thuộc ,tôi gọi tên :

- Rita, Rita, con chạy đi đâu làm mẹ lo lắng quá?

Cả 2 cùng quay lại nhìn,tôi chạy đến ôm lấy con bé, lúc này tôi mới thấy lòng mình nhẹ nhõm, ngước mắt lên tôi thấy anh Trung đang nhìn 2 mẹ con tôi bằng đôi mắt kinh ngạc , anh nói với tôi:

- Tú! Em nói...." Mẹ" sao? Đứa bé này là con của em sao?

Tôi cũng bất ngờ vì thấy anh ở đó, nhưng rất nhanh tôi bình tĩnh lại và nói:

-Dạ, con gái của em!

Em kết hôn khi nào ? Sao anh chưa nghe gia đình em nói?

- Em chưa kết hôn.

Anh bất ngờ nắm chặt lấy tay tôi, đôi mắt anh nhìn tôi khó hiểu,

-Em chưa kết hôn vậy đứa bé này là con nuôi của em sao?

Tôi lắc đầu,mỉm cười nhìn anh nói:

- Không, là con ruột của em, là con em và bạn trai.

-"Bạn trai"sao? Anh nói với tôi bằng vẻ hằn học, khó tin.

- Em chưa kết hôn mà lại có con,em làm mẹ đơn thân sao?

Tôi nhẹ nhàng xoay cổ tay thoát khỏi bàn tay anh,tôi nói:

-Nếu kết hôn mà hạnh phúc thì trên đời này chẳng ai phải ly hôn,anh nghĩ em nói đúng không? Vả lại em không làm mẹ đơn thân, 5 năm qua em và bạn trai luôn sống bên nhau, em nghĩ anh không nên quan tâm nhiều đến cuộc sống riêng của em như vậy.

Tôi bế con bước ngang qua anh thì nghe giọng anh nói từ phía sau:

- Bạn trai của em là người đàn ông ngoại quốc đó đúng không? Người đã cứu em lúc em đuối nước...

Tôi đứng lại, nghe hết những lời thắc mắc của anh nhưng không đáp lại mà tiếp tục bước đi. Trên đường cùng còn gái về nhà, tôi nhìn qua kính chiếu hậu, thấy có một chiếc xe hơi đang bám theo xe của tôi, tôi biết đó là xe của anh, tôi chỉ biết thở dài lắc đầu, anh có biết tính cách cố chấp này của anh , chỉ làm cho anh đau khổ mà thôi, anh cứ mãi mãi là người chìm đắm trong quá khứ,anh cứ tự mình ray rứt như vậy thì làm sao anh hạnh phúc được?

Kể từ ngày hôm đó tôi không còn gặp lại anh nữa,cho đến tầm 2 tháng sau, ngày sinh nhật của Leon, tôi và Leon cùng một vài đồng nghiệp thân thiết , cậu mợ của tôi đến một quán bar chơi , đêm đó Leon bị mọi người ép uống rượu đến say khước, miệng anh còn lẩm bẩm: "Minh Tú của tôi đâu? Mấy người bắt thư ký của tôi đi đâu rồi". Mọi người trong phòng ai cũng cười rộn lên trêu ghẹo chúng tôi, tôi biết Leon mỗi lần say lên sẽ nói những lời yêu thương tôi đến nổi cả da gà, nên tôi tranh thủ chống chế mà cùng anh Tuấn đưa Leon về. Lúc chúng tôi ra đến cửa quán bar thì nghe tiếng cãi vã , đánh nhau , tiếng người phụ nữ vừa xa lạ vừa quen thuộc vang lên:

-Anh là thằng tồi, thằng khốn nạn, anh lấy tôi về, bỏ tôi trong căn nhà lạnh lẽo cùng bà mẹ ác mồm ác miệng của anh mà ra đây kiếm mấy con nhỏ trẻ đẹp, anh chê tôi bị què không hấp dẫn nữa phải không.?

Người phụ nữ dùng cây gậy chống đánh liên tiếp vào người đàn ông. Người đàn ông đó là anh Trung, còn người phụ nữ kia là chị Vân . Chị Vân gương mặt bơ phờ, hốc hác không còn nét xinh đẹp rực rỡ như xưa nữa. Anh Trung tức giận nắm lấy cây gậy , quát lớn:

- Cô điên đủ chưa? Nếu cô không ghen tuông, làm loạn ở công ty của tôi thì bạn bè của tôi đã không rút vốn đầu tư, giờ tôi phải tìm kiếm nhà đầu tư mới. Cô có bản lĩnh thì giúp tôi kêu gọi vốn đi, mấy năm qua cô ăn bám vô tôi,phá nát sự nghiệp của tôi, trên đời này ngoài tôi ra thì còn thằng nào chịu nuôi con què như cô. Cô giỏi thì ly hôn đi, xem không có tôi thì cô có ăn xin không?

Hai người họ ngước lên nhìn những ánh mắt tò mò của những người xung quanh và cũng nhìn thấy chúng tôi.Chị Vân hùng hổ lê những bước chân khập khiễng về phía tôi ,nghiến ngầm nói với tôi:

- Đồ con hồ ly tinh, là mày quyến rũ chồng tao , nên chồng tao mới đến đây? Tại sao mày như âm hồn không tan cứ hiện lên trong cuộc sống của vợ chồng tao vậy,5 năm rồi. Mọi ánh mắt lại đổ dồn về phía tôi, tôi thực sự tức giận,tôi nói :

- Chị bị què chân chứ đâu phải bị hỏng não đâu , có cần tôi lấy bản án ly hôn của tôi và anh Trung cho chị xem lại không? Tôi là người vợ đầu tiên của anh Trung, còn chị, trong lúc chúng tôi chưa ly hôn chị đã mang thai với chồng tôi, còn đến tận phòng trọ của tôi để khoe mẽ, chị muốn tôi gọi chủ nhà trọ lúc trước của tôi đến đối chất với chị không?

Trước những lời nói đầy sắc bén của tôi , mặt mày chị ấy tái nhợt, tôi lại nói thêm:

- Đã có gan giật chồng người , thì cũng có gan mà giữ, không phải ai cũng có sở thích đi giật chồng người như chị đâu.

- Chị quên những lời tôi đã từng nói rồi sao? Bạch nguyệt quang thì nên là bạch nguyệt quang, khi có được sẽ trở thành hạt cơm dính miệng mà thôi. Nếu chị hiểu rõ đạo lý đó thì chị đã không ở đây kêu gào như kẻ điên rồi

- Cô! Cô ( mặt chị Vân đỏ lên vì giận giữ, tay thì siết lại thành quyền, gương mặt méo xệch thật là xấu xí)

Vừa hay cậu mợ tôi cũng bước ra, thấy tất cả mọi người đều có mặt đông đủ, sắc mặt của anh Trung và chị Vân đều ái ngại:

Cậu tôi thấy vậy,bước đến vỗ vai anh Trung:

- Có câu " tề gia, trị quốc", mày nên về dạy lại vợ mày, nếu không , mày kêu gọi đầu tư cả đời cũng chả ai rót vốn cho mày đâu, tao nói mày đừng buồn, tao không hề hối hận khi rút vốn khỏi công ty của mày, tao từng rất hận mày vì con Tú, nhưng giờ đây nó đã có hạnh phúc mới rồi, tao cũng không giận mày nữa.

Cậu tôi dứt lời xong, tất cả mọi người đều ra về , chỉ để lại anh Trung và chị Vân đang ngồi bệt dưới đất , xung quanh là những ánh mắt khinh thường và những nụ cười đầy ác ý. Thật không nghĩ đến người mà anh Trung từng ngày nhớ đêm mong, đến từng giấc ngủ cũng gọi tên, khi về sống cùng nhau thì họ lại buông những lời cay nghiệt như thế với nhau. Tình cảm hơn 10 năm của họ thật khiến người ta cảm lạnh. Cuộc sống của tôi vẫn như thế vẫn cứ bình đạm trôi qua, sáng đi làm, đưa con đến trường tối về quây quần bên người thân, rãnh rỗi thì cả nhà sẽ đi du lịch hoặc về quê thăm mẹ. Tôi nghĩ Rita thật sự là kỳ tích mà tạo hoá đã mang cho tôi, sau khi sinh Rita , tôi không mang thai thêm lần nào nữa dù tôi và Leon không kế hoạch gì cả, chắc do trời thương cho cuộc hôn nhân trước quá trắc trở của tôi nên mới tặng cho tôi Rita , để tôi có được một gia đình trọn vẹn.

........................

Năm 2023 , là năm đánh dấu thành công trong sự nghiệp của tôi và Leon. Tôi đã lấy thêm 2 bằng ngoại ngữ Tiếng Pháp và Nhật, tôi cũng hợp tác với con Hồng và một vài bạn học đại học mở được một trung tâm ngoại ngữ , công việc vận hành rất trôi chảy, Leon đã thăng chức trở thành tổng giám đốc của khu vực Đông Nam Á, vì thế nên công việc của tôi cũng nhiều hơn, chúng tôi phải đi công tác thường xuyên đành phải nhờ mẹ ở quê lên chăm sóc cho Rita, em trai của tôi cũng đã lập gia đình ,mẹ tôi cũng rãnh rỗi hơn vì mẹ đã giao hết việc vườn tược, đồng án cho 2 vợ chồng em trai tôi.

Tháng 11 năm 2023 Leon dắt tôi và Rita sang Berlin ra mắt gia đình của anh, cha mẹ của Leon đã vô cùng hạnh phúc khi gặp lại chúng tôi, Rita được ông bà bế trên tay như một báo vật quý giá, sau khi cùng Leon đi thăm một số khu du lịch nổi tiếng ở Đức, chúng tôi gửi Rita cho ông bà rồi cùng một vài người bạn của Leon đi Iceland ngắm cực quang. Dưới cảnh sắc huyền diệu trên nền trời sao được toả sáng rạng rỡ với những dãy lụa ánh sáng lấp lánh đa sắc màu như đang trang hoàng cho khung cửa thiên nhiên bao la , ánh sáng xanh dịu ngọt của cực quang đong đưa như những vũ công tài hoa tung bước trên sàn diễn lạnh giá của bầu trời đêm . Giữa vùng sơn cước và vịnh hẹp đẹp như tranh vẽ, cực quang trông như đang vẫy gọi khiến bất cứ ai cũng muốn vươn bàn tay của mình ra mong muốn được một lần nắm lấy thứ ánh sáng xanh huyền năng kỳ diệu của bầu trời.

Khi tôi đang mê mẫn trước bức tranh kỳ ảo của thiên nhiên , thì bất ngờ Leon quỳ một chân trước mặt tôi, anh mở ra từ chiếc hộp nhung đỏ xuất hiện một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh , đôi mắt xanh dương của anh nhìn tôi đầy yêu thương và chân thành, anh nói:

- Các nhà tâm lý học và tình yêu học đã nói rằng : khi hai con người yêu nhau thì cơ thể của họ tiết ra rất nhiều hormon, một trong những loại hormon đó là oxytocin, nó còn được gọi là "hormon tình yêu". Loại hormon này giúp người phụ nữ thư giãn và tin tưởng vào bạn tình, và loại hormon này có ảnh hưởng đến mức độ chung thủy của người đàn ông, khiến cho người đàn ông cảm thấy nửa kia của mình luôn hấp dẫn và không một ai có thể thay thế được. Tuy nhiên loại hormon này sẽ giảm dần khi các cặp đôi ở bên nhau trong thời gian dài, cụ thể là từ 6 tháng đến 4 năm, đó cũng chính là tuổi thọ của tình yêu, bản chất của con người vốn dĩ không phải là loại sống thiên về tình cảm lâu dài, tình yêu mãi mãi là thứ đi ngược lại với bản năng.

-Và em cũng đã từng nói với anh : " nếu một ngày không còn yêu em nữa, hãy thẳng thắn nói cho em biết". Anh luôn nhớ những điều em nói, và 5 năm qua là thử thách tốt nhất cho tình cảm của anh và em. Sau 5 năm, anh lại cảm thấy , anh đối với em lại càng bị " nghiện", bị hấp dẫn , em như " morphin" khiến anh càng ngày càng đắm chìm trong cảm xúc bên em, anh sẽ bứt rứt và thiếu an toàn mỗi khi vắng em.

- Thế nên : " Trần Huỳnh Minh Tú" , em có đồng ý lấy anh không? Em có muốn làm " bà Schultz" của anh không?

Sau khi anh dứt lời, tiếng hò reo, cổ vũ của bạn bè anh vang lên khắp nơi :

- Đồng ý đi, đồng ý đi, hãy làm " bà Schultz" đi.

Tôi rơi những giọt nước mắt nhưng nụ cười hạnh phúc vẫn trên môi ,tôi nói:

- Em nhớ , anh học kinh tế,đâu phải học sinh học đâu,mà nay anh nói cứ như giáo sư sinh học vậy?

- À thì! Anh không quen nói những lời lãng mạn , ngọt ngào nên đành nói thiên về khoa học hơn, em....em....không chê chứ?

- Em không chê, màn cầu hôn của anh rất đặc biệt, em tin nó sẽ không bị trùng lặp với người khác đâu.

- Vậy em ....đồng .....ý.....phải không? ( Leon ngại ngùng hỏi tôi)

Tôi gật đầu, đưa bàn tay trái ra,anh nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn lên ngón áp út của tôi. Chúng tôi ôm nhau và trao nhau những nụ hôn ngọt ngào trước sự reo hò của bạn bè anh. Đêm đó , Leon đã đăng một tấm hình :bàn tay đeo nhẫn của tôi lồng vào bàn tay rộng lớn của anh,kèm dòng chú thích : " Xin chào, bà Schultz "

Ngày 14/2/2024. Tôi và Leon tổ chức lễ cưới tại nhà thờ Berliner Dom ở Đức, con gái của tôi là cô phù dâu nhỏ,giúp mẹ nâng váy cưới khi bước vào lễ đường. Tôi từ từ bước vào trong, ánh mắt Leon nhìn tôi đầy tình yêu, tôi biết rằng lần cưới thứ 2 này chú rễ của tôi trong mắt chỉ có hình bóng của tôi mà thôi, tôi trong mắt anh ấy là duy nhất không phải thay thế cho bất kỳ ai. Dưới sự chứng kiến của bạn bè và người thân chúng tôi trao nhau lời tuyên thệ tình yêu và hôn nhân , hứa sẽ mãi mãi bên nhau đến hơi thở cuối cùng.

Bạn đang đọc Hai lần cưới sáng tác bởi SongTu1991
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTu1991
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.