Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí ẩn trong rừng cổ

Tiểu thuyết gốc · 1110 chữ

Minh giật mình khi nghe giọng nói vang lên phía sau mình. Cảm giác sợ hãi và bất an tràn ngập trong lòng anh, nhưng cũng không thể không tò mò về người vừa lên tiếng. Anh quay lại và thấy một cô gái đứng trong bóng tối, nhìn anh với đôi mắt sắc bén, đôi mày cao và vẻ mặt nghiêm nghị.

Cô gái này có một vẻ ngoài kỳ lạ. Mái tóc dài, đen như mực, buông xõa qua vai, phần lớn bị che khuất bởi ánh sáng yếu ớt của khu rừng. Cô mặc một bộ giáp nhẹ màu đen, vải có vẻ như được làm từ chất liệu rất lạ mắt, không giống bất kỳ loại giáp nào Minh từng thấy. Bộ giáp được trang trí với những hoa văn cổ xưa, những ký tự và hình vẽ kỳ lạ mà Minh không thể nhận ra. Trên tay cô cầm một thanh kiếm mỏng, sáng loáng, giống như được chế tác từ một kim loại chưa từng xuất hiện trong nền văn minh hiện đại.

Cô gái ấy nhìn Minh một lúc lâu rồi lên tiếng, giọng nói của cô lạnh lùng nhưng lại chứa đựng một sự tò mò khó diễn tả. “Ngươi là ai? Từ đâu đến?”

Minh vẫn chưa thể hoàn hồn sau cú sốc lớn. Anh đưa tay lên vuốt mặt, cố gắng lấy lại bình tĩnh. “Tôi… Tôi là Lê Minh, một nhà nghiên cứu lịch sử. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi chỉ đang ở trong một cửa hàng sách và rồi… tôi bị kéo vào đây.” Minh trả lời, giọng run rẩy vì sự hoang mang.

Cô gái nhìn anh một lúc lâu, đôi mắt vẫn không rời khỏi anh. “Ngươi không phải là người của vùng đất này. Ngươi không biết gì về chúng ta, nhưng ngươi đã bị cuốn vào đây rồi. Ngươi phải theo ta.”

Minh cảm thấy như mình không còn sự lựa chọn nào khác. Anh nhìn xung quanh một lần nữa, cố gắng tìm dấu hiệu của sự quen thuộc, nhưng tất cả đều là những cảnh vật lạ lùng, không thể nào giải thích được. Đằng sau cô gái, những cây cổ thụ cao vút vươn lên trời, như thể không gian xung quanh đang là một thế giới hoàn toàn khác biệt với mọi thứ anh từng biết.

“Đi theo ta,” cô gái nói một lần nữa, ánh mắt kiên quyết. Minh đành bước theo cô, mặc dù lòng vẫn đầy những câu hỏi chưa có lời đáp. Anh không biết đây là đâu, tại sao mình lại ở đây, và cô gái này là ai, nhưng anh cảm thấy có một sự thúc giục không thể chối từ. Dường như điều gì đó rất quan trọng đang chờ đợi anh ở phía trước.

Họ bước đi trong im lặng, chỉ có tiếng bước chân của họ trên mặt đất ẩm ướt và tiếng gió thổi qua những tán cây. Minh cố gắng theo kịp cô gái, nhưng những bước chân của cô luôn nhanh và vững vàng, không hề có dấu hiệu mệt mỏi. Càng đi sâu vào trong khu rừng, Minh càng cảm thấy lạ lùng hơn. Không gian quanh anh dường như thay đổi, những cây cối mọc dày đặc, ánh sáng trở nên mờ dần, chỉ còn lại bóng tối bao trùm.

Sau một lúc, họ đến một khu vực rộng lớn hơn trong rừng. Trước mắt Minh là một cánh cổng lớn được làm từ những khối đá đen, cao vút, trông giống như một cổng vào một thế giới khác. Những họa tiết kỳ lạ được chạm khắc trên các viên đá, chúng giống những ký tự Minh đã nhìn thấy trong cuốn sách kỳ lạ. Cả không gian xung quanh cổng như chứa đựng một năng lượng mạnh mẽ, khiến Minh cảm thấy một nỗi sợ hãi vô hình đang lởn vởn trong lòng.

“Đây là cổng Định Mệnh,” cô gái lên tiếng, đôi mắt cô nhìn vào Minh với vẻ nghiêm túc. “Ngươi sẽ phải hiểu về nó. Cổng này dẫn đến những nơi mà ngươi không thể tưởng tượng được. Chỉ những người có duyên mới có thể bước qua nó.”

Minh nhìn cô gái, cố gắng hiểu hết lời cô nói. “Cổng Định Mệnh? Đây là một thế giới khác sao? Nhưng tôi chỉ là một nhà nghiên cứu. Tôi không biết gì về những thứ này.” Giọng anh run run, không phải vì sợ hãi, mà vì sự hoang mang chưa từng có trong cuộc đời anh.

Cô gái nhìn anh chằm chằm một lúc lâu rồi đáp, “Ngươi không cần biết nhiều. Chỉ cần làm theo những gì ta nói, ngươi sẽ hiểu. Nếu ngươi không thể vượt qua cổng này, ngươi sẽ không thể quay lại thế giới của mình nữa.”

Minh đứng đó, lặng người. Một cơn gió mạnh lại thổi qua, làm tán lá xào xạc, và bóng tối càng thêm dày đặc. Cảm giác như có điều gì đó vô cùng quan trọng đang đến gần, nhưng anh không thể hiểu được đó là gì.

Bất ngờ, cánh cổng đá lớn bắt đầu phát sáng. Một ánh sáng mờ ảo phát ra từ các vết chạm khắc trên đá, những ký tự lấp lánh như đang sống dậy. Minh không thể tin vào mắt mình. Anh bước lại gần hơn, nhưng khi vừa chạm tay vào một trong những viên đá, một sức mạnh kỳ lạ đẩy anh lùi lại, khiến anh gần như ngã ngửa ra sau.

“Đừng chạm vào nó,” cô gái nhanh chóng kéo anh lại, ánh mắt lo lắng. “Ngươi chưa sẵn sàng.”

Minh đứng vững lại, thở dốc. “Tại sao? Tại sao lại có thứ này ở đây? Cô là ai, và tôi phải làm gì để hiểu hết về tất cả những chuyện này?”

Cô gái nhìn anh với vẻ nghiêm túc, đôi mắt sâu thẳm như chứa đựng những bí mật không thể tiết lộ. “Ta là người bảo vệ cổng này. Còn ngươi… ngươi là người duy nhất có thể cứu rỗi nơi này, và cả thế giới mà ngươi sẽ đi vào. Nhưng ngươi phải vượt qua thử thách đầu tiên.”

“Thử thách gì?” Minh hỏi, giọng anh đã bắt đầu mạnh mẽ hơn, như thể anh không còn muốn chỉ đứng đó và nghe những điều khó hiểu nữa.

“Ngươi sẽ thấy ngay thôi,” cô gái đáp, và rồi cô bước qua cổng đá mà không do dự. Minh hít một hơi thật sâu, rồi theo sau cô, bước vào cánh cổng.

Bạn đang đọc Hành Trình Vượt Thời Gian sáng tác bởi Namhoahong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namhoahong
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.