Bức màn bí mật dần hé lộ
Minh đứng trong không gian ngập tràn ánh sáng mới, nhưng anh biết sự thanh thản này chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi sóng gió tiếp theo ập đến. Những hình ảnh mơ hồ trong tâm trí vẫn bủa vây anh, gợi nhớ về một sự thật mà anh chưa thể nắm bắt. Anh cảm giác như tất cả chỉ mới bắt đầu.
Khi ánh sáng dần tỏa khắp, một con đường bằng đá dài bất tận xuất hiện trước mặt anh. Hai bên là những hàng cột đá khổng lồ, khắc đầy những ký hiệu cổ xưa mà anh không hiểu được. Mỗi bước chân đi qua, Minh cảm thấy như mình đang bước sâu hơn vào trái tim của thế giới kỳ lạ này. Nhưng anh không còn sợ hãi; sự tò mò và quyết tâm đang dẫn lối cho anh.
Bỗng dưng, một giọng nói vang lên từ hư không:
“Minh, ngươi đã đi xa đến vậy, nhưng ngươi có biết mục đích thật sự của mình không?”
Minh dừng lại, quay người tìm kiếm nguồn gốc của giọng nói. Nhưng chẳng có ai xung quanh, chỉ có những cột đá sừng sững và không gian mênh mông. Anh lên tiếng, giọng đầy quả quyết:
“Ta không cần biết mọi thứ ngay lúc này. Nhưng ta biết mình cần phải tiến bước. Ngươi là ai? Tại sao lại luôn dõi theo ta?”
Một làn gió lạnh lẽo quét qua, và từ trong không trung, một bóng người mờ ảo dần hiện ra. Đó là một người đàn ông mặc áo choàng đen, khuôn mặt được che kín bằng một chiếc mặt nạ bạc. Ánh mắt của hắn lóe lên tia sáng đỏ rực, lạnh lùng và đầy quyền uy.
“Ta là người nắm giữ những bí mật mà ngươi đang tìm kiếm. Nhưng trước khi ngươi có thể biết sự thật, ngươi phải trả lời một câu hỏi duy nhất.”
Minh nhíu mày. Anh không chắc mình có thể tin tưởng người này, nhưng anh biết đây là cơ hội để tìm hiểu thêm về thế giới bí ẩn mà anh đang mắc kẹt. Anh gật đầu:
“Cứ hỏi.”
Người đàn ông cất giọng trầm trầm, vang vọng khắp không gian:
“Ngươi sẽ chọn điều gì: quá khứ mà ngươi đã lãng quên hay tương lai mà ngươi không thể kiểm soát?”
Câu hỏi như một mũi kim đâm vào tâm trí Minh. Anh đứng đó, suy nghĩ sâu sắc. Quá khứ của anh là một vùng đất mịt mờ, nhưng trong đó có những kỷ niệm đau thương, những người anh yêu thương, và những sự thật chưa được hé lộ. Tương lai lại là một trang sách trắng, đầy rẫy những hiểm họa và cơ hội. Làm sao anh có thể chọn giữa hai điều quan trọng đến thế?
“Tại sao ta phải chọn?” Minh hỏi, giọng đầy thách thức. “Cả quá khứ và tương lai đều là một phần của ta. Ta không thể từ bỏ bất kỳ điều gì.”
Người đàn ông im lặng một lúc lâu, rồi cất tiếng cười khẽ:
“Tốt lắm, ngươi đã trả lời đúng. Cả quá khứ và tương lai đều quan trọng, nhưng ngươi phải sẵn sàng hy sinh để nắm giữ cả hai.”
Hắn vung tay, và không gian xung quanh Minh đột nhiên thay đổi. Anh thấy mình đứng giữa một chiến trường hoang tàn. Xung quanh là những người ngã xuống, máu nhuộm đỏ mặt đất. Trong khung cảnh đẫm máu đó, Minh nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Đó là mẹ anh, nhưng bà đang quỳ gối trước một người đàn ông cao lớn, tay cầm thanh kiếm rực lửa.
“Mẹ!” Minh hét lên, lao về phía trước, nhưng dường như có một bức tường vô hình chặn anh lại.
Người đàn ông cầm kiếm quay lại, và Minh đông cứng khi nhìn thấy khuôn mặt hắn. Đó là chính anh, nhưng trong một hình hài khác. Ánh mắt của Minh trong tương lai đầy lạnh lẽo, không còn một chút nhân từ.
“Ngươi đã sẵn sàng để trở thành kẻ như ta chưa?” Minh trong tương lai hỏi, giọng nói mang theo sự khinh miệt. “Để cứu lấy mọi thứ, ngươi phải đánh đổi. Và ngươi biết điều đó, phải không?”
Minh lắc đầu, không thể chấp nhận viễn cảnh này. “Không! Ta không tin! Ta sẽ không trở thành một kẻ như ngươi!”
Minh tương lai cười nhạt, giơ thanh kiếm lên:“Ngươi không có lựa chọn. Mọi con đường đều dẫn đến kết cục này. Vấn đề chỉ là khi nào ngươi sẽ chấp nhận nó.”
Trước khi Minh kịp trả lời, một cơn lốc xoáy bất ngờ xuất hiện, cuốn lấy mọi thứ xung quanh. Anh bị kéo về phía sau, không thể kháng cự. Mọi thứ trở nên mờ nhạt, và khi anh mở mắt ra lần nữa, anh nhận ra mình đã trở lại con đường đá. Nhưng lần này, có một thứ mới mẻ xuất hiện.
Trên mặt đất trước mặt anh là một thanh kiếm cổ, lưỡi kiếm khắc những ký hiệu kỳ lạ giống hệt những ký hiệu trên các cột đá. Nó tỏa ra một luồng năng lượng mạnh mẽ, như thể đang chờ đợi anh đến gần.
“Đây là thử thách tiếp theo của ngươi,” giọng nói từ hư không lại vang lên. “Cầm lấy thanh kiếm này, và ngươi sẽ bước một bước xa hơn trên con đường khám phá sự thật. Nhưng hãy nhớ, một khi cầm nó, ngươi không thể quay lại.”
Minh nhìn thanh kiếm, cảm nhận được một sức hút mãnh liệt. Anh biết đây không chỉ là một vũ khí, mà còn là một lời hứa, một trách nhiệm mà anh sẽ phải gánh vác. Anh hít một hơi thật sâu, đưa tay ra, và khi tay anh chạm vào chuôi kiếm, một luồng sáng chói lòa bùng lên, bao trùm lấy anh.
Không gian xung quanh lại thay đổi, và lần này, Minh nhận ra mình đã bước vào một thế giới mới. Nhưng đồng thời, anh cũng cảm nhận được một phần linh hồn mình đã bị trói buộc vào thanh kiếm.
“Mọi thứ chỉ vừa bắt đầu,” giọng nói bí ẩn vang lên lần cuối trước khi biến mất hoàn toàn.
Minh siết chặt thanh kiếm trong tay, ánh mắt đầy quyết tâm. Anh biết rằng từ giây phút này, mọi lựa chọn của anh đều sẽ dẫn đến một kết cục không thể tránh khỏi. Nhưng anh không sợ hãi. Anh đã sẵn sàng đối mặt với mọi thứ để tìm ra sự thật.
Truyện Hành Trình Vượt Thời Gian tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Namhoahong |
Thời gian |