Xuyên qua
A! Cơ Đức bật mình ngồi dậy đôi mắt thất thần mở to đày hoãng sợ như vừa trải qua một sự việc vô cùng đáng sợ. Lòng ngực như có vật nặng đè lên làm hắn thuở dốc liên tục. Thời gian trôi qua từng dòng khí lạnh lẽo theo khoan mũi lan tràn khắp phế phủ trong bóng tối tưởng chừng như bất tận của căng phòng Cơ Đức dần lấy lại sự tỉnh táo tiếng hít thuở bắt đầu trở nên nhịp nhàng bình ổn sự hoảng sợ nơi đôi mắt đã biến mất từ khi nào xen vào đó là từng tia suy tư ánh lên. Hắn ngã người vào bức tường lạnh lẽo phía sau từng hình ảnh bóng dáng mơ hồ bắt đầu hiện lên trong đầu. Cơ Đức vốn là cô nhi từ nhỏ đã sống trong cô nhi viện có lẽ vì thiếu tình yêu thương của cha mẹ nên tính cách của hắn trở nên bất cần cùng một chút cá biệt sau khi hoàng thành chương trình phổ thông Cơ Đức bắt đầu lang thang khắp nơi tìm kiếm cha mẹ của mình đó là một cảm giác thôi thúc mãnh liệt mà chính Cơ Đức cũng không kiểm soát được nó được sinh ra khi hắn chứng kiến cảnh một người bạn được cha mẹ đưa đi học hồi cấp một theo sự lớn lên của Cơ Đức nó cũng tăng theo
Cách đây không lâu Cơ Đức nhận được tin tức một đôi vợ chồng ở Hà Nội rất có thể chính là cha mẹ thất lạc của hắn . Cảm giác thôi thúc lại mãnh liệt hơn bất cứ lần nào trước đây làm cho hắn tràn đầy chờ mong nhưng khi nhìn thấy một thiếu niên ôm lấy đôi vợ chồng già trên mắt họ là từng dòng nước mắt hạnh phúc Cơ Đức nhẹ nỡ một nụ cười chúc mừng rồi như bao lần hắn lặng lẽ quay đi . Bước từng bước chân quanh bờ Hồ Gươm Cơ Đức cảm ơn giác bản thân lạc lõng bơ vơ giữa sự hoa lệ và Uyên náo của nơi này . Nhấc từng bước chân nặng nề hắn cứ đi cứ đi một cách vô hồn bỏ quên đi cái hoa lệ hững hờ với âm thanh uyên náo của hồ gươm mặt cho sự lạc lõng bơ vơ nhấn chìm ý thức của bản thân Cơ Đức không biết mình đã đi bao lâu thì bỗng dưng hắn cảm giác thấy phía sau ót có điểm lạnh lẽo rồi từng tiếng ào ào báo hiệu cho một cơn mưa bất ngờ chỉ là khi mắt Cơ Đức nhìn thấy cơn mưa này hắn nhất thời xanh cả mặt từng giọt mưa lúc này lại có màu đỏ tươi chúng phát ra một từng đạo hồng sắc đầy yêu đi xung quanh không biết từ khi nào đã không còn một bóng người âm thanh uyên náo không còn thay vào đó là tiếng ào ào của cơn mưa máu trong không gian nồng nặng mùi tanh tưởi rợn người. Cơ Đức đứng như trời chồng giữa khung cảnh khiến bất cứ ai cũng phải hãi hùng khiếp vía khi nhìn thấy Hắn há miệng muốn hét lên nhưng lại cứng ngắt không phát ra được nữa chữ muốn chạy nhưng đôi chân nặng nề chỉ có thể bước từng bước bổng dưng một cảm giác lạnh lẽo lang tràn phía sau lưng khiến mặt Cơ Đức đã xanh càng chuyển hẳn sang trắng bệch hắn không nhìn lại phía sau ma dốc hết sức bình sinh nhích từng bước chân về phía hồ gươm trực giác mách bảo Cơ Đức đó là cách duy nhất để thoát khỏi hoàng cảnh đáng sợ này. Từng bước chân bước xuống Cơ Đức như mất đi toàn bộ sức lực đầu não càng lúc càng nặng chĩu nhưng Hắn biết mình không thể dừng lại bởi vì cảm giác lạnh lẽo sau lưng ngày càng mảnh liệt . Trong màn đêm vô tận cơn mưa máu vẫn tiếp tục chúc xuống ào ào không ngừng nghỉ tưởng chừng như sẽ kéo dài vĩnh viễn gió bắt đầu thổi càng lúc càng lớn tiếng sấm vang lên ầm ầm Cơ Đức dần cách Hồ Gươm càng gần cảm giác lạnh lẽo sau lưng cũng mảnh liệt hơn bao giờ hết Cơ Đức cảm giác được như có một cái gì đó ngay sát phía sau lưng của mình đầu não mơ hồ ý thức đang bên bờ sụp đổ sức lực toàn thân cạn kiệt đôi không còn cảm giác giữa lúc này bỗng một tiếng sấm vang lên đây là lần thứ tư sấm xuất hiện đôi mắt sớm đã vô thần của Cơ Đức chợt sáng lên hắn cắn mạnh đầu lưỡi lấy về cho bản thân một tia tỉnh táo đếm thầm trong lòng :
Một! Hai! Ba
Khi đếm tới ba lập tức Cơ Đức bậc mạnh về phía trước hắn thực hiện cú nhảy quan trọng nhất cuộc đời của mình cùng lúc đó một tiếng sấm vang vọng khắp không giận ẩn trong đó là âm thanh ràu thét không cam lòng đầy tức giận . Nghe thấy âm thanh đó Cơ Đức lấy hết dũng khí quay đầu lại nhìn ra sau lưng hắn chỉ kịp hét lên rồi mất đi ý thức.
Dựa vào bức tường lạnh lẽo Cơ Đức dùng tay xoa đầu thuở dài trong lòng : ruốt cuộc ta nhìn thấy là thứ gì mà khiến bản thân hoảng sợ đến thế ?
Cơ Đức cố hồi tưởng lại giây phút cuối cùng khi mình quay lại nhưng chỉ toàn là một mãng mơ hồ . Cố gắng hồi lâu Cơ Đức cũng bỏ cuộc . Đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng tối đen hắn cũng không biết mình đang ở nơi nào đang lúc không biết làm gì thì từng dòng ký ức xa lạ bất ngờ trùng kích vào trong não hải khiến đầu hắn đau như muốn nổ tung ý thức dần mơ hồ đôi mắt tối sầm lại hắn chỉ kịp thốt lên :
Không ngờ chuyện này lại sảy ra với ta
Sáng sớm, từng tia nắng bắt đầu lang tràn khắp không gian xua tan đi màn đêm u ám. Một âm thanh vang vào phòng Cơ Đức :
Cơ Đức thức dậy đi học sáng rồi
Âm thanh thanh diệu dàng êm tai gõ là của một phụ nữ. Cơ Đức ngấp dài một cái lười biến đáp lại:
Dạ con xuống ngay.
Nói rồi hắn đẩy cánh cửa cũ kĩ bước ra. Lúc bước ra hắn không khỏi nhìn nhiều căn phòng vài lần đây là một căn phòng đơn sơ chỉ có một cái giường ở góc phòng trên tường có vô số vết nứt lớn nhỏ lại nhìn xuống đôi tay nhỏ nhắn của mình môi khẽ cười:
Con mẹ nó ta vậy mà xuyên qua rồi.
Đăng bởi | Vanhahaha |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 43 |