Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không liên lạc được với người ẩn danh. Hướng tiếp theo, điều tra Hân Nam

Tiểu thuyết gốc · 1529 chữ

Mấy ngày trôi qua, mọi thứ dường như đi vào ngõ cụt. Tôi không thu thập thêm được bất kỳ thông tin hữu ích nào về những điều mình nghi ngờ.

Phong thì vẫn giữ im lặng sau cuộc gặp mặt vụng về với màn cầu hôn thất bại.

Từ sau lần đó, anh không còn liên lạc với tôi nhiều như trước, làm cho cảm giác bất an trong tôi ngày một lớn hơn.

Càng cố gắng tìm hiểu, tôi lại càng cảm thấy mình bị chìm sâu trong một mớ hỗn độn không lối thoát.

Trong khi vẫn đang bận tâm về việc điều tra, tôi nhớ đến tin nhắn từ người ẩn danh trước đó.

Người đó đã để lại một thông điệp đầy ẩn ý, nhưng sau đó lại im bặt. Không có bất kỳ tin nhắn nào mới từ người này.

Mặc dù ban đầu tôi định không quá để ý, nhưng đến giờ sự im lặng đó lại khiến tôi tò mò hơn bao giờ hết.

Người này là ai? Và tại sao họ lại biến mất không dấu vết như vậy?

Tôi mở điện thoại, kiểm tra lại tin nhắn để xem liệu có thêm thông tin gì từ người này hay không.

Không có gì cả. Hộp tin nhắn trống rỗng khiến tôi cảm thấy vô cùng thất vọng.

Tuy nhiên, tôi không thể ngồi yên mãi như thế. Nếu muốn biết điều gì đang thực sự diễn ra, tôi cần phải chủ động hơn.

Tôi quyết định nhắn tin cho người ẩn danh đó, thử hỏi xem bước tiếp theo nên làm gì.

Có lẽ anh ta sẽ cho tôi biết điều gì hữu ích, hoặc ít nhất là xác nhận rằng anh vẫn đang theo dõi vụ việc.

Tôi viết vội vài dòng tin nhắn, nhưng khi bấm nút gửi, tin nhắn không đi được.

Màn hình điện thoại hiển thị một thông báo lỗi nhỏ, khiến tôi thoáng ngạc nhiên. Mạng vẫn ổn, vậy tại sao tin nhắn không thể gửi đi?

Sự lo lắng bắt đầu trỗi dậy trong tôi. Tôi thử kiểm tra lại thông tin liên lạc của người ẩn danh, và nhận ra điều kỳ lạ: số điện thoại của người đó đã biến mất hoàn toàn.

Tin nhắn cũ thì vẫn còn nguyên nội dung, nhưng phần thông tin về người gửi bây giờ chỉ còn lại ba chữ “người ẩn danh”.

Không có số điện thoại nào hiển thị, không còn dấu vết của ai đã gửi những tin nhắn đó.

Tôi lục lại tất cả những đoạn hội thoại trước đây, hy vọng có thể tìm ra manh mối gì đó.

Nhưng mọi thứ vẫn không thay đổi. Cứ như thể người đó đang cố tình xóa hết mọi dấu vết, chặn mọi liên lạc với tôi.

Cảm giác này thật lạ lùng, như thể tôi bị theo dõi, nhưng không thể xác định ai đang đứng sau. Có điều gì đó không ổn, và tôi cần phải tìm hiểu kỹ hơn.

Tôi ngồi trầm ngâm, tự hỏi liệu mình có nên tiếp tục chờ đợi người này gửi thêm tin nhắn.

Có thể nếu anh ta liên lạc lại, tôi sẽ có cơ hội lấy lại số điện thoại và từ đó lần ra manh mối.

Nhưng điều đó khiến tôi cảm thấy mất kiểm soát. Việc phải ngồi đợi không phải là phong cách của tôi.

Tôi không thích sự bị động này, nhưng hiện tại, có lẽ đó là lựa chọn duy nhất.

Suy nghĩ mãi không ra cách giải quyết, tôi quay trở lại đối tượng tiếp theo: điều tra về Hân Nam.

Trong vụ việc gần đây, có quá nhiều điểm kỳ lạ xoay quanh anh ta, và tôi tin rằng nếu tìm hiểu kỹ, sẽ có điều gì đó liên quan đến những sự kiện mà tôi đang theo đuổi.

Hân Nam không phải là một người dễ tiếp cận, nhưng tôi biết một người có thể giúp tôi mở khóa mọi chuyện – Hạ,em họ của tôi và đang là người yêu của Hân Nam.

Hạ và Hân Nam đã yêu nhau được một thời gian, và tôi tin rằng Hạ sẽ biết nhiều về cuộc sống của Hân Nam.

Mặc dù Hạ là người thân thiết với Hân Nam, nhưng cô ấy lại dễ gần và khá cởi mở.

Điều đó có thể giúp tôi tiếp cận thông tin một cách nhẹ nhàng mà không khiến Hạ nghi ngờ về ý định của tôi.

Tôi quyết định hẹn Hạ đi shopping, vừa là để tạo không khí thoải mái, vừa là để dễ dàng trò chuyện với cô ấy.

Trong không gian thư giãn như vậy, tôi có thể khai thác thông tin mà không tạo áp lực cho Hạ.

Chúng tôi hẹn gặp nhau tại một trung tâm thương mại lớn trong thành phố – nơi có đủ mọi cửa hàng và dịch vụ.

Buổi sáng hôm đó, tôi chuẩn bị kỹ càng từ trang phục đến cách tiếp cận câu chuyện.

Tôi cần Hạ cảm thấy buổi gặp gỡ này hoàn toàn tự nhiên, như một cuộc gặp gỡ xã giao bình thường.

Khi đến trung tâm thương mại, Hạ đã đứng đợi tôi sẵn với nụ cười rạng rỡ trên môi.

Cô ấy mặc một bộ váy đơn giản nhưng nổi bật, trông tươi tắn và tự tin.

Chúng tôi bắt đầu bằng việc dạo quanh vài cửa hàng thời trang, thử những món đồ mới.

Hạ nói nhiều về những chuyến du lịch gần đây của cô và Hân Nam, về công việc bận rộn, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy cô biết gì về những điều tôi đang tìm hiểu.

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, lắng nghe câu chuyện của Hạ, nhưng trong đầu luôn chờ đợi khoảnh khắc để dẫn dắt cuộc trò chuyện sang chủ đề về Hân Nam.

Sau khi mệt mỏi với việc mua sắm, chúng tôi dừng lại ở một quán cà phê nhỏ. Đây là lúc tôi quyết định chuyển hướng cuộc trò chuyện một cách khéo léo.

"Nam dạo này thế nào rồi?" tôi hỏi nhẹ nhàng, cố gắng giữ cho giọng nói bình thường nhất có thể. "Lâu rồi chị không gặp hai người."

Hạ khẽ cười, nhưng nụ cười của cô có chút lạc điệu. "Nam dạo này bận lắm, công việc căng thẳng, nên ít khi có thời gian đi cchơi Thật ra… gần đây Nam cũng thay đổi nhiều, ít nói chuyện với mình như trước."

Điều này khiến tôi chú ý. "Có chuyện gì à? Em có biết vì sao không?"

Hạ lắc đầu, giọng nói có phần hơi buồn: "Nam không bao giờ chia sẻ nhiều. Anh ấy luôn giữ mọi thứ trong lòng, kể cả với mình. Mình cũng hỏi nhiều lần, nhưng Nam chỉ cười trừ, bảo không sao."

Tôi nhìn Hạ, lòng dấy lên một cảm giác kỳ lạ. Rõ ràng, giữa Hân Nam và Hạ đang có điều gì đó không ổn.

Hân Nam vốn là người khá kín đáo, nhưng việc cô ấy thay đổi quá đột ngột khiến tôi không khỏi nghi ngờ. Phải chăng Hân Nam đang che giấu điều gì lớn lao?

Điều này làm tôi nhớ lại vụ việc mà trước đây tôi và Hân Nam chia tay, anh ấy cũng đột nhiên trở nên bận rộn và vô cùng thần bí.

Tôi quyết định đẩy câu chuyện đi xa hơn. "Anh ấy không có chuyện gì phiền lòng chứ? Chị nghe nói dạo này có vài sự kiện lạ liên quan đến Nam."

Hạ thoáng nhíu mày. "Sự kiện lạ? Ý chị là gì?"

Tôi ngập ngừng một chút, cố gắng giữ vẻ tự nhiên. "À, chỉ là chị nghe loáng thoáng có người nói Nam tham gia vào vài chuyện… bí ẩn. Cũng không rõ thực hư."

Ánh mắt Hạ lập tức thay đổi, cô nhìn tôi chăm chú hơn.

"Bí ẩn? Chị nghe ai nói vậy? Em không nghĩ Nam dính vào chuyện gì mờ ám đâu."

Tôi cảm nhận rõ sự lo lắng trong giọng nói của Hạ.

Cô ấy thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra, hoặc ít nhất, cô không muốn tin rằng Hân Nam có thể liên quan đến điều gì đó nghiêm trọng.

Điều này khiến tôi phải thận trọng hơn trong việc tiếp cận thông tin.

Tôi cười nhẹ, cố gắng làm dịu không khí: "Chị cũng chỉ nghe đồn thôi, chắc không có gì đâu. Nam là người tốt mà, phải không?"

Hạ khẽ thở phào, nhưng vẫn còn nét lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt.

"Em tin Nam. Nhưng đúng là dạo này cô ấy có vẻ xa cách.Em chỉ mong anh ấy sẽ mở lòng hơn, chia sẻ với mình nhiều hơn."

Câu nói của Hạ khiến tôi suy nghĩ. Có lẽ Hân Nam đang gặp rắc rối thật sự, và cô ấy không muốn kéo Hạ vào.

Hoặc có thể, điều mà Hân Nam đang giấu giếm liên quan đến vụ việc mà tôi đang điều tra.

Bạn đang đọc Hộ Vệ Của Công Chúa 1 sáng tác bởi Vodanhthanlang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhthanlang
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.