Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Đức Phong. Trần Hân Nam

Tiểu thuyết gốc · 1986 chữ

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Thương Lan, tôi không thể thoát khỏi cảm giác lo âu.

Cô tổng tài nóng bỏng ấy dường như nắm giữ rất nhiều thông tin, nhưng không dễ gì để moi được ra.

Trong khi tập đoàn Đại Hưng điều tra lại những mối liên hệ với những người mang họ Trần, tôi hiểu rằng sẽ mất không ít thời gian để xác minh và làm rõ mọi chuyện.

Điều đó khiến tôi trở nên bồn chồn.

Tôi quay đầu lại, nhìn ra ngoài cửa sổ. Những cơn gió nhẹ mang theo hương vị của biển khơi, nhưng trong lòng tôi, không khí lại ngột ngạt và căng thẳng.

Thương Lan tiến lại gần, ánh mắt cô đầy quyến rũ và bí ẩn. Cô ghé sát vào tôi, hơi thở nóng hổi như đốt cháy khoảng không gian giữa hai chúng tôi.

“Nếu cô muốn có kết quả nhanh hơn,” cô nói với giọng điệu thì thầm, “tôi cần thêm một thông tin nữa từ cái người ẩn danh mà cô đã nói tới kia.”

Tôi sững người, không biết phản ứng ra sao. Làm sao mà cô ấy biết đến người ẩn danh đó? Tôi cảm thấy mọi thứ đang quay cuồng trước mắt.

Trước khi kịp phản ứng, tôi với tay lấy điện thoại, định gửi tin nhắn cho người ẩn danh. Nhưng khi mở màn hình, một tin nhắn mới đã xuất hiện ngay trước mắt tôi.

“What’s your boyfriend’s name?”

(Tên bạn trai cô là gì nhỉ?”)

Câu hỏi đó như một cú sốc đánh mạnh vào tâm trí tôi. Tôi rùng mình, tim đập thình thịch. Tại sao lại hỏi về Phong?

Người yêu của tôi thì có liên quan gì đến vụ án này? Lòng tôi trĩu nặng hàng trăm câu hỏi, nhưng chưa kịp suy nghĩ thêm thì một tin nhắn khác lại tới ngay sau đó.

“And if you still don’t understand, I mean his full name.”

(Và nếu như cô chưa hiểu, ý của tôi là tên đầy đủ của bạn trai cô)

Máu trong người tôi như ngừng chảy.

Trần Đức Phong.

Làm sao tôi có thể quên được cái tên ấy? Đó là tên đầy đủ của Phong, người đàn ông mà tôi đã yêu thương và tin tưởng suốt bao thời gian qua.

Trần Đức Phong, người mà tôi từng nghĩ sẽ là bến đỗ an toàn trong cuộc đời mình, giờ đây lại có liên quan đến tổ chức bí mật mà tôi đang điều tra.

Những câu hỏi chồng chất trong đầu tôi: Tại sao Phong lại có liên quan đến tổ chức này? Những giao dịch mà hắn đang đề cập đến là gì?

Tôi cảm thấy tim mình như thắt lại. Không thể nào... là người yêu tôi? Làm sao có thể như vậy được? Phong là một người tốt, ít nhất là tôi đã nghĩ như vậy.

Thương Lan, đứng gần tôi, dường như nhận ra sự bối rối trong ánh mắt tôi.

Cô ta nheo mắt, cười mỉm, rồi chậm rãi nói, “Phong... Trần Đức Phong phải không? Giờ thì tôi hiểu tại sao cô lại bị cuốn vào vụ này.”

“Cô... cô nói vậy là sao?” Tôi lắp bắp, không dám tin vào những gì đang diễn ra.

Thương Lan không trả lời ngay, mà lùi lại một bước rồi cầm điện thoại của mình lên, tay cô gõ nhẹ vào màn hình.

“Để tôi kiểm tra một chút,” cô nói, giọng điệu vẫn điềm tĩnh và đầy tự tin. Một vài giây sau, cô nhìn vào điện thoại, đôi mắt hơi nheo lại.

“Quả thực... Trần Đức Phong từng có giao dịch với tập đoàn Đại Hưng,” cô nói, từng chữ như lưỡi dao cứa vào lòng tôi.

Tôi đứng lặng trong giây lát, không biết nên phản ứng thế nào. Tất cả những gì tôi biết về Phong, về mối quan hệ của chúng tôi, bỗng chốc trở thành một câu đố khó hiểu.

Tôi không thể tin vào điều này, nhưng sự thật lại đứng ngay trước mặt tôi. Những giao dịch này là gì? Tại sao anh không nói cho tôi biết? Tôi cảm thấy như tim mình đang dần tan vỡ.

Thương Lan nhìn tôi, vẻ mặt không chút bất ngờ, như thể cô đã biết trước điều này từ lâu. “Anh ta có vẻ không nói cho cô biết về quá khứ của mình, đúng không?”

Tôi cắn chặt môi, không dám trả lời. Rõ ràng, có rất nhiều thứ về Phong mà tôi chưa biết. Mà tôi phải làm gì bây giờ?

Làm sao tôi có thể đối mặt với người mà tôi yêu thương, khi mà anh có thể có những bí mật tối tăm như vậy?

“Cô có muốn biết thêm thông tin không?” Thương Lan hỏi, sự tò mò hiện rõ trên khuôn mặt cô.

Tôi gật đầu, không biết phải nói gì. Thương Lan nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh, nhìn vào điện thoại của mình.

“Tôi sẽ cố gắng tìm kiếm thông tin về Trần Đức Phong. Có thể cô nên cân nhắc kỹ lưỡng trước khi quyết định tiếp tục mối quan hệ này.”

“Cô đang đe dọa tôi?” Tôi hỏi, nhưng giọng nói của tôi không hẳn mang âm hưởng tức giận mà là sự lo lắng.

“Không,” Thương Lan lắc đầu. “Tôi chỉ muốn cô hiểu rằng đôi khi, những gì ta nghĩ là đúng lại không phải như vậy. Cô cần bảo vệ bản thân mình.”

Lời nói của cô khiến tôi không khỏi suy nghĩ. Tôi đã bỏ lỡ điều gì? Tôi không thể để những bí mật của Phong làm tổn thương bản thân.

Một câu hỏi lại hiện lên trong đầu tôi: Phong có thực sự yêu tôi không? Hay tất cả chỉ là một vỏ bọc?

“Cô có biết thêm thông tin nào về hai người đàn ông mà tôi đang tìm kiếm không?” Tôi hỏi, cố gắng chuyển chủ đề để tránh phải đối mặt với những suy nghĩ tiêu cực về Phong.

Thương Lan nhìn tôi một lúc rồi nói, “Đại Hưng sẽ điều tra lại thông tin về những mối hợp tác hay liên hệ với những người họ Trần.

Nhưng như vậy sẽ quá mất thời gian. Nếu muốn nhanh hơn, tôi cần thêm một thông tin nữa từ cái người ẩn danh mà cô nói tới kia.”

“Thông tin gì?” Tôi hỏi, tò mò.

“Người đó có thể biết những bí mật mà cô cần,” Thương Lan nói. “Cô nên liên hệ với hắn và yêu cầu thông tin.”

Tôi thận trọng gật đầu, nhận ra rằng cuộc điều tra này sẽ không đơn giản như tôi nghĩ. Ngay khi rời khỏi văn phòng của Thương Lan, tôi lập tức cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng.

Tôi chưa kịp hoàn hồn trước những thông tin vừa hiện ra thì lại nhận được một tin nhắn mới từ người ẩn danh:

"Boyfriends."

Lần này, tôi thực sự không hiểu nổi thông điệp này là gì, boyfrend có “s” tức là số nhiều à?.

Đang lúc mông lung, tôi liếc nhìn Thương Lan, cô vẫn đang đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó, không hề chú ý đến tôi.

“Cô cảnh sát này, cô có nhiều hơn một bạn trai à?” Thương Lan bỗng lên tiếng, giọng nói có chút chế giễu.

Tôi lập tức phủ nhận. “Không, tôi đâu phải người như thế!” Sự tức giận không thể kiềm chế trào dâng trong lòng.

Tuy nhiên, Thương Lan vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, cô không hề rời mắt khỏi màn hình điện thoại.

“Ý tôi là, bạn trai cũ của cô có ai họ Trần nữa không?” Câu hỏi của cô ấy như một cái chạm vào não tôi, khiến tôi phải suy nghĩ lại về những mối tình đã qua.

Những ký ức ùa về như dòng nước cuộn chảy. Từ mối tình đầu cho đến bây giờ, tôi đã có không ít mối quan hệ yêu đương.

Một số đã phai nhạt theo thời gian, một số lại để lại vết thương sâu sắc trong lòng.

Những cái tên dần dần xuất hiện trong đầu, từ những người đàn ông tôi từng yêu đến những kẻ chỉ là thoáng qua.

Mỗi bóng hình hiện lên đều mang theo một câu chuyện, một kỷ niệm đẹp hay đau thương.

Trầm ngâm một lúc, tôi điểm qua từng gương mặt, và đột nhiên, một cái tên chợt lướt qua tâm trí tôi.

Hân Nam.

Trần Hân Nam.

Tên của anh như ánh đèn flash xé toang màn đêm trong đầu tôi.

“Trần Hân Nam!” Tôi thốt lên, không thể kiềm chế được sự ngạc nhiên. “Đúng rồi, đó là bạn trai cũ của tôi!”

Thương Lan nhìn tôi, vẻ mặt hơi nghi ngờ nhưng cũng không kém phần hứng thú. “Cô có chắc không? Hân Nam có quan hệ gì với tổ chức đó không?”

Tôi lắc đầu, nhưng trong lòng dấy lên một nỗi hoài nghi. Hân Nam và tôi từng có một mối tình sâu sắc, nhưng sau khi chia tay, chúng tôi không còn liên lạc với nhau.

Tôi không hề biết gì về cuộc sống hiện tại của anh. Có thể, chỉ có một câu hỏi lớn hiện lên trong đầu tôi:

“Tại sao cái tên Trần Hân Nam lại xuất hiện ngay lúc này, trong khi tôi đang điều tra về một tổ chức tội phạm?”

“Hôm trước, tôi đã nhìn thấy Phong và Hân Nam cùng nhau ở một quán cà phê,” tôi bỗng nhớ ra, giọng nói có chút căng thẳng. “Hai người họ ngồi cạnh nhau, cười đùa rất vui vẻ.”

“Đợi đã,” Thương Lan nói, ánh mắt cô sắc bén như dao. “Cô nhìn thấy họ nói chuyện như thế nào? Có điều gì bất thường không?”

“Thực sự thì không,” tôi thở dài. “Tôi đã không nghĩ nhiều vào thời điểm đó. Họ chỉ ngồi cùng nhau, có vẻ thân thiết. Nhưng giờ nghĩ lại, tại sao họ lại quen biết nhau?”

“Cô nghĩ có khả năng nào đó không?” Thương Lan đặt câu hỏi. “Nếu Hân Nam và Phong thực sự quen biết, có thể đây là một phần của mạng lưới lớn hơn mà chúng ta đang điều tra.”

“Có thể,” tôi thở ra, lòng đầy lo lắng. “Nếu Hân Nam thực sự có liên quan đến tổ chức này, tôi không thể ngồi yên được.”

“Vậy thì chúng ta phải tìm hiểu thêm về anh ta,” Thương Lan gợi ý. “Có thể cô cần liên lạc với Hân Nam để xem anh ta đang ở đâu và làm gì.”

Tôi gật đầu, lòng đầy nỗi lo lắng. Mọi thứ đang dần trở nên phức tạp hơn.

Từ một cuộc điều tra đơn thuần, bây giờ tôi lại phải đối mặt với những mối quan hệ đã qua, những ký ức mà tôi tưởng đã chôn vùi.

Hân Nam, người mà tôi từng yêu, bây giờ lại trở thành một phần quan trọng trong bức tranh tội phạm này.

“Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra sự thật,” tôi nói, sự quyết tâm trỗi dậy trong tôi. “Tôi không thể để những mối liên hệ này dẫn đến những rắc rối không đáng có.”

“Đúng vậy,” Thương Lan đồng ý. “Hãy bắt đầu ngay bây giờ. Thời gian không còn nhiều.”

Chúng tôi cùng nhau lập kế hoạch điều tra về Trần Hân Nam, người có thể sẽ là cầu nối giữa tôi và những bí mật mà tôi đang cố gắng khám phá.

Tôi cảm thấy như bây giờ không chỉ có tôi đang tham gia cuộc chơi này, mà Thương Lan cũng đang nắm giữ một phần không thể thiếu trong kế hoạch của chúng tôi.

Bạn đang đọc Hộ Vệ Của Công Chúa 1 sáng tác bởi Vodanhthanlang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhthanlang
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.