Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạ

Tiểu thuyết gốc · 1522 chữ

Sau một hồi quanh co, cuối cùng tôi quyết định không thể giữ bí mật này thêm nữa.

Giữa tôi và Hạ, mối quan hệ thân thiết như chị em trong gia đình không cho phép tôi im lặng trước những nghi ngờ liên quan đến Hân Nam.

Ngồi đối diện Hạ trong quán cà phê nhỏ, tôi nhìn thấy ánh mắt sáng ngời của cô ấy, ánh mắt của một người đang yêu.

Nhưng tôi biết mình phải nói ra sự thật, dù có thể sẽ làm cô ấy đau lòng.

"Hạ," tôi hít một hơi thật sâu, cố giữ cho giọng nói không run rẩy, "Chị có điều muốn nói với em. Điều này liên quan đến Hân Nam, và chị nghĩ em nên biết."

Hạ nghiêng đầu nhìn tôi, có chút thắc mắc. Cô ấy rõ ràng không biết tôi sắp nói gì.

"Chuyện gì vậy chị?" Cô hỏi, giọng nhẹ nhàng và trong trẻo như mọi khi.

Tôi lưỡng lự một lúc, lòng đầy mâu thuẫn. Tôi không muốn làm tổn thương em họ mình, nhưng không thể để những nghi ngờ về Hân Nam cứ mãi đè nặng lên tâm trí tôi.

"Thực ra, hồi đại học, chị và Hân Nam đã từng là người yêu của nhau."

Hạ thoáng sững sờ. Đôi mắt cô mở to, nhưng sau vài giây, cô lấy lại bình tĩnh.

Tôi nghĩ rằng Hạ sẽ nổi giận hoặc ít nhất là bối rối, nhưng cô ấy chỉ nhìn tôi, hơi cúi đầu như đang suy ngẫm về điều tôi vừa nói.

"Chị từng là người yêu của anh ấy sao?" Hạ hỏi, giọng có chút ngạc nhiên, nhưng không phải là cảm giác phản đối hay khó chịu.

Tôi gật đầu, chờ đợi phản ứng mạnh mẽ hơn, nhưng Hạ chỉ thở ra một hơi nhẹ.

"Em không biết chuyện này," cô ấy nói, "nhưng mà, em nghĩ... ai cũng có quá khứ, phải không?"

Tôi có chút ngạc nhiên trước sự bình thản của Hạ.

Cô ấy đón nhận thông tin này một cách nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với những gì tôi tưởng tượng.

Có lẽ cô ấy đã đoán trước được điều gì đó, hoặc đơn giản là Hân Nam trong mắt cô ấy đã thay đổi đến mức quá khứ không còn quan trọng.

"Em không giận sao?" Tôi hỏi, không thể kìm nén được sự ngạc nhiên.

Hạ cười, lắc đầu. "Không, em không giận đâu chị. Dù sao thì đó cũng là chuyện trong quá khứ. Anh ấy bây giờ là bạn trai của em, và chúng ta chỉ cần nghĩ đến hiện tại và tương lai."

Lời nói của Hạ khiến tôi yên tâm phần nào, nhưng tôi biết điều tiếp theo mà tôi sắp nói sẽ không dễ dàng gì với cô ấy.

"Hạ, chị không chỉ kể cho em nghe về quá khứ này để giải tỏa. Thực sự thì chị còn có lý do khác. Gần đây, trong công việc, chị đang điều tra một tổ chức tội phạm chuyên ăn cắp thông tin mạng. Và... chị nghi ngờ rằng Hân Nam có liên quan đến tổ chức đó."

Lần này, vẻ mặt của Hạ không còn bình thản nữa.

Ánh mắt cô lộ rõ sự ngạc nhiên, đôi mày nhíu lại khi cô cố gắng tiêu hóa thông tin mới. "Chị đang nói gì vậy?" Giọng Hạ nhỏ đi, chứa đầy sự lo lắng.

"Chị không dám chắc hoàn toàn," tôi nói nhanh, "Nhưng có nhiều dấu hiệu khiến chị nghi ngờ. Chị muốn em biết để cảnh giác hơn."

Hạ im lặng trong vài giây. Cô ấy dường như đang lạc trong suy nghĩ của mình.

Tôi có thể thấy cô ấy đấu tranh với cảm xúc bên trong, giữa niềm tin dành cho Hân Nam và sự lo ngại về những gì tôi vừa tiết lộ.

"Thật ra," Hạ bắt đầu, giọng nói có chút do dự, "dạo này Nam cũng có những hành động kỳ lạ. Anh ấy không còn vui vẻ, quan tâm như trước nữa. Nhiều khi anh ấy trầm tư, và em cảm giác như anh ấy giấu giếm điều gì đó, nhưng em không nghĩ rằng nó lại nghiêm trọng đến mức này."

Nghe Hạ nói vậy, lòng tôi trĩu nặng. Hân Nam – người đàn ông mà tôi từng yêu, người mà tôi đã nghĩ rằng mình hiểu rõ – giờ đây trở nên bí ẩn và khó đoán hơn bao giờ hết.

Sự thay đổi trong hành vi của anh ta không chỉ là cảm giác cá nhân của tôi, mà Hạ cũng đã nhận ra điều đó.

"Chị không muốn em nghĩ xấu về Nam ngay lập tức," tôi trấn an Hạ. "Nhưng nếu anh ấy thực sự dính líu đến những hoạt động phi pháp, chị không thể không cảnh báo em."

Hạ cắn môi, đôi mắt ánh lên sự lo lắng. "Em hiểu, chị Linh. Nhưng... sao chị lại nghĩ Nam có liên quan?"

Tôi hít sâu một lần nữa. "Có vài manh mối trong quá trình điều tra của chị. Nam xuất hiện ở những nơi liên quan đến vụ việc, và có một số hành vi bất thường mà chị không thể bỏ qua."

Hạ trầm ngâm, không nói gì trong vài giây. Cô ấy rõ ràng đang suy nghĩ rất nhiều về những gì tôi vừa nói.

Tôi có thể hiểu được sự khó khăn mà Hạ đang trải qua.

Yêu một người là đặt trọn niềm tin vào họ, và giờ cô ấy phải đối mặt với việc người đàn ông mà mình yêu có thể liên quan đến tội phạm – điều đó không hề dễ dàng.

"Chị biết không, thật ra em và Nam chỉ mới quen nhau... một tháng thôi," Hạ bất ngờ thổ lộ.

Tôi tròn mắt ngạc nhiên. "Một tháng? Em đã chấp nhận yêu anh ấy sau một tháng?"

Hạ gật đầu, rồi tiếp tục giải thích: "Ban đầu, em cũng do dự.

Nhưng Nam tỏ ra rất chân thành và tử tế. Anh ấy không thúc ép em mà luôn cho em cảm giác an toàn.

Anh ấy dường như rất quan tâm đến những gì em nghĩ và cảm nhận, điều mà không phải ai cũng làm được."

Tôi ngồi đó, lắng nghe Hạ mà đầu óc xoay vần với những suy nghĩ phức tạp.

Một tháng – khoảng thời gian quá ngắn để có thể hiểu rõ một người, nhưng cũng đủ để bị thu hút bởi những gì bề ngoài họ thể hiện.

Tôi không phủ nhận rằng Hân Nam có sự thu hút, nhất là sự khéo léo trong cách cư xử, nhưng với những gì tôi đang nghi ngờ, tất cả điều đó có thể chỉ là một vỏ bọc hoàn hảo.

"Hạ," tôi nói chậm rãi, "Chị không muốn khiến em hoang mang, nhưng nếu Nam thực sự dính líu đến vụ điều tra, có lẽ anh ta đang lợi dụng sự tin tưởng của em."

Hạ cắn môi, đôi mắt ánh lên sự lo lắng.

"Em hiểu những gì chị nói, nhưng... em vẫn muốn tin tưởng anh ấy. Em không thể bỏ qua những gì anh ấy đã làm cho em."

Tôi biết điều này sẽ khó khăn đối với Hạ.

Tình yêu luôn là một câu chuyện phức tạp, và khi đã trao đi niềm tin, việc nghi ngờ lại không phải là chuyện dễ dàng.

Nhưng với những gì tôi đang điều tra, tôi không thể để cảm xúc che mờ lý trí.

"Hạ, chị chỉ muốn em cẩn trọng hơn," tôi nói, cố gắng giữ giọng điệu nhẹ nhàng nhưng nghiêm túc.

"Chị không muốn em bị tổn thương hay bị kéo vào những rắc rối nguy hiểm."

Hạ gật đầu, rồi cuối cùng cũng đáp lại. "Em hiểu rồi, chị Linh. Em sẽ cẩn thận hơn."

Cuộc trò chuyện giữa chúng tôi kết thúc trong không khí căng thẳng.

Dù Hạ đã hứa sẽ cảnh giác, nhưng tôi biết trong lòng cô ấy vẫn còn nhiều phân vân.

Đối với Hạ, Hân Nam không chỉ là một người yêu mới mà còn là một người đã mang lại cho cô ấy cảm giác an toàn và yêu thương.

Cô ấy không dễ dàng gì từ bỏ niềm tin đó chỉ vì những lời nghi ngờ của tôi, dù chúng có cơ sở.

Chúng tôi chia tay nhau trước cửa quán cà phê. Trước khi rời đi, Hạ nhìn tôi một lần nữa, ánh mắt cô ấy tràn đầy sự quyết tâm.

"Chị Linh," Hạ nói, "Em sẽ để mắt đến Nam, và nếu có bất cứ điều gì bất thường, em sẽ báo ngay cho chị."

Tôi gật đầu, lòng cảm thấy nhẹ nhõm vì ít nhất Hạ đã nhận thức được tình hình.

Nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn biết rằng cuộc điều tra này còn rất nhiều bí ẩn cần được giải đáp.

Và có lẽ, sự thật về Hân Nam còn đáng sợ hơn những gì tôi có thể tưởng tượng.

Bạn đang đọc Hộ Vệ Của Công Chúa 1 sáng tác bởi Vodanhthanlang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhthanlang
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.