Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người ẩn danh nhưng lần này lại nhắn tin cho Thương Lan mà không phải tôi

Tiểu thuyết gốc · 1327 chữ

Tôi quyết định đi theo đầu mối tiếp theo, Hân Nam – bạn trai cũ của mình.

Dù thời gian đã trôi qua và mối quan hệ cũ tưởng chừng đã nguội lạnh, nhưng khi những manh mối dần xuất hiện, tôi không thể bỏ qua khả năng rằng anh ta có thể liên quan đến những điều mà tôi đang tìm kiếm.

Mọi chuyện có thể là ngẫu nhiên, nhưng sự xuất hiện của những bí ẩn gần đây khiến tôi không thể ngừng nghi ngờ.

Suốt cả tuần theo dõi, mọi thứ dường như rất bình thường.

Anh ta đi làm đúng giờ, về nhà vào buổi tối, không có dấu hiệu gì khả nghi. Nhưng tôi biết, đôi khi, vẻ ngoài bình thường lại là cái bẫy che đậy những điều khó đoán.

Một buổi chiều tối, khi trời bắt đầu xám xịt và ánh đèn đường vừa sáng lên, tôi quyết định sẽ lại tiếp tục theo dõi anh ta như mọi ngày.

Hôm đó có gì đó khác lạ, một cảm giác không tên làm tôi thấy mình cần phải đặc biệt chú ý. Tôi lái xe bám theo anh ta, khoảng cách đủ xa để không bị phát hiện.

Hân Nam vẫn giữ thói quen như cũ, rẽ qua những con đường quen thuộc, nhưng hôm nay anh ta đi xa hơn, vào một khu vực ít người biết đến.

Con đường ngày càng vắng lặng, dường như dẫn đến một nơi mà không mấy ai để ý.

Khi Hân Nam dừng xe trước một quán net nhỏ nằm khuất trong góc tối, tôi dừng lại ở khoảng cách an toàn để quan sát.

Quán net này cũ kỹ, hầu như không có khách, chỉ có vài chiếc máy tính bám đầy bụi và ánh sáng le lói từ màn hình hiển thị.

Tôi định bước ra khỏi xe, quyết định sẽ vào trong để xem anh ta làm gì, nhưng ngay lúc đó, ánh mắt tôi chạm phải một bóng hình quen thuộc ở phía bên kia đường.

Đó là Thương Lan.

Tôi cau mày, tự hỏi tại sao cô ta lại ở đây, và điều gì đã đưa cô ta đến gần Hân Nam? Tôi bước lại gần cô ta, cố giữ mình thật điềm tĩnh. Dù cảm thấy kỳ lạ, tôi không thể bỏ qua cơ hội này để tìm hiểu rõ hơn.

"Cô cũng theo dõi Hân Nam à?" tôi hỏi, cố giữ giọng bình thản.

Thương Lan không ngẩng đầu lên khóe môi chỉ nhoẻn một nụ cười nhưng vẫn chăm chú nhìn lướt điện thoại của mình.

Tôi đứng đó một lúc, cảm giác bồn chồn ngày càng tăng khi sự im lặng của cô ấy kéo dài. Tôi lặp lại câu hỏi lần nữa, lần này với giọng điệu có chút khó chịu hơn: "Cô có chuyện gì thế?"

Cuối cùng, Thương Lan cũng ngẩng lên nhìn tôi, nhưng thay vì trả lời ngay, cô ấy chỉ cười nhẹ, nụ cười có phần chế giễu.

Cô ta đưa điện thoại ra trước mặt tôi vẻ tinh nghịch, giọng nói ngọt ngào nhưng đầy ẩn ý: "Hôm nay tôi đến đây theo chỉ dẫn của… người ẩn danh."

Trên màn hình hiện lên một đoạn tin nhắn đến từ “Người ẩn danh” :

“Hôm nay Hân Nam sẽ hành động!”

Người ẩn danh? Cái tên đó vang lên trong đầu tôi như một hồi chuông cảnh báo.

Từ khi nhận được những tin nhắn bí ẩn từ kẻ không rõ danh tính, tôi đã cố gắng lần ra manh mối, nhưng vẫn chưa có kết quả.

Giờ đây, việc Thương Lan nhắc đến người này khiến tôi bất ngờ, thậm chí khó chịu.

"Người ẩn danh? Sao cô lại liên quan đến người đó?" tôi hỏi, mắt dán chặt vào màn hình điện thoại của cô ấy, nơi có những dòng tin nhắn mà tôi không thể đọc rõ.

Thương Lan cười nhạt, nhún vai: "Có vẻ như người ẩn danh thấy tôi hợp tác hơn cô. Cô không nhận được tin nhắn nữa sao? Đáng tiếc thật."

Sự chế nhạo trong giọng nói của cô ta làm tôi cảm thấy lòng mình sôi lên. "Cô đang nói cái quái gì vậy?" tôi gằn giọng, cố giữ bình tĩnh nhưng rõ ràng là không thành công.

"Cô không thấy sao? Người ẩn danh không còn nhắn tin cho cô nữa, nhưng tôi thì lại được thông báo đầy đủ. Có lẽ người ấy thấy tôi đáng tin hơn." Thương Lan nhún vai, vẻ mặt đầy thách thức.

Tôi quay mặt đi, không muốn để cô ta thấy sự hoang mang trong mắt mình. Tại sao người ẩn danh lại ngừng liên lạc với tôi mà lại nhắn tin cho Thương Lan?

Đây có phải là một trò chơi mà tôi không biết mình đang bị cuốn vào?

Trong khi tôi còn mải suy nghĩ, Hân Nam bước ra khỏi xe và tiến vào quán net. Tôi lập tức di chuyển, định đi theo để xem anh ta làm gì bên trong.

Nhưng Thương Lan đã nhanh chóng chặn đường tôi lại, giữ lấy tay tôi.

"Cô định làm gì?" cô ta hỏi, giọng vẫn điềm nhiên.

"Vào theo dõi anh ta, tất nhiên," tôi đáp, ánh mắt quyết tâm.

Thương Lan nhướng mày, cười khẽ cho tôi xem một đoạn tin nhắn:

“Hãy đợi, không cần vào trong, manh mối sẽ tự xuất hiện"

“Không cần. Người ẩn danh nhắn rằng chỉ cần ngồi trong xe và đợi. Cô không tin sao?" Thương Lan cười mỉm.

"Cái gì? Đợi ở đây?" tôi nhíu mày, rõ ràng không tin vào lời cô ta. "Tại sao không theo dõi trực tiếp từ bên trong? Tôi không hiểu."

Thương Lan hạ giọng, nghiêm túc hơn: "Tin tôi đi. Tôi đã nhận được chỉ dẫn từ người ẩn danh. Không cần vào trong. Cứ ngồi đây và chờ đợi. Mọi chuyện sẽ sáng tỏ thôi."

Tôi cảm thấy không thoải mái với điều này, nhưng sự tự tin của Thương Lan khiến tôi phải tạm dừng suy nghĩ.

Tôi đành theo cô ta quay trở lại xe, cố gắng kiểm soát sự nghi ngờ trong lòng. Cả hai ngồi yên lặng, mỗi người theo đuổi dòng suy nghĩ riêng.

Thời gian chầm chậm trôi qua, không gian chỉ còn lại tiếng gõ nhè nhẹ từ quán net và ánh đèn đường mờ nhạt.

Khoảng một giờ sau, Hân Nam bước ra khỏi quán. Nhưng không phải đi một mình.

Đi cùng anh ta là một người đàn ông lạ, dáng người cao lớn, ăn mặc kín đáo, cả hai trao đổi với nhau điều gì đó rất nhỏ, gần như không thể nghe thấy.

Ánh mắt của Hân Nam đầy cẩn trọng, anh ta liên tục nhìn xung quanh như để chắc chắn không bị ai theo dõi. Nhưng lần này, anh ta đã không nhận ra chúng tôi.

"Cô thấy chưa?" Thương Lan nói khẽ, giọng điệu đầy vẻ đắc ý. "Người ẩn danh luôn đúng."

Tôi vẫn im lặng, mắt dán chặt vào Hân Nam và người đàn ông bí ẩn kia. Câu hỏi về danh tính của người đàn ông này và mối quan hệ với Hân Nam bắt đầu trỗi dậy trong đầu tôi.

“Người kia là ai?Anh ta đang làm gì?" tôi lẩm bẩm, chủ yếu nói với bản thân mình hơn là với Thương Lan.

"Cô không thấy sao? Cô vẫn chưa nhận ra ư?" Thương Lan nhìn tôi, đôi mắt ánh lên vẻ hứng thú. "Cô sẽ sớm biết thôi. Chỉ cần kiên nhẫn một chút nữa."

Sự im lặng bao trùm lên cả hai, nhưng rõ ràng không chỉ có sự chờ đợi trong không khí.

Tôi có cảm giác như tất cả đều là một màn kịch, và người ẩn danh chính là người đứng sau điều khiển mọi thứ.

Bạn đang đọc Hộ Vệ Của Công Chúa 1 sáng tác bởi Vodanhthanlang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhthanlang
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.