Cuộc tấn công an ninh mạng bất ngờ và người lạ thân quen
Tôi đưa Hạ về nhà riêng của cô ấy sau buổi tối đầy biến động.
Ban đầu tôi dự định sẽ an ủi, thậm chí đã chuẩn bị một vài câu khuyên nhủ cho cô ấy, nhưng khi nhìn vào gương mặt điềm tĩnh của Hạ, tôi nhanh chóng nhận ra rằng cô ấy không cần sự cảm thông.
Dù mới chỉ trải qua một cú sốc lớn về việc bị lừa dối trong mối quan hệ, Hạ không hề tỏ ra yếu đuối. Cô ấy không rơi nước mắt hay mất tinh thần như tôi từng nghĩ.
Tôi chần chừ, định bắt đầu cuộc trò chuyện: "Em... có ổn không?"
Hạ thở dài một cái, rồi nhìn tôi, miệng cười nhẹ nhưng không chút ấm áp. "Chị nghĩ em buồn lắm à? Không hề. Em chỉ thấy tức thôi."
Tôi hơi bất ngờ trước phản ứng của cô ấy. Hạ ngả người ra sau ghế, hai tay khoanh trước ngực, mắt nhìn thẳng vào tôi, giọng đều đều nhưng không kém phần chua chát:
"Chị biết không, em với Hân Nam chỉ mới quen nhau được đúng một tháng. Một tháng mà thôi. Hắn là người theo đuổi em, năn nỉ đủ kiểu. Ban đầu em không muốn, nhưng thấy hắn thành tâm quá, em mới đồng ý."
Cô ấy cười nhạt, như đang tự cười chính mình: "Nhưng... chị biết sao không? Em chẳng có chút tình cảm nào với hắn cả. Mọi thứ đều chỉ là... vì hắn kiên trì quá mà thôi."
Tôi nhìn Hạ, lòng vừa xót xa, vừa ngạc nhiên. Cô ấy nói tiếp, lần này giọng nói có phần căng thẳng hơn:
"Em không buồn vì tình cảm, bởi em đâu yêu hắn. Nhưng em tức... tức vì mình đã bị lừa. Cả cái trò yêu đương này, em cứ nghĩ là mình điều khiển được tình thế, ai ngờ lại bị hắn ta dắt mũi."
Nghe Hạ nói, tôi cảm nhận được sự giận dữ trong lòng cô ấy không phải vì trái tim tan vỡ, mà là vì cảm giác bị mất mặt, bị đánh lừa.
Tôi định nói vài lời động viên, nhưng rồi lại thôi. Hạ rõ ràng không cần sự an ủi đó. Cô ấy cần thời gian để tiêu hóa sự thật mà cô vừa đối mặt.
"Tức thật đấy!" Cô ấy kết thúc câu chuyện của mình bằng một câu cảm thán nhẹ nhàng, nhưng tôi hiểu trong lòng Hạ đang có một đám lửa âm ỉ.
Có lẽ, sau khi nguôi ngoai, cô ấy sẽ trở lại là chính mình, mạnh mẽ và kiên quyết hơn.
Tôi rời nhà Hạ khi trời đã về khuya. Đường phố tĩnh lặng, chỉ còn tiếng xe cộ thưa thớt, và ánh đèn vàng yếu ớt hắt xuống mặt đường.
Trong đầu tôi, câu chuyện của Hạ cứ quay cuồng, khiến tôi cũng suy nghĩ nhiều về những mối quan hệ trong cuộc sống.
Sáng hôm sau, tôi đến cơ quan làm việc như mọi ngày. Nhưng vừa bước vào, tôi đã cảm nhận được một bầu không khí căng thẳng bất thường.
Nhiều đồng nghiệp chạy ngược chạy xuôi, ánh mắt đầy lo lắng.
Tiếng nói chuyện xì xào vang lên từ khắp các phòng ban, nhưng không phải là những cuộc trò chuyện bình thường về công việc, mà là những tiếng bàn tán xôn xao.
Tôi nhanh chóng tiến về phía anh Huy, một trong những người đồng nghiệp thân thiết nhất của tôi, và hỏi:
"Có chuyện gì xảy ra vậy anh?"
Huy thở dài, gương mặt anh đầy lo lắng: "Cơ quan bị tấn công mạng. Các nhân viên IT đang phải làm việc cật lực để ngăn chặn.
Tình hình rất nghiêm trọng, chưa biết có thể kiểm soát được không."
Nghe Huy nói, tôi cảm thấy hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Một cuộc tấn công mạng ở cơ quan chúng tôi?
Đây thực sự là điều không ngờ tới, nhất là với một nơi làm việc có độ bảo mật cao như thế này.
Tôi nhìn về phía phòng IT, nơi các kỹ thuật viên đang cắm cúi trước màn hình, ánh mắt tập trung và căng thẳng.
Ở cửa phòng IT, sếp của chúng tôi – một người đàn ông trung niên nghiêm khắc – đang đứng loay hoay, như thể chờ đợi ai đó.
Tôi thắc mắc, không biết ông đang đợi ai trong tình huống khẩn cấp này.
Cả buổi sáng, bầu không khí căng thẳng vẫn không hề thuyên giảm. Từng giây từng phút trôi qua trong sự lo lắng của tất cả mọi người.
Tôi nhìn đồng hồ, đã gần trưa nhưng dường như tình hình vẫn chưa có dấu hiệu khả quan. Mọi người trong cơ quan đều bận rộn, nhưng không ai dám rời khỏi vị trí của mình. Bất cứ ai cũng có thể thấy được tầm nghiêm trọng của sự việc.
Rồi, giữa dòng người hối hả, tôi bất ngờ nhận ra một bóng hình quen thuộc. Người đàn ông mặc đồ đen, đeo khẩu trang đen và đội mũ đen.
Chính là anh ta, người đã giúp tôi lần trước khi tôi đuổi theo tên cướp trên đường. Tôi nhận ra anh ấy ngay lập tức, nhưng không thể tiến lại gần.
Tôi định tới bắt chuyện với anh ta, nhưng trước khi tôi kịp làm điều đó, sếp của tôi đã nhanh chóng mời anh ta vào văn phòng IT.
Tôi chỉ đứng lại nhìn bóng lưng anh ấy khuất dần sau cánh cửa, lòng đầy thắc mắc. Anh ta là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây? Và quan trọng hơn, anh ta liên quan gì đến cuộc tấn công mạng này?
Một lúc sau, cánh cửa phòng IT mở ra, anh Huy bước ra ngoài, nét mặt anh đã thư giãn hơn nhiều so với lúc trước.
"Đã ngăn chặn được cuộc tấn công rồi," anh thông báo với tôi, giọng nhẹ nhõm.
"Thật à? Tốt quá!" Tôi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng trong đầu vẫn đầy câu hỏi.
"Người vừa nãy là ai vậy anh?" Tôi hỏi Huy, hy vọng anh sẽ cho tôi biết thêm về người đàn ông bí ẩn kia.
Huy nhún vai: "Anh ta được mời đến để hỗ trợ ngăn chặn cuộc tấn công mạng. Là chuyên gia an ninh mạng đấy, nhưng giờ thì anh ta đã về rồi."
Nghe vậy, tôi cảm thấy càng tò mò hơn về người đàn ông này. Lần trước, anh ta xuất hiện đúng lúc để giúp tôi, và bây giờ anh ta lại đến cơ quan để giải quyết một cuộc khủng hoảng.
Dường như mọi thứ xung quanh anh ta đều bí ẩn, nhưng tôi lại không có cách nào tìm hiểu thêm.
Chưa kịp suy nghĩ thêm nhiều, sếp của chúng tôi bước ra, gương mặt nghiêm trọng. Ông thông báo rằng sẽ có một cuộc họp khẩn ngay lập tức. Tôi vội vàng theo mọi người vào phòng họp.
Khi tôi bước vào, tôi nhìn thấy một nhân viên IT đang rời đi với hộp đồ cá nhân trên tay, nét mặt buồn bã và thất vọng.
Trong cuộc họp, sếp nhanh chóng giải thích nguyên nhân của cuộc tấn công mạng. Hóa ra, nhân viên IT vừa rồi đã sử dụng máy tính cơ quan để chơi game trực tuyến trên web, và đó chính là lỗ hổng bảo mật mà hacker đã lợi dụng để tấn công vào hệ thống.
Nghe vậy, cả phòng họp im lặng. Sự việc này không chỉ gây ra thiệt hại cho cơ quan, mà còn là bài học lớn về trách nhiệm và bảo mật trong môi trường công sở.
Tôi nhìn sếp và những đồng nghiệp xung quanh, trong lòng cảm nhận rõ sự căng thẳng chưa hoàn toàn biến mất, dù cuộc tấn công đã được ngăn chặn.
Cuộc họp kết thúc, và tôi rời khỏi phòng với nhiều suy nghĩ trong đầu. Mọi thứ xảy ra quá nhanh, từ câu chuyện của Hạ, sự xuất hiện bí ẩn của người đàn ông đeo khẩu trang, cho đến cuộc tấn công mạng gây rúng động cả cơ quan. Tôi biết rằng, những gì tôi vừa trải qua có lẽ chỉ là khởi đầu của những bí mật còn đang chờ được vén màn.
Đăng bởi | Vodanhthanlang |
Thời gian |