Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ước

Phiên bản Dịch · 2490 chữ

Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công

Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối

-----

Tiểu nha đầu bất chấp tất cả lao đến, muốn liều mạng với Cao Quân.

Ngay lúc đó, có vài nữ sinh chạy nhanh đến, ôm chặt lấy tiểu nha đầu, không ngừng khuyên nhủ nàng: “Diệu Diệu, ngươi đừng có nóng, đừng quên lần trước ngươi đánh vị học trưởng trêu chọc ngươi đến mức nôn ra máu, phải nhập viện rồi sao? Sao lại muốn ra tay nữa? Ngươi muốn bị đuổi học hả?”

Cao Quân nghe xong lập tức cười khổ liên tục. Nha đầu này võ công rất cao cường, giống y với tính khí vô cùng nóng nảy của nàng. Người luyện võ, vận động viên, lính tráng đều có tính cách tương đối phóng khoáng, thẳng thắn và nóng tính, giống như Cao Quân thường tự nhận mình: “Ta là một người thô lỗ.”

Nha đầu này toàn thân toát ra một luồng khí hoang dã, nhưng nàng ta lại xinh đẹp, trắng trẻo, thanh tú như Tiên Thiên. Khí chất vừa trong sáng vừa hoang dã vô cùng hấp dẫn người khác.

Cao Quân cười híp mắt nhìn tiểu nha đầu đang ra sức vùng vẫy, hắn thì khiêu khích bằng cách nhướng nhướng lông mày, cho đến khi hắn thấy nữ sinh mình cần đang tới khuyên can tiểu cô nương bên cạnh.

Nữ sinh này không phải ai khác, chính là cô gái mà Triệu Hải Nham thầm yêu. Trước đây, Cao Quân còn tán tỉnh nàng và đã lấy được số điện thoại WeChat.

Nàng cũng nhìn thấy hắn, lập tức nói: “Hóa ra là ngươi, mau đi đi, ta sắp không ngăn được nữa rồi.”

Cao Quân mỉm cười, quả nhiên là một cô nàng tốt bụng, sợ hắn gặp chuyện không hay, lại sợ tiểu nha đầu gây chuyện. Triệu Hải Nham tuy là một con mọt sách, nhưng mắt nhìn người lại khá độc đáo.

Cao Quân rút giấy bổ nhiệm của trường học trong túi ra, lắc lắc trước mặt tiểu nha đầu đang rất phẫn nộ, nói: “Ngươi còn muốn đánh thầy giáo sao?”

Tiểu nha đầu không thèm nhìn, giận dữ gầm lên: “Ngươi là thầy giáo cái gì? Ngươi là cái đồ lưu manh, ta…”

“Diệu Diệu, đừng làm loạn nữa, hắn thật sự là thầy giáo.” Nữ sinh bên cạnh cũng có chút giật mình nói.

Lúc này nha đầu điên mới bình tĩnh lại đôi chút, nhìn lại, kinh ngạc nói: “Loại lưu manh này cũng có thể làm thầy giáo hả?”

Cao Quân đầy đầu hắc tuyến(--!! nói: “Ngươi đừng có cứ nói một câu lại gọi ta là lưu manh được không? Ngươi bị móc túi trên xe buýt, ta tốt bụng nhắc nhở ngươi, ngươi lại lấy ân báo oán. Còn nữa, vừa rồi rõ ràng là ngươi ném đồ vật từ trên cao, suýt nữa đập trúng ta, ngươi lại mặt dày nói gì đó về việc Newton bị đập trúng trở thành nhà khoa học. Thế Tây Môn Khánh bị đập trúng trở thành bậc thầy tình ái, tại sao ngươi lại không muốn làm Kim Liên?”

“Ngươi…” Người luyện võ miệng lưỡi vụng về, có thể ra tay thì về cơ bản họ không cãi cọ.

“Trời đất có chính khí, làm người phải nói lý.” Cao Quân nghiêm túc nói: “Người trẻ tuổi, đừng tưởng mình biết vài chiêu thức võ thuật là vô địch thiên hạ. Ta còn biết Động Huyền Tử Tam Thập Lục Cách, Hợp Hoan Thuật Thất Thập Nhị Chiêu đấy(Võ song tu). Không phải ta vẫn luôn khiêm tốn làm người sao?”

Nghe lời dạy bảo của Cao Quân, tiểu nha đầu suýt nữa tức đến nổ phổi, trong khi cô gái bên cạnh lại mở to cặp tròn xoe, giống như không hiểu hắn đang nói gì, quả nhiên là một cô gái trong sáng đáng yêu.

“Nini, ngươi buông ta ra, ta muốn giết chết hắn!” Tiểu nha đầu điên cuồng nói, tính tình quá nóng nảy, quá bốc đồng.

Cô gái hiền lành kia cố sức ôm chặt nàng, sợ nàng gây chuyện, còn Cao Quân lại không chịu buông tha, nói: “Ngươi, con tiểu nha đầu này còn chưa hiểu sao? Giữa ban ngày ban mặt, công khai đối với giáo viên nam làm ra hành động vô liêm sỉ như vậy. Hôm nay ta cũng liều mạng với ngươi, đi, đi với ta đến phòng giáo dục…”

Mấy cô gái khác mặt tối đen lại, rốt cuộc đã làm hành động vô liêm sỉ gì? Người chụp cái mũ này lên mới thực sự vô sỉ.

Tiểu nha đầu nào biết đây là mưu kế của Cao Quân, lập tức giận dữ nói: “Có bản lĩnh thì đừng có làm bộ làm tịch lấy danh nghĩa thầy giáo, là đàn ông thì đứng ra một mình đấu với ta!”

Cao Quân đã đoán được nàng sẽ nói như vậy, lập tức bày ra bộ mặt dữ tợn nói: “Được, solo thì solo, nhưng chúng ta nói trước: ta không phải thầy giáo, chúng ta solo với tư cách là người thường. Ta không phải thầy giáo, ngươi không phải học sinh, dựa vào nắm đấm quyết định thắng thua, sau khi xong việc không được lật lại chuyện cũ, không được trả thù.”

“Được!” Tiểu nha đầu nghiến răng nghiến lợi, dũng cảm nói: “Cứ quyết định như vậy đi.”

“Tối nay sau khi tan học, ở sân bóng rổ của trường, không gặp không về!” Cao Quân nói tiếp: “Ta nhất định phải dạy dỗ tốt nha đầu điên ngươi thật tốt, đúng là chó cắn Lã Động Tân.”

Tiểu nha đầu sững sờ, không biết hắn đang nói lung tung gì, cho đến khi Cao Quân đi xa, nàng mới phản ứng lại, lập tức chửi mắng: “Mẹ kiếp, ngươi mới là Cẩu, Cẩu nam nhân!”

Cao Quân không thèm để ý đến nàng, tiểu nha đầu liên tiếp thất bại 7 lần quật vai, nhưng nó cũng khiến Cao Quân chịu không ít 'khổ sở'.

Đặc biệt là quần thể thao bằng cotton của nàng, chất liệu siêu mỏng, ôm sát, cảm giác như không mặc gì. Con gái luyện võ, thân hình cao ráo, cơ bắp săn chắc, mông cong vút tròn trịa, sau một loạt ‘tấn công’, Cao Quân suýt chút nữa không kiềm chế được.

“Tuy nhiên, tính tình của nha đầu này quá nóng nảy, quá dữ dội.” Cao Quân lắc đầu thầm nghĩ: “Không biết tuổi thơ đã trải qua điều gì, dù là người luyện võ, sư phụ hay huấn luyện viên đều sẽ nhắc nhở đi nhắc lại, phải khiêm tốn làm người, không được tùy tiện sử dụng vũ lực.”

Dù sao đi nữa, kế hoạch của Cao Quân đã thành công. Hắn ta nắm bắt thời cơ, thành công kích động tiểu nha đầu điên này. Tối nay ra solo, cô gái hiền lành bên cạnh nàng nhất định cũng sẽ đi theo. Triệu Hải Nham nha, ngươi phải nắm chặt cơ hội mà ta vất vả tạo ra cho ngươi đấy!

Cao Quân trước tiên trở về văn phòng, nhận thẻ nhân viên của mình, không thể cứ dùng giấy bổ nhiệm giả để lừa gạt, sau đó hắn từ máy tính tra ra thông tin của hai cô nàng vừa rồi.

Tiểu nha đầu có một cái tên hay, gọi là Tề Diệu, năm nay 19 tuổi. Tuổi còn trẻ như hoa nhưng lại có tính khí nóng nảy như vậy, thật sự rất kỳ diệu. Nàng ta còn là học sinh được trường tuyển thẳng, là nhà vô địch giải đấu Taekwondo trẻ toàn quốc, vận động viên cấp hai quốc gia.

Trên đó còn liệt kê thành tích chiến đấu của nàng ta, từ khi chín tuổi đã vô địch. Cao Quân biết nàng không chỉ biết Taekwondo, mà còn có liên quan đến quyền anh, Judo và võ thuật tự do, có thể nói là tiểu thiên tài võ thuật.

Chỉ là, trong giải vô địch toàn quốc năm nay, nàng đại diện cho tỉnh mình tham gia thi đấu, ở trận chung kết đã thua một vận động viên nữ của một tỉnh phía đông nam.

Cho nên, nàng mới lựa chọn vào Đại học Tần Hải, mà không vào đội tuyển quốc gia hay Thanh Hoa Bắc Đại, cũng như các trường thể thao khác. Điều này cho thấy nàng chuẩn bị ẩn mình ở đây, chờ thời cơ để rửa nhục sau đó.

"Khó trách lại ngang ngược như vậy, hóa ra là học sinh được tuyển thẳng, còn có tư cách vào đội tuyển quốc gia. Có thể nàng sẽ là nhà vô địch thế giới trong tương lai, trường học đương nhiên sẽ chú ý đến." Cao Quân thầm nghĩ: "Nhưng vẫn là Triệu Hải Nham có mắt nhìn người, cô gái này tên là Điền Ni, người đúng như tên, quả thực là một tiểu cô nương ngọt ngào. Ha ha, còn là học sinh top 3 cấp tỉnh, không đơn giản, rất hợp với tên mọt sách kia."

Cao Quân rất nghi hoặc, tại sao học bá Điền Ni lại kết bạn với võ sĩ Tề Diệu, tình cảm của con người thật thần kỳ.

Tuy nhiên, với tính cách vụng về của tên mọt sách Triệu Hải Nham, có cơ hội cũng chưa chắc đã nắm bắt được, vẫn phải đi nói chuyện với hắn ta rước.

Nhưng mà, khoa Ngoại ngữ và khoa Cơ khí còn cách nhau một đoạn, bệnh lười của Cao Quân lại tái phát.

Hắn nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra nụ cười gian xảo.

Còn nhớ trước đây có một lần thực hiện nhiệm vụ, điện thoại đột nhiên hỏng. Hắn suốt ruột cần dùng điện thoại, đúng lúc bên cạnh có một trường học. Hắn lúc đó đang mặc vest, đeo kính gọng vàng, từ phòng bảo vệ nhận lại đồ thất lạc và lấy trộm hai quyển sách giáo khoa, kẹp dưới nách, rồi lén đi vào tòa nhà dạy học.

Hắn tùy tiện tìm một phòng học tự học, nhìn từ cửa sổ một lúc, sau đó đột nhiên đẩy cửa bước vào, hùng hổ đi đến trước một học sinh đang lén lút chơi điện thoại, gõ mạnh lên bàn, rồi đưa tay ra.

Toàn bộ học sinh trong lớp đều sững sờ. Học sinh kia đành phải ngoan ngoãn giao điện thoại ra, không nói một lời…

"Học sinh của nước ta đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn, nhưng bị trói buộc quá chặt." Cao Quân nói tiếp: "Phải giúp bọn chúng bỏ đi những ràng buộc này, nhưng bây giờ phải tận dụng sự ràng buộc này."

Hắn nhìn xung quanh, không lâu sau liền phát hiện một nam sinh rất ngầu. Dưới chân hắn là xe cân bằng, chính là loại xe cân bằng điện, dựa vào sự thay đổi trọng tâm của cơ thể để điều khiển tiến và lùi, rất thời trang.

“Dừng lại!” Cao Quân bước nhanh đến, tên ngầu ngầu kia giật mình, suýt chút nữa ngã khỏi xe.

Hắn vội vàng dừng xe, chỉ thấy Cao Quân giống như cảnh sát, cầm thẻ nhân viên của mình, nói: “Biết trong khuôn viên trường có quy định, không được sử dụng phương tiện giao thông khác ngoài xe đạp không?”

“Không biết đâu, chưa từng nghe nói.” Nam sinh đáp.

“Giả vờ ngu ngốc với ta à?” Cao Quân xụ mặt: “Đỗ xe bên đường, xuất trình thẻ sinh viên của ngươi. Công khai vi phạm quy tắc đạo đức, trừ điểm đạo đức ba điểm, phạt tiền… phạt tiền thì không cần.”

Nam sinh chảy đầy đầu hắc tuyến(--!!, yếu ớt đưa thẻ sinh viên của mình: “Thầy giáo, ta…”

"Còn dám già mồm cãi lại? Nói nữa không chỉ trừ điểm đạo đức, mà còn trừ cả điểm học chuyên cần nữa." Cao Quân nghiêm mặt, nhìn qua thẻ sinh viên, nói: "Được rồi, ngươi về đi, xe cân bằng tạm thời bị tịch thu, cuối học kỳ nhớ đến tìm ta để lấy lại."

Cao Quân nói xong, vác xe cân bằng rời đi. Nam sinh kia đứng ngơ ngác, bỗng giật mình đuổi theo, gọi: "Thầy giáo…"

"Ừm? Sao vậy, ngươi còn có ý gì? Lại đây, ngươi há miệng ra, ta ngửi xem ngươi có uống rượu không. Nếu lái xe trong lúc say rượu, tính chất vấn đề của ngươi sẽ hoàn toàn thay đổi…" Cao Quân nói.

"Được rồi lão sư, xe thầy cầm đi, nghỉ hè ta đến lấy." Cuối cùng nam sinh cũng đầu hàng.

Cao Quân hừ một tiếng, ung dung xách đi, tới một góc, hắn tự mình nhảy lên xe cân bằng. Hắn giống đạp Phong Hỏa Luân, ung dung tự tại dạo chơi trong khuôn viên trường, trên đường thu hút không ít ánh nhìn của nữ sinh.

Nhìn thấy hắn không phải vì hắn cưỡi xe cân bằng hay đẹp trai, mà là tên này vừa đi vừa hát: "Là hắn, chính là hắn, bạn của chúng ta Tiểu Na Tra, là hắn, chính là hắn, anh hùng thiếu niên Tiểu Na Tra…"

Cao Quân chân đạp xe lửa, đi xuyên qua các con hẻm, đến thẳng khoa Cơ khí.

Nơi này hoàn toàn khác với khoa Ngoại ngữ lúc nãy, khắp nơi đều là nam sinh, tuy nhiên không có đông người. Dù sao, nghề cơ khí hiện tại cũng là ngành nghề không hot.

Nhưng bất kỳ ngành nghề nào, chỉ cần làm thật xuất sắc, vẫn được xếp vào loại tinh anh hàng đầu.

Ví dụ như Triệu Hải Nham, đến khi học lên tiến sĩ đã có phòng làm việc và phòng thí nghiệm độc lập, thu nhập hàng tháng còn nhiều hơn cả số tiền Cao Quân được nhận.

Tất nhiên, cái gọi là phòng thí nghiệm độc lập nghe thì hay, thực ra là ở bên cạnh khu thực tập, cho hắn tách ra thành một xưởng nhỏ riêng. Đây chính là cách ẩn mình giữa chốn đông người, càng làm như vậy càng khó bị chú ý.

Cao Quân phóng như tên bắn, lao đến, hoàn toàn nắm vững kỹ thuật của xe cân bằng, cũng không ngờ tới thứ này lại đi nhanh đến vậy.

Vừa ngẩng đầu lên, trước mặt bỗng nhiên có một người, hắn vội vàng ngả người ra sau muốn thoát ra, nhưng do quán tính vẫn lao về phía trước. Cao Quân vội vàng hô: "Nhường đường, mau nhường đường…"

Dù vậy, hắn vẫn lao thẳng về phía trước, suýt nữa đâm vào cánh cửa lớn mới dừng lại. Cao Quân quay đầu nhìn lại, lập tức giật mình…*

Bạn đang đọc Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công( Bản Dịch) của Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.