Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Văn Thải Xuất Chúng, Ma Cô Lộng Hành

Phiên bản Dịch · 2509 chữ

Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công

Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối

------

Cao Quân cau mày, trong mắt tràn đầy hồ nghi, mà trong lòng lại càng giật mình hơn.

Hắn nhìn phương hướng mình vừa đi qua, nơi đó rỗng tuếch, đến một cái bóng cũng không có.

“Đây là có chuyện gì nhỉ?” Cao Quân nghi hoặc lẩm bẩm: “Vừa rồi nơi đây rõ ràng có người mà?”

Cao Quân chậm rãi đi qua, xác định thật sự không có người, quá kỳ quái.

Hắn khẳng định bản thân tuyệt đối không bị hoa mắt, tuyệt đối không thể nhìn lầm. Làm đặc công, nếu có người phía trước mà ngươi không nhanh nhạy nhìn thấy, hậu quả chính là tử vong.

Tuy nhiên, trước mắt bóng dáng một người cũng không có, thậm chí trong vòng phạm vi trăm mét cũng không xuất hiện dấu vết con người.

Cao Quân bỗng nhiên cả kinh, ngay lập tức trở nên cảnh giác, tiến vào trạng thái chiến đấu.

Tiểu tiên nữ khi tìm hiểu tư liệu đã từng nói qua, lần này địch nhân không phải nhân vật tầm thường, mà là một đám quái vật có dị năng.

“Chẳng lẽ vừa rồi bóng người thoáng qua chính là địch nhân đầu tiên?” Toàn bộ tinh thần Cao Quân đề cao hết mức, nhưng động tác rất tự nhiên. Hắn còn cố ý móc ra một điếu thuốc lá đưa lên miệng hút.

Đồng thời, Cao Quân tinh tế cảm thụ, nghiêm túc bắt giữ khí lưu đang thổi xung quanh. Hắn không sợ bị tập kích, chỉ sợ không tìm được một chút manh mối về đối thủ. Những thứ này đều do hắn tham gia đặc huấn hàng năm, nhằm rèn luyện ra một thân bản lĩnh hơn người.

Cái gì mà đặc dị công năng, trang bị hoàn mỹ, dụng cụ công nghệ cao, chung quy đều là ngoại lực. Chỉ có bản thân mạnh mẽ, không ngừng khiêu chiến, đột phá cực hạn của bản thân, mới thu hoạch được lực lượng riêng của chính mình.

Giống như lúc này, đầu óc hắn triển khai toàn bộ, cho dù dòng khí biến hóa chung quanh cũng có thể cảm giác đôi chút. Thứ này là do chính hắn phát minh trong khóa huấn luyện Phi nhân, trước đó nhờ các đồng đội ẩn núp vào nơi ánh sáng không thể lọt tới, sau đó tấn công hắn, cùng lúc trong hầm mở một lỗ nhỏ thông gió. Đám người Cao Quân duy trì hoàn cảnh này trong thời gian rất dài.

Huấn luyện độ khó sau đó bắt đầu thăng cấp một chút, đầu tiên là chiến hữu, sau lại đổi thành rắn độc, sói đói, cuối cùng thậm chí là viên đạn.

Tại hoàn cảnh không chết cũng bị tàn phế hành hạ, hắn tự lực lần lượt vượt qua các cực hạn phi nhân loại. Đây cũng là nguyên nhân thượng cấp phái hắn tới đối kháng địch nhân dị năng, và đây cũng là một phần lý do hắn tự tin, không sợ dị năng giả.

Lúc này, hắn cầm điếu thuốc, miệng huýt sáo, nhìn mọi nơi xung quanh, giả vờ như đang đợi người. Tinh thần hắn lại lưu ý bốn phía, đợi một hồi lâu xác định thật sự không có người, hắn càng buồn bực hơn: “Đây là loại dị năng quái quỷ gì vậy? Chẳng lẽ có thể di động trong chớp mắt?”

Hắn hừ lạnh khinh thường, mặc dù thật sự có khả năng di chuyển trong nháy mắt, hắn cũng không để bụng. Dù đối phương có thể vô thanh vô tức xuất hiện phía sau hắn, cuối cùng việc tấn công vẫn cần phải có hành động, động tác phải có tốc độ và biên độ. Dù có nổ súng, chỉ cần có động tác là hắn có thể xác định vị trí.

“A, ngươi không phải vị kia?” Đúng lúc này, cửa nhỏ phía sau công xưởng bỗng mở ra, Triệu Hải Nham bước ra.

Sự xuất hiện của hắn càng khiến Cao Quân thêm tin vào trực giác của mình, vừa rồi quả thực có người ở đây theo dõi, Triệu Hải Nham rõ ràng là một nhân vật quan trọng.

“Ngươi khỏe, Hải Nham huynh đệ.” Cao Quân cười như không có chuyện gì: “Ta cố ý tới tìm ngươi, về việc ngươi theo đuổi nữ hài tử kia, ta đã sắp xếp cho ngươi một cơ hội tốt.”

“Phải không?” Khuôn mặt tái nhợt của Triệu Hải Nham lập tức ửng hồng, ánh mắt trong đôi quầng thâm bắn ra tia sáng rực rỡ.

Với những kẻ mọt sách như hắn, ngoài nghiên cứu, chỉ có nữ nhân mới khiến bọn họ động lòng.

Trước đây đã có một nữ học bá, với thành tích xuất sắc thi đậu vào một trường đại học danh tiếng. Kết thúc ngày khai giảng đầu tiên, khi về ký túc xá được phân, nàng không biết tự dọn dẹp giường chiếu, cuối cùng phải gọi mẹ tới giúp.

Kết cục, nàng bị trường học khai trừ, dù thành tích xuất sắc cũng vô dụng, loại người này hoàn toàn là phế vật.

Chuyện này nói lên điều gì? Chỉ biết đọc sách chết, học theo khuôn mẫu, không những không khiến ngươi trở thành tinh anh, mà còn làm ngươi thoái hóa. Đây cũng là một trong những tệ nạn của nền giáo dục nước ta.

Cũng may Triệu Hải Nham hiện tại chưa hoàn toàn thoái hóa; ít nhất hắn còn biết thầm thương trộm nhớ, còn có người để thích.

“Thật sao?” Triệu Hải Nham nhanh tay nắm lấy tay Cao Quân, giọng nói đầy kích động run rẩy.

“Đương nhiên là thật. Đi, chúng ta vào trong, ngồi xuống nói chuyện, bàn bạc kỹ lưỡng một phen.” Cao Quân đĩnh đạc nói, để lộ ý muốn vào xem xét.

Nhưng Triệu Hải Nham ngăn lại, nói: “Nơi này chỉ là một công xưởng nhỏ, ngoài máy móc ra thì không có chỗ ngồi đâu. Ngươi giúp ta việc lớn thế này, sao có thể tiếp đãi ngươi qua loa? Đi, ta mời ngươi đi ăn cơm.”

Cao Quân thấy hắn không có ý cố ý ngăn cản mình, mà thực sự đang vui mừng và thật lòng muốn mời khách.

Tuy rằng tên ngốc này không giỏi giao tiếp, nhưng những nguyên tắc cơ bản về đối nhân xử thế vẫn rất rõ ràng.

Nhìn Triệu Hải Nham khóa kỹ cửa công xưởng, Cao Quân thản nhiên nói: “Ngươi cứ thoải mái ra ngoài sao? Vừa rồi ta thấy bên ngoài có người, có phải là tìm ngươi không?”

“Có người tới?” Triệu Hải Nham ngẩn ra, sau đó cười nói: “Chỗ này của ta, bình thường đến Chó còn không muốn tới.”

Mẹ kiếp! Cao Quân mắng to trong lòng, vừa rồi còn khen tên này hiểu đạo lý đối nhân xử thế, giờ thì Cao Quân hận không thể trực tiếp đá hắn ta hai cú. Có cũng không muốn tới, lão tử tính là cái gì?

Cao Quân căm giận nhìn hắn, trong lòng mặc niệm: “Hắn như quả dưa hấu, quá yếu ớt, không thể đánh, không thể đánh…”

Hắn cố nén cảm xúc muốn đánh, hỏi: “Ngày thường nơi này chỉ có ngươi một mình sao?”

Triệu Hải Nham gật đầu: “Đúng vậy, ngươi cũng biết, hiện tại ngành công nghiệp máy móc thuộc dạng chuyên môn cũ kỹ. Bây giờ, xu hướng là đổi mới. Không còn cách nào khác, việc này liên quan trực tiếp đến sản xuất thép của quốc gia, có lẽ do lượng thép quá nhiều nên thị trường dần bị bão hòa. Thời kỳ huy hoàng trước kia, các xí nghiệp, nhà máy khắp cả nước đều tìm đến chúng ta, chỉ cần ra tay là đã có kinh phí nghiên cứu lên đến hàng chục tỷ đồng. Còn hiện tại, chúng ta nghiên cứu chế tạo các thiết bị kim loại công nghệ 3D, công nghệ kéo cong, công nghệ trọng lực, đều đã đạt được nhiều giải thưởng khoa học kỹ thuật cấp quốc gia.”

Không ngờ tên ngốc tử này nói chuyện lại rất chuyên nghiệp, đĩnh đạc, sắp xếp câu từ đâu ra đấy, như thể mọi thứ nằm trong lòng bàn tay, đầy tự hào từ trong xương cốt.

Nhưng Cao Quân nghe nhiều đau đầu, thuận thế hỏi: “Vậy hiện tại ngươi đang nghiên cứu cái gì?”

Triệu Hải Nham không chút do dự, nói: “Ta cũng không rõ, chỉ biết lãnh đạo đưa cho ta vài bản vẽ, bảo ta chế tác trước. Nếu có gì không hợp lý, ta có thể tự bổ sung và sửa chữa. Nhìn qua thì có vẻ là dụng cụ siêu tinh vi, nhưng bản vẽ chỉ là một phần linh kiện, nên ta cũng không biết toàn bộ là gì.”

Cao Quân gật đầu tỏ vẻ hiểu. Nhiều nhà máy và tập đoàn công nghệ cao thường làm vậy: phân tán công đoạn sản xuất. Xưởng A sản xuất khung, xưởng B làm bảng mạch điện tử, chia nhỏ các nhà máy để tạo thương hiệu độc quyền, tránh hàng giả, hàng nhái.

Các nhà máy công nghệ cao còn làm thế, huống chi là các lĩnh vực sản xuất khác. Nhưng việc Triệu Hải Nham có thể thu hút sự chú ý của địch nhân, rõ ràng hắn đang thực hiện một bộ phận quan trọng của sản phẩm công nghệ cao.

Nhưng chờ đã, điều quan trọng là, làm sao địch nhân biết được?

Việc nghiên cứu được thực hiện trong khuôn viên một trường đại học, lại giao cho một con mọt sách tiến sĩ chưa ai biết đến tự nghiên cứu. Dù bất cứ ai cũng không thể nghi ngờ, làm sao địch nhân lại biết được?

Khả năng duy nhất có thể là, có nhân vật bên trong chính phủ là nội gián, nên họ mới có thể tiếp cận tài liệu cơ mật cấp cao: chính xác có kẻ phản bội!!

Rõ ràng, tên nội gián này ẩn náu rất sâu, chưa bị phát hiện, nên triều đình đã phái đặc công đến bảo vệ Triệu Hải Nham, đồng thời cũng đang dẫn dụ kẻ thù xuất hiện. Quả thật là một nước đi khôn ngoan.

Triều đình cũng lo sợ, nếu đột ngột ngừng nghiên cứu của Triệu Hải Nham, hoặc chuyển hắn đi, nội gián sẽ phát hiện nơi cơ mật này. Chúng sẽ tổng tấn công, bất chấp nguy hiểm đến tính mạng sinh viên để đạt được mục đích.

Hiện tại, có vẻ như Cao Quân được điều tới để bí mật bảo vệ Triệu Hải Nham. Đồng thời, nếu có thể bắt được mấy tên kẻ địch, sẽ có cơ hội lần ra nguồn gốc và tóm gọn tên nội gián cấp cao.

“Đi thôi, lão ca, hôm nay nhất định phải cảm tạ ngươi cho đàng hoàng.” Triệu Hải Nham thấy Cao Quân sững người, liền mở miệng nói.

“Đừng khách khí, ngươi lớn hơn ta hai tháng mà.” Cao Quân cười nói.

Triệu Hải Nham xấu hổ gãi đầu, thở dài: “Haiz, nửa đời khổ học, chẳng làm được gì ra hồn, chỉ làm lãng phí thời gian.”

Thấy tinh thần hắn đột nhiên suy sụp, Cao Quân thầm kêu tội lỗi; hắn là tinh anh của quốc gia, là một nhân tài nghiên cứu khoa học, không thể để chỉ vì một câu nói của mình mà làm mất đi lòng tự tin.

Cao Quân cười lớn, ôm vai hắn ta, nói: “Ha ha, ngươi chỉ mới bước vào giai đoạn mới của cuộc đời, nói thẳng ra chính là động lòng xuân, nảy sinh phàm tâm thôi. Đến tuổi này rồi, nên cưới vợ sinh con, có một mái ấm, có người phụ giúp việc nhà, như thế ngươi mới có thể chuyên tâm làm nghiên cứu. Bây giờ mới là thời gian đáng sống. Trước kia chỉ toàn là phiền não. Độc thân lâu rồi, nên tìm một cô nương xinh đẹp, cùng nhau khiêu vũ. Lúc rảnh rỗi thì hát tình ca, nửa đêm ân ân a a, đại chiến 300 trăm hiệp. Cuối cùng run lên một cái, phiền muộn tan biến, hạnh phúc nhất là có bạn đời.”

Triệu Hải Nham trợn mắt há mồm nhìn hắn, giọng nói run rẩy: “Lão ca nói hay thật sự, những lời này chứa đựng biết bao chân lý, nhân sinh phong phú.”

Cao Quân mỉm cười, nói: “Nào có, chỉ là quy luật tự nhiên thôi. Từ 10-20 tuổi là giai đoạn dậy thì, từ 21-30 tuổi là kỳ động dục. Văn hóa nước ta chẳng phải luôn nói rằng âm dương cần phải hòa hợp sao?”

“Đúng, rất đúng.” Triệu Hải Nham gật đầu nói: “Từ khi ta nhìn thấy cô nàng đó, lúc nào làm việc cũng thất thần, trong đầu lúc nào cũng hiện lên hình ảnh của nàng.”

“Chuyện bình thường, con người không thể tránh khỏi quy luật tự nhiên.” Cao Quân đáp.

Hai người vừa đi vừa nói, Cao Quân bỗng ngẩng đầu lên, giật mình nói: “Nhà ăn? Ngươi nói muốn mời ta một bữa tiệc lớn để cảm tạ, đây là căn tin mà?”

Triệu Hải Nham thật thà gật đầu, nói: “Ta có trợ cấp ăn uống, nhưng phải ăn ở nhà ăn. Tuy nhiên, mỗi tháng ta có thể gọi 1 bữa thịnh soạn miễn phí, coi như là một bữa tiệc lớn.”

“Hắc...” Cao Quân cười: “Ngươi, tên gia hỏa ngươi căn bản không phải là con mọt sách, rõ ràng là giả heo ăn thịt hổ mà.”

Triệu Hải Nham bật cười, nụ cười có chút giảo hoạt.

Con mọt sách không phải là kẻ ngốc, họ chỉ không giỏi giao tiếp, thường ngày có vẻ nội tâm hơn người khác. Cao Quân chưa từng nghe kẻ ngốc nào có thể đỗ tiến sĩ.

Nói đơn giản, chỉ là IQ cao, EQ thấp mà thôi.

Lúc này còn sớm, sinh viên chưa tan học, nhà ăn không đông lắm, nhưng đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn.

Triệu Hải Nham rất nhiệt tình, bận rộn đi chọn các món ăn ngon để chiêu đãi Cao Quân.

Còn Cao Quân thì vui vẻ tiến tới gặp tiểu tiên nữ Cơ Tường, cộng sự và cũng là liên lạc viên của hắn.

Tiểu tiên nữ quả không hổ danh là tiên nữ, dù đứng quanh bếp, tiếp xúc với khói lửa mịt mù, nàng vẫn giữ được vẻ thanh tao thoát tục, diễm lệ vô song.

Đặc biệt là khi nàng đứng trước một nồi nước lớn, nước sôi bốc hơi nghi ngút, tạo thành làn sương mờ ảo, như tiên khí lượn lờ, khiến nàng trông như muốn phi thăng giữa ban ngày...

Bạn đang đọc Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công( Bản Dịch) của Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.